Đám đông trố tròn mắt, bàng hoàng nhìn cảnh tượng trước mặt. Huyết Vô Lão Tổ chỉ dùng một chiêu mà đã hạ gục lực lượng chiến đấu của Thanh Huyền Tông.
Đến cả tông chủ cũng bị trúng đòn. Lúc này, họ lấy cái gì ra để đối kháng với đối phương đây?
“Ồ? Kết thúc rồi sao? Tôi còn tưởng các người sẽ mang tới niềm vui bất ngờ nào đó chứ? Thật không ngờ đến cả tông chủ cũng không đỡ nổi vài chiêu. Đáng thương quá”, Huyết Vô Lão Tổ nheo mắt nhìn đám đông với vẻ khinh miệt và trịch thượng.
Ông ta thấy đây chỉ là một đám kiến đáng thương mà thôi, muốn giết sẽ dễ như trở bàn tay. Đương nhiên, nếu có thể tận dụng thì họ cũng sẽ là những nguyên liệu rất khá khẩm.
“Thật không ngờ...ông lại tu luyện ra cả huyết châm. Huyết Vô Lão Tô...thực lực của ông quả thật đáng sợ...”, tông chủ yếu ớt nói. Tình hình lúc này của ông ta rất tệ, đến nói chuyện cũng trở nên khó khăn.
“Giờ đã biết sức mạnh của tôi chưa? Chỉ đáng tiếc, giờ biết thì đã muộn rồi. Đến lúc tiễn các người lên đường rồi. Đôi đã chuẩn bị những cái thùng rất lớn, lát nữa sẽ băm nhỏ các người cho vào thùng đề luyện chế”, Huyết Vô Lão Tổ nhìn chăm chăm Ái Nhiễm và nở nụ cười cổ quái.
“Nhóc, từ đôi mắt của cô tôi có thể nhận ra cô rất kiên cường. Cô nói xem, nếu như tôi tiến hành luyện chế cô trước mặt đồng môn của mình thì sẽ thế nào nhỉ?”, Huyết Vô Lão Tổ cười hỏi.