Đây là sự sỉ nhục trần trụi!
Ái Nhiễm là cô gái kiêu ngạo đến mức nào, sao có thể chịu nổi sự giày vò này?
Cô ta nghiến chặt răng, khuôn mặt lạnh lùng hiện lên sự dữ tợn.
“Huyết Vô Lão Tổ! Ông nghĩ mình muốn có gì là được cái đó sao? Tôi nói ông biết, dù ông có thể đánh bại tôi cũng không đánh bại được ý chí của tôi, càng không có được thân xác của tôi! Ông cùng lắm chỉ có được một đống thịt nát vụn mà thôi!”.
Nói xong, Ái Nhiễm vận chuyển khí kình trên người lấp đầy mỗi một gân mạch, mỗi một nội tạng, mỗi một tấc máu thịt trong người mình, sau đó vận chuyển khí kình va đập vào nhau, chuẩn bị tự nổ, lấy cái chết tỏ rõ ý chí!
Vèo!
Đúng lúc này, một cây Huyết Châm đâm vào cổ Ái Nhiễm một cách chuẩn xác.
Trong nháy mắt, khí kình trên người cô ta tán loạn.
Ái Nhiễm mở to mắt, không tin nổi nhìn cơ thể mình…
“Muốn tự sát à? Ha ha, không có dễ như vậy! Tôi muốn cô chết thì cô mới được chết! Trước mặt tôi, sự sống chết của cô không tới lượt cô quyết!”, Huyết Vô Lão Tổ nheo mắt nói, trong đôi mắt tràn ngập ý cười tàn nhẫn.
Trong lòng Ái Nhiễm dâng lên nỗi tuyệt vọng vô tận.
Cô ta chưa bao giờ nghĩ tới có ngày mình muốn chết cũng khó khăn như vậy.
“Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi!”, Huyết Vô Lão Tổ cười một cách dữ tợn, đưa tay về phía Ái Nhiễm.
Khi ông ta sắp sửa chạm vào Ái Nhiễm, một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía sau.
“Hình như tôi… đến muộn rồi?”.
Nghe vậy, Huyết Vô Lão Tổ không khỏi sững người. Ái Nhiễm cũng sững sờ, không khỏi nhìn sang người lên tiếng.
Bọn họ nhìn thấy Lâm Chính đang bước tới phía này.
Anh nhìn người của Thanh Huyền Tông có bộ dạng vô cùng thê thảm, vẻ mặt trở nên khó coi, trong mắt hiện lên sự phẫn nộ.
“Anh Lâm Chính! Anh đến đây làm gì? Không phải tôi… tôi nói anh xuống núi đợi tôi rồi sao?”.
Ái Nhiễm mở to mắt, sốt ruột lên tiếng, nhưng giờ có nói gì cũng vô dụng.
“Ồ? Vẫn còn cá lọt lưới sao?”.
Huyết Vô Lão Tổ cười nhạt, nhìn chằm chằm Lâm Chính đang đi đến: “Thằng nhãi, cậu cũng gan lắm, biết rõ lão tổ tôi ở đây mà còn dám đến đây, muốn chết?”.
Lâm Chính không tiếp lời mà liếc nhìn Ái Nhiễm, sau đó cất lời: “Huyết Châm?”.
“Ồ? Cậu cũng biết đến Huyết Châm?”.
“Huyết Châm thông thường đều là thuật cấm kị, cách tu luyện thông thường là dùng người sống hiến tế. Xét theo độ mạnh Huyết Châm của ông ít nhất cũng đã giết hàng vạn người!”, Lâm Chính nói.
“Ồ? Không ngờ cậu cũng biết đến nó? Xem ra thằng nhãi cậu cũng có chút bản lĩnh!”, Huyết Vô Lão Tổ vô cùng kinh ngạc.
Hàng trăm cây Huyết Châm đâm lên người Lâm Chính…