Ơ…
Nhịp tim của Trương Minh Vũ đột nhiên tăng nhanh!
Nhưng…
Chỉ chốc lát, Trương Minh Vũ đã cười hì hì hỏi: “Đã quên chuyện lúc nãy rồi sao? Cô không sợ sau khi ngủ sẽ…
Anh không nói tiếp nữa nhưng có lẽ đã thể hiện rất rõ suy nghĩ rồi nhỉ?
Tần Minh Nguyệt nhíu mày.
Hồi lâu sau cô ta mới nở nụ cười sâu xa: “Phải cảm ơn anh đã nhắc nhở tôi”.
Nói xong bèn ngồi xuống.
Gì cơ?
Trương Minh Vũ ngẩn ngơ.
Tần Minh Nguyệt cầm lấy ra giường, dùng sức xé!
Rẹt!
Lập tức vang lên âm thanh chói tai.
Một tấm ra giường lành lặn bị Tần Minh Nguyệt xé thành từng sợi nhỏ.
Chuyện này…
Trương Minh Vũ thấy vậy, ánh mắt bỗng trở nên mê mang.
Tần Minh Nguyệt nhanh chóng cầm một sợi lên, cười sâu xa: “Xin lỗi nhé, dù sao bây giờ tôi vẫn chưa có tình cảm đặc biệt gì với anh cả”.
“Để anh mò chỗ này chỗ kia… cũng không hay lắm”.
“Cho nên, tạm thời anh phải chịu ấm ức một chút”.
Nói xong, cô ta dần dần đến gần Trương Minh Vũ.
Ừng ực!
Trương Minh Vũ khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng bỗng nhiên có dự cảm không lành.
Nhưng mà…
Tần Minh Nguyệt đã nhanh chóng đến trước mặt anh!
Đưa tay muốn tóm!
Trương Minh Vũ nhíu mày, ra vẻ muốn tránh né!
Nhưng anh còn chưa kịp động đậy đã cảm thấy cánh tay bị nắm lấy!
Nhanh thật!
Trong mắt Trương Minh Vũ lại lóe lên vẻ khiếp sợ!
Rốt cuộc Tần Minh Nguyệt có thực lực ra sao?
Cánh tay còn lại cũng nhanh chóng bị nắm lấy.
Trương Minh Vũ dùng sức phản kháng!
Nhưng…hoàn toàn không hề có tác dụng!
Cảm giác đau đớn lập tức lan tràn.
Trương Minh Vũ bị ép xoay người lại, đưa lưng về phía Tần Minh Nguyệt, cơ thể không động đậy được.
Rẹt!
Âm thanh vải vóc vang lên.
Động tác của Tần Minh Nguyệt rất nhanh, chốc lát đã dùng mảnh vải buộc chặt hai tay của Trương Minh Vũ.
Trương Minh Vũ choáng váng!
Làm gì thế này?
Tần Minh Nguyệt chậm rãi lấy những mảnh vải còn lại đến.
Khóe miệng Trương Minh Vũ run rẩy, anh mơ màng hỏi: “Cô… thích chơi kiểu này sao?”
Chân Tần Minh Nguyệt mềm nhũn, suýt chút nữa đã ngã xuống đất.
Chơi…
Một lúc sau, Tần Minh Nguyệt mới thản nhiên hỏi: “Nếu như anh thật sự có thể khiến tôi động lòng, cũng không phải là không thể”.
Nói xong còn dùng ánh mắt quyến rũ nhìn Trương Minh Vũ.
Ơ…
Cơ thể Trương Minh Vũ đột nhiên chạy qua một dòng điện!
Đây…