Cảm giác mặc đồ bơi lên người vô cùng kỳ quái.
Tiếp đó, anh lại được nhân viên phục vụ dẫn tới hồ bơi.
Cả một hồ bơi rộng lớn chỉ có hơn hai chục người.
Nhưng tính ra cũng rất bình thường. Dù sao cả đất Hoa Châu này có được bao nhiêu người tới nơi đắt đỏ này ăn chơi tiêu xài cơ chứ?
Tuy chỉ có hơn hai chục người nhưng trong số đó đã có mấy cô gái đi theo đại gia tới hồ bơi rồi.
Trương Minh Vũ cũng không vội vàng, lẳng lặng đứng đợi ở một góc.
Mặc dù anh đã thay đồ bơi nhưng vẫn không giấu nổi vẻ quê mùa trên người, thu hút khá nhiều ánh nhìn.
Chẳng bao lâu sau đã có mấy người bắt đầu chỉ trỏ về anh.
Trương Minh Vũ thấy xấu hổ, nhưng tìm hết cả một vòng xung quanh cũng chẳng thấy có nơi nào để ngồi xuống nghỉ ngơi. Thế là anh đành phải gắng gượng đứng chờ ở đó.
Khi trông thấy mấy cô nàng ăn mặc khiêu gợi ở dưới nước, anh còn có suy nghĩ không dám vào trong hồ bơi.
Liệu người anh… có bẩn quá không?
Trong khi Trương Minh Vũ đang chìm vào suy tư, cánh cửa của khu thay đồ nữ chợt mở ra. Một bóng dáng gợi cảm mê người xuất hiện ngay trước mắt anh.
Sau khi nhìn rõ, hơi thở của anh bắt đầu trở nên dồn dập.
Bình thường Tô Mang vẫn luôn mặc đồ công sở, tuy đường cong cơ thể rõ ràng nhưng vẫn không lộ chút da thịt nào.
Nhưng hiện giờ khi cô ấy đang mặc trên mình một bộ áo tắm bó sát người, anh mới giật mình phát hiện dáng người của cô ấy thật sự quá đỉnh.
Cô ấy mặc một bộ đồ bơi màu đen, quần bơi dạng váy. Tuy đây đã là bộ đồ bơi rất kín đáo nhưng vẫn khiến người ta bị kích thích!
Ừng ực!
Trương Minh Vũ gian nan nuốt nước bọt, trong người tức thì nổi lên dục vọng nóng bừng.
Vô số người trong bể bơi nhìn tới, ai nấy đều ngỡ ngàng nhìn không chớp mắt vào cơ thể gợi cảm của Tô Mang.
Tô Mang chẳng thèm để ý tới, chỉ cười hỏi anh: “Thế nào? Dáng người của chị cũng ổn đấy chứ?”
Anh ngơ ngác gật đầu: “Ổn chứ, rất ổn là đằng khác”.
Tô Mang đắc ý mỉm cười.
Không biết tại sao có cô ấy ở đây, Trương Minh Vũ bỗng thấy mạnh dạn hơn nhiều.
Anh vốn đang sợ không dám xuống nước, giờ đây lại có cảm giác ghét bỏ nước bẩn.
Tõm!
Tô Mang nhảy thẳng xuống hồ nước.
Trương Minh Vũ nhìn theo mới giật mình phát hiện cô ấy đã đội mũ bơi từ bao giờ.
Người ta thường nói kiểu tóc sẽ quyết định nhan sắc của một người nhưng câu nói này không hề có tác dụng với Tô Mang.
Dù cho mái tóc bị che đi, ngũ quan tinh xảo của cô ấy vẫn khiến cho người người cảm thán!
“Mau xuống đây nào”, cô ấy vẫy tay với anh.
Trương Minh Vũ lấy lại tỉnh táo mới chậm rãi nhảy xuống, nhịp tim tăng nhanh đột ngột.
Tô Mang bắt đầu di chuyển trong làn nước, đẹp như một nàng tiên cá.
Anh liếc mắt nhìn quanh, thấy có không ít đàn ông đang lặng lẽ đến gần bọn họ. Ai cũng dán mắt lên người Tô Mang.
Đáng ghét! Bọn háo sắc!