Anh khinh bỉ nghĩ thầm, không hề nhớ tới bản thân mình mới giống kẻ mê gái.
Tô Mang rướn người lên khỏi mặt nước.
Giữa làn nước dập dềnh, cô ấy lại càng xinh đẹp không gì sánh được!
Đến cả Trương Minh Vũ cũng ngắm đến mê mẩn!
Cô ấy lại vẫy tay với anh: “Tới đây nào, em nói sẽ chơi với chị rồi cơ mà”.
Anh gật đầu đáp lại.
Nhưng khi anh đang định rẽ nước đi tới chỗ cô ấy, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Chào người đẹp, anh chơi với em một lát nhé? Kỹ thuật bơi của anh cũng tốt lắm đấy”.
Trương Minh Vũ cau mày nhìn sang, thấy đối phương là một người đàn ông trẻ tuổi.
Trông cũng khá là tuấn tú, da dẻ trắng trẻo.
Bên cạnh hắn ta còn có ba bốn cô gái trang điểm tỉ mỉ. Có lẽ là vì ở trong nước nên lớp phấn đã trôi gần hết.
Mấy cô gái kia nũng nịu nói: “Anh Dịch làm gì thế? Chúng em có nhiều người như vậy vẫn không đủ cho anh chơi à?”
Dịch Thanh Thần nhíu mày, lạnh lùng nhìn bọn họ.
Tình ý dạt dào trước đó cũng lập tức tan thành mây khói.
Con người sợ nhất là bị so bì.
Vốn cũng được coi là xinh đẹp hơn người, nhưng so với Tô Mang lại biến thành rác rưởi.
Dịch?
Trương Minh Vũ không khỏi nhíu chặt chân mày.
Toàn bộ Hoa Châu chỉ có một gia tộc mang họ Dịch. Chẳng lẽ người này là người nhà Dịch Thanh Tùng?
Nhưng anh nhìn thế nào cũng không thấy đối phương có gì giống với Dịch Thanh Tùng cả.
Ánh mắt Tô Mang loé lên tia lạnh lẽo.
Cô ấy tới đây chỉ vì muốn chơi với Trương Minh Vũ một lúc thôi, không ngờ vẫn bị người khác quấy rầy.
“Em trai, chúng ta sang bên kia đi”, cô ấy lười để ý tới bọn họ, dứt khoát chỉ vào một nơi ở phía trước cách đó không xa. Cô ấy muốn tránh khỏi đám đông.
Anh cười đáp: “Được”.
Nói xong, anh bơi thẳng về phía cô ấy vừa chỉ.
Hai người họ cùng bơi về một góc không người trong hồ bơi.
Dịch Thanh Thần nhăn mày, kinh ngạc lẩm bẩm: “Em trai sao?”
Dứt lời, ánh mắt hắn ta nhìn Trương Minh Vũ đã hoà hoãn hơn nhiều. Hắn ta nhếch môi nở nụ cười đắc ý.
Tô Mang và Trương Minh Vũ bắt đầu chơi đùa vui vẻ, vừa bơi vừa hất nước vào nhau.
Dịch Thanh Thần không lập tức tới quấy rầy mà chỉ lặng lẽ quan sát. Mấy cô gái kia cũng chỉ có thể tranh nhau đố kỵ ở cạnh hắn ta, không dám hé răng nửa lời.
Trương Minh Vũ chơi rất vui vẻ, Tô Mang lại càng vui hơn.
Tiếng hô hào không ngừng vang lên. Cuối cùng cuộc chiến hắt nước của hai người đã kết thúc khi anh lên tiếng xin tha.
Tô Mang nở nụ cười rạng rỡ.
Anh bám vào thành hồ bơi nghỉ ngơi một lát.
Bơi lội vốn là một hoạt động vô cùng tốn sức, đã vậy còn cộng thêm hắt nước. Anh sắp kiệt sức rồi.
Anh quay đầu lại nhìn thoáng qua, bất ngờ phát hiện Dịch Thanh Thần vẫn đang ở một góc trong hồ bơi lẳng lặng quan sát.