Ông cụ Trương cảm thấy khó hiểu, không biết vì sao tự nhiên lại có người từ Hoài Bắc tới đây, người đang đứng trước mặt thì ông ta càng không biết là ai, nhưng từ những chiếc xe đằng sau bọn họ cho đến cách ăn mặc và cả khí chất trên người họ đều chứng tỏ những người này không phải người thường.
Ông ta cũng cười một tiếng rồi vội vàng nói: “Nào có, đây là vinh hạnh của ông già này, mời vào, mời vào…”.
Ông cụ Trương mời mọi người vào phòng khách, đám người nhà họ Trương nhìn đội hình mười mấy người như vậy, ai cũng cảm thấy khó hiểu không thôi.
“Thưa ông, đây là ‘Ngựa Đạp Én Bay’, chút quà mọn để tỏ lòng thành…”.
“Thưa ông, đây là ‘Thiết Quan Âm’ cao cấp mà tôi mang từ Nam Hải tới…”.
“Xem ra tôi cũng không thể thua kém được, ông mau tới xem ‘Ếch Phỉ Thúy’ này của tôi thế nào?”
Sau khi vào phòng khách, nhóm người Hoài Bắc lần lượt lấy quà từ chỗ cấp dưới của mình bày lên bàn, thứ nào thứ nấy đều trị giá hàng triệu.
Đến lúc này Trương Thông mới đột nhiên vỗ đầu một cái, nhận ra mấy người trong số mười mấy người này.
Mặc dù bọn họ không dính dáng gì nhiều đến Hoài Bắc, nhưng mấy nhân vật trên thương trường thì ông ta vẫn được nghe nói tới, thế là ông ta vội vàng đi pha trà, cùng ông cụ Trương tiếp đón bọn họ.
“Ngây ra đó là gì, dọn chỗ cho khách quý đi chứ!”, Trương Thông quát lên một tiếng, cố tình tiết lộ thân phận của Thành Quang: “Ông là Thành Quang, tổng giám đốc công ty Quang Lực đúng không? Tôi thật sự rất ngưỡng mộ danh tiếng của ông!”
Lúc này người nhà họ Trương mới sực hiểu, mới đầu bọn họ không biết thân phận của những người này, vậy nên cũng không biết phải sắp xếp chỗ ngồi thế nào. Phải biết rằng những người có thân phận đều rất coi trọng vị trí, nếu vị trí thấp thì rất có thể sẽ khiến người ta không vui.
“Ha ha, không cần, không cần, ông cụ có hài lòng với những món quà này không?”, mấy người Thành Quang cười hỏi.
Ông cụ Trương gật đầu, thật sự là ông ta chẳng quen biết ai cả, vậy nên ông ta muốn hỏi mục đích của những người này mấy lần rồi, sau khi con trai cả của mình giới thiệu, ông ta mới loáng thoáng nhớ ra thân phận của bọn họ.
Ngoài ra những người này còn nhiệt tình đến mức ông ta không chịu nổi.
Trương Thiên Lỗi tắt máy, khóe môi anh ta nhếch lên, bảo vệ sĩ đẩy mình về phòng khách. Màn kịch đặc sắc như thế, anh ta phải chứng kiến tận mắt thì mới hả giận được.