Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 312: buổi đứng lớp đầu tiên

Trang chủ
Đồng Nhân
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
Chương 312: Buổi đứng lớp đầu tiên
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng hôm sau, tại một khu đất trống vắng người trong khuôn viên Già Nam nội viện.



Chỉ thấy Tiêu Thiên lúc này đang một thân trang phục đạo sư trắng toát, phẳng phiu; trước ngực đeo huy chương hình tiểu tháp của Già Nam học viện; hai tay chắp sau mông, vẻ mặt nghiêm nghị rất phong thái.



Mà đứng đối diện hắn bây giờ là bốn thân ảnh quen thuộc, những thiên tài phong vân bậc nhất nội viện những ngày vừa qua, chính là Huân Nhi, Tiêu Viêm, Hổ Gia và Ngô Hạo.



“Các ngươi có biết vì sao ta lại gọi các ngươi tới đây không?”



“Không!” - Cả bốn bạn trẻ đều một mặt mờ mịt lắc đầu, bởi vì bọn họ thực sự không hiểu sao mình lại có mặt chỗ này.



“Ừm, nếu đã như vậy thì để cho rõ ràng, các ngươi có thể hiểu rằng bởi vì màn thể hiện trong Cuộc săn Hỏa Năng của các ngươi quá chói mắt, dẫn tới tạm thời học viện không có lão sư nào đủ tự tin, cũng như khả năng, giáo dục các ngươi. Cho nên, ta được chọn vào vị trí đó. Chỉ đơn giản như vậy thôi.”



Lời này của Tiêu Thiên vừa ra, cả đám đều há hốc mồm kinh ngạc.



Đường đường Già Nam học viện, đại lục đệ nhất học viện, vậy mà không có nổi một giáo viên đủ tự tin dạy bốn tên tân sinh mới nhập học. Đùa gì thế!? Lại nói, vị biểu ca quốc dân này không phải tân lão sư sao? Đưa những người giỏi nhất cho lão sư mới nhất, trẻ nhất giảng dạy. Đầu mấy cao tầng học viện bị nước vào hay gì?



“Các ngươi có quyền nghi ngờ những gì ta vừa nói, nhưng tiện đây ta cũng cho các ngươi biết luôn, đó là quyết định này được thông qua bởi Tô Thiên, Đại trưởng lão của học viện. Vì thế, nếu ta là các ngươi, ta sẽ chọn cách sống hòa thuận với đồng học và lão sư của mình, hơn là nghi ngờ mấy chuyện không đâu đấy.”



Bốn bạn trẻ cau mày nhìn nhau, trong lòng đều là một trận nghi hoặc. Rốt cuộc thì chuyện gì đang xảy ra với học viện vậy?



“Cái kia…” - Huân Nhi bỗng nhiên lên tiếng hỏi: “Chúng ta học chung với nhau hai năm ngoài ngoại viện, vừa rồi còn có gần một tuần vào sinh ra tử chung với nhau, cũng xem như đã có hiểu rõ. Vấn đề bây giờ là Tiêu Thiên biểu ca ngươi là ai kìa?”



“Hỏi rất hay!” - Cười gật đầu, ánh mắt Tiêu Thiên khẽ đảo một vòng quanh bốn người: “Thường nói không đánh thì không quen, cải lương chi bằng bạo lực. Nếu không chúng ta cứ dùng cách của tu luyện giả, đánh trước một trận đi rồi nói sau. Các ngươi thấy sao?”



Đề nghị vô cùng hấp dẫn của Tiêu Thiên vừa ra, bốn bạn trẻ lập tức liếc mắt nhanh với nhau rồi đồng loạt gật đầu.



“Để ta lên trước, các ngươi cố gắng quan sát cho kỹ.”



Ngô Hạo là người đầu tiên bước lên một bước muốn đánh trận đầu. Đáng tiếc, Tiêu Thiên lại không nghĩ vậy.



“Đừng hiểu lầm! Khi ta nói muốn đánh nhau tức là ta muốn bốn người các ngươi lên một lượt đấy. Lẻ tẻ từng người tốn thời gian, mà kết quả cũng chẳng khác biệt gì cả đâu.”



“Ngươi…”



Lời này không thể bảo là không chói tai. Cứ nhìn cái cách cả bốn cô cậu trẻ tuổi vừa nghe liền sửng cồ lên là đủ biết bọn họ nóng mặt, nóng mắt, nóng cả mề rồi.



“Được a! Nếu Tiêu lão sư đã nói như thế, thân là đệ tử chúng ta có trách nhiệm phải chấp hành thôi, mọi người.” - Vốn có thù với Tiêu Thiên từ lâu, Huân Nhi rất nhanh liền chấp nhận cơ hội này để phục thù.



“Huân Nhi đã muốn chơi thì… ta theo!” - Hổ Gia góp lời vào.



Nàng từng rất tò mò thực lực Tiêu Thiên từ lúc còn ở ngoại viện, hiện tại lại có tỷ muội làm đồng minh nữa thì sợ quái gì mà không theo.



Thấy hai nữ đã đồng ý góp sức vào, Tiêu Viêm và Ngô Hạo liếc mắt nhìn nhau một cái, nửa lời không nói nhưng song kiếm đồng xuất, hàn mang trận trận là quá đủ ý tứ rồi.



“Tốt! Tinh thần rất đáng ghi nhận.” - Hai tay vẫn chắp sau mông, Tiêu Thiên cười gật đầu: “Như thế này đi. Để tránh hiềm nghi lấy lớn hiếp nhỏ, ỷ mạnh hiếp yếu, ta… xem nào, chấp các ngươi hai tay. Chỉ cần bốn người các ngươi bằng cách nào đó ép ta phải dùng đến hai tay thì tính các ngươi thắng. Thế nào?”



“Ta…”



“Cảm ơn ý tốt của ngươi, chúng ta đều hiểu rõ kính trên nhường dưới nên sẽ vui lòng nhận lấy đề nghị này.” - Hổ Gia cảm thấy chịu không nổi sự hống hách của Tiêu Thiên muốn mắng hắn, nhưng Huân Nhi kịp thời ngăn nàng lại: “Nhưng một chuyện quy một chuyện, nếu ngươi đã muốn bàn thắng/thua, vậy cũng nên có thưởng/phạt a, Tiêu lão sư?”



“Thưởng/phạt sao?” - Tiêu Thiên khẽ gật gù: “Để xem, nếu ta thắng, ta muốn từ nay về sau các ngươi tuyệt đối nghe ta phân phó trên vấn đề tu luyện, cũng như tập luyện. Còn như các ngươi thắng… các ngươi muốn gì?”



“Hoả Năng!”



“Khụ…”



Câu trả lời đồng thanh của cả bốn bạn trẻ xém chút thì khiến Tiêu Thiên chết đuối vì sặc nước miếng. Thà như bọn họ muốn đan dược, hay thế lực, hay thực lực đi hắn còn có cách làm ra tới. Hoả Năng… thế nhưng mà lại là một câu chuyện khác a!



“Sao vậy, Tiêu lão sư!? Đừng nói với chúng ta ngươi không có chút Hoả Năng làm quà cho đệ tử nhé?” - Không nhiều dịp được thấy Tiêu Thiên rơi vào thế khó, Huân Nhi lập tức bày ra vẻ mặt tự mãn của mình: “Nói không phải khoe, chứ chúng ta bốn người ai cũng có thanh tinh tạp và hơn trăm điểm Hoả Năng, vào ăn ngủ trong tầng sáu Phần Thiên Luyện Khí Tháp vài tháng là không có vấn đề đấy.”



“Đám thỏ tử này, quả nhiên là chưa thấy mấy anh da đen chưa đổ lệ a!” - Trong lòng cười lạnh, ngoài mặt Tiêu Thiên lại một bộ vô cùng tức giận, đỏ mặt tía tai hét lên: “Muốn Hoả Năng chứ gì? Được a! Cứ thắng ta một chiêu, nửa thức đi rồi muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.”



“Đấy là ngươi nói nhé!”



Nghe thấy lão sư của mình mạnh miệng tuyên bố hùng hồn, không chỉ Huân Nhi vui vẻ trong lòng, mà ba người còn lại cũng hào hứng ra mặt, như thể bọn họ thắng chắc kèo này rồi vậy.



“Nhất ngôn ký xuất!”



“Tứ mã nan truy! Lên nào, mọi người!”



“Aaaaa!!!”



Ngô Hạo trực tiếp mở ra trạng thái đồ sát, huyết sắc trọng kiếm loang loáng hàn mang đi trước, người một thân huyết khí theo sau; Tiêu Viêm vẫn như cũ khiêm tốn với thanh trường kiếm được bọc trong hoả hồng đấu khí của mình; Hổ Gia cầm trong tay lục sắc trường tiên, vẻ mặt hưng phấn đến mức răng nhanh nhỏ đều lộ ra không hề sợ hãi; về phần Huân Nhi… Vô Địch Kim Thân sẵn sàng.



“Đám trẻ này, thật sự muốn sống mái với ta hay gì?” - Nhìn bốn người Huân Nhi lao vào mình như thấy đại địch, liền mắt đều đỏ, Tiêu Thiên chỉ biết lắc đầu cười bất đắc dĩ: “Cho các ngươi biết một bí mật, ta… thế nhưng mà bất tử đấy!”



Nói, Tiêu Thiên hơi nhấc chân phải của mình lên, sau đó…



“Dừng!”



Bùng! Ù! Ù! Ù!



...dẫm mạnh xuống mắt đất dưới chân một cái.



Không nổ lớn, không phong bạo, chỉ thấy một vòng năng lượng màu đỏ tươi bùng ra xung quanh theo hình gợn sóng, nhanh chóng quét qua thân hình Huân Nhi và đồng bọn nàng, sau đó… không có sau đó nữa khi mà cả bốn người đều đã bị định trụ giữa không trung trong tư thế nhào lên như trúng định thân thuật tập thể.



Hay chính xác hơn, là thời - không xung quanh họ… bị Tiêu Thiên cố định lại rồi!



“Chậc! Chậc! Xem ra các ngươi chưa đủ khả năng để cho ta phải dùng hai tay của mình rồi, thật đáng tiếc.” - Chậm rãi bước lại gần bốn “bức tượng” bằng vẻ mặt cười cợt đầy thân thiện, chỉ là hai con ngươi đỏ bừng cùng trận trận ma thuật hỗn mang lượn lờ quanh thân khiến Tiêu Thiên trông giống quỷ hơn là người: “Được rồi, chào hỏi thế thôi, hiện tại là thời gian của bài học thứ nhất. Mở to mắt ra mà nhìn cho kỹ.”



Dừng lại trước bốn người khoảng một mét, Tiêu Thiên giơ tay phải lên và…



“Trước hết là… để xem, Hạo tử đi.”



Tạch!



...búng một cú vang dội, lập tức Ngô Hạo như được giải phong, cả người cứ thế tiếp tục thế công mãnh liệt của mình thẳng về phía trước.



“Dũng mãnh có thừa, quyết tâm đầy đủ, đáng tiếc… quá đơn điệu dẫn tới dễ dàng bị bắt bài và bẻ gãy.”



Như để chứng minh cho lời giảng của mình, Tiêu Thiên cứ thế đứng im chờ huyết sắc trọng kiếm trong tay Ngô Hạo bổ xuống cách đỉnh đầu mình chỉ còn vài cen-ti-mét hắn mới xoay người tránh thoát, đồng thời phản công bằng một cú quay giò lái đẹp đẽ vào lưng đối phương, đá Ngô Hạo bay thẳng ra xa mấy mét, lết trên mặt đất cày ra một rãnh sâu, đến tận khi tông trúng một gốc cây mới dừng lại được.



“Tiếp theo là… tiểu Viêm tử.”



Tạch!



“Đỡ hơn Ngô Hạo một tí, ít nhất vẫn biết cái gì gọi là trong cương có nhu, trong nhu có cương, xem như không uổng công biểu ca dạy dỗ. Nhưng, bài học đó chỉ đúng khi ngươi còn là Đấu Khí và Đấu Giả thái điểu mà thôi.



Hiện tại ngươi đã là một Đại Đấu Sư tu luyện đấu khí thuần hệ Hỏa, vẫn là kiêm tu luyện dược cần khả năng khống hỏa, cho nên… nhu ít thôi, cương nhiều vào.”



Tương tự như Ngô Hạo, mũi kiếm Tiêu Viêm đâm gần trúng Tiêu Thiên liền bị hắn lách người tránh đi rồi thuận tiện phản công. Khác biệt là Ngô Hạo chỉ bị một cước, còn Tiêu Viêm… “thương cho roi cho vọt”, hai cước!



“Tiểu Hổ!”



Tạch!



“Thứ nhất, trường tiên là một loại vũ khí công cùn - thủ yếu rất không thích hợp với lối đánh cường công mãnh liệt ngươi theo đuổi. Thứ hai, tính cách ngươi quá thẳng, quá rắn để có thể hiểu, cũng như phát huy một món vũ khí thiên về triền và nhiễu như trường tiên, khiến việc sử dụng nó có hiệu quả đã khó lại càng khó hơn



Lời khuyên của ta là ngươi nên đổi sang sử dụng… song đoản côn đi. Vừa không thiếu thẳng thắn, chính trực và mạnh trong cận chiến, đồng thời vẫn tận dụng được lợi thế thân thể mềm mại mà thanh thoát của nữ nhân.”



Dù đầu gỗ nhưng vẫn biết cái gì gọi là thương hoa tiếc ngọc, Tiêu Thiên đương nhiên sẽ không dùng chân đá một nữ nhân xinh đẹp như Hổ Gia. Thay vào đó, hắn dùng… trán mình húc thẳng vào vầng trán bóng nhẵn của nàng như một cách để răn đe, rằng “bớt cứng đầu đi”.



“Cuối cùng là Huân Nhi!”



. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đồng Nhân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả N/A.
Bạn có thể đọc truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần Chương 312: Buổi đứng lớp đầu tiên được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close