Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 335: chuẩn bị sẵn sàng

Trang chủ
Đồng Nhân
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
Chương 335: Chuẩn bị sẵn sàng
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm ngày hôm sau, tại khu ký túc xá tân sinh.



Vượt xa dự đoán của Hàn Nguyệt, và cả Huân Nhi, thì dù mặt trời còn chưa ló dạng ở đằng đông, nhưng cổng lớn của khu ký túc tân sinh đã sớm bị người ta vây kín, đến mức vài người vẫn đang cuộn mình trong chăn mền, số khác thậm chí còn dựng cả lều lên, rõ ràng là đã xếp hàng cả đêm ở đây chỉ vì muốn mua được suất tham gia giải đấu Nguyệt Thiên Mở Rộng nhanh hơn người khác.



Tràng cảnh không khác gì dòng người xếp hàng chờ mua iPhone mới trong ngày mở bán!



“Đám người này cũng quá điên cuồng đi! Mua cái suất tham gia đánh nhau thôi mà, có nhất thiết phải ăn ngủ ngoài đường như vậy hay không?” - Đứng trong nhà nhìn ra la liệt toàn người là người trước cổng, Hổ Gia nhịn không được tặc lưỡi.



“Không chỉ đơn giản là đánh nhau đâu, Gia Gia. Ngươi đừng quên bỏ qua tất cả những phân chia thế lực và đấu đá trong tối ngoài sáng, thì Già Nam nội viện vẫn là nơi tụ tập của đại lượng thiên tài đến từ khắp mọi nơi trên đại lục. Tức là phép toán lời lãi đằng sau giải đấu này ta tính được, đương nhiên người khác cũng có cách để tính ra. Và con số 4025 Hỏa Năng tiền giải thưởng, tương đương hơn 2000 cho nhà vô địch hay 400 mỗi cá nhân thuộc đội quán quân là nhiều lắm đấy.”



“Cũng phải! Dù sao 400 Hỏa Năng chính là cả năm “tiêu không cần nghĩ” a.” - Hổ Gia gật gù tỏ vẻ hiểu rõ.



“Ngoài giải thưởng ra, thì một nguyên nhân khác hấp dẫn đông đảo học viên đăng ký tham gia nữa là bởi giải đấu này được chúng ta được quy định chỉ dành cho những đệ tử có đẳng cấp từ thất tinh Đại Đấu Sư trở xuống, đồng nghĩa với gần như tất cả các quái vật trên Cường Bảng đều đã sớm mất đi quyền lũng đoạn giải thưởng kia, cho nên tính “mở rộng” của nó mới càng trở nên lớn hơn bao giờ hết.”



“Ừm! Nếu không phải là người trong ban tổ chức bị cấm tham gia để tránh hiềm nghi thiên vị, sợ rằng ta cùng Ngô Hạo, thêm ngươi và Tiêu Viêm nữa cũng sẽ tìm thêm một người để đánh cái giải này rồi ấy chứ.”



“Không có mấy tên “một mình gánh team” trên Cường Bảng kia, lại thêm giải thưởng lớn như vậy. Nói ta không muốn tham gia là giả rồi!”



“Biết ngay mà!”



Cứ như thế, chỉ sau vỏn vẹn một ngày đêm đồn đoán và tính toán, thì đến sáng hôm nay, tràng cảnh mật ít, ruồi nhiều đã chính thức xảy ra.







Trải qua một buổi sáng ồn ào và chật chội, rất nhanh danh sách 32 tổ đội may mắn đăng ký tham gia thành công giải Nguyệt Thiên Mở Rộng lần thứ nhất chính thức đi ra.



“Ủa!? Bạch Sơn tên khốn kiếp kia vậy mà cũng có mặt mũi đến đăng ký!?” - Ánh mắt vừa đọc lướt qua bảng danh sách, Hổ Gia đã xém chút nhịn không được xé nó ra làm đôi: “May mà ta không ở đó lúc hắn làm thủ tục, nếu không đảm bảo tiền mất tật mang, hừ!”



“Hahaha, có ngươi mạnh miệng.” - Huân Nhi và Ngô Hạo đã sớm hiểu rõ tính khí của Hổ Gia nên cũng không phát biểu gì thêm, chỉ cười phụ họa.



“Ể!? Các ngươi nhìn hai tổ đội số 20 và 21 xem.” - Ngô Hạo bỗng nhiên lên tiếng.



“Làm sao!? Ủa, Linh 1 và Linh 2…” - Hổ Gia hơi nhướng mày, vẻ mặt nghi hoặc: “Cái này… sẽ không phải là hai tổ đội của Linh chứ?”



“Đúng là tổ đội của Linh.” - Huân Nhi mỉm cười xinh đẹp đáp: “Chuyện này ta đã sớm bàn với Hàn Nguyệt học tỷ, dù bất kể thế nào bọn họ cũng sẽ có hai đội đăng ký thành công, thậm chí đảm bảo ít nhất sẽ có một đội chắc chắn được vào vòng chung kết, tất cả đều nhằm mục đích kéo thêm khán giả đến sân mua vé xem thi đấu, hắc hắc hắc.”



“Huân Nhi, ngươi biến hắc!”



“Ta không vào địa ngục thì ai sẽ vào địa ngục đây!”



. . .



Trong khi nội viện lần nữa sôi trào vì danh sách 32 tổ đội tham gia thi đấu ra một cách quá nhanh - quá nguy hiểm, thì cùng lúc đó tại thư phòng Đại trưởng lão, cũng có một thứ sôi trào, nhưng mà là tinh huyết.



“Ta nói Tiêu lão sư, ngươi còn muốn nháo chuyện này tới đâu nữa đây?” - Nhìn bản danh sách dài tới hàng chục cái tên còn chưa khô vết máu mới được Tiêu Thiên đặt trên bàn mình, “Đại trưởng lão” Tô Thiên chỉ biết nhăn mặt bất đắc dĩ.



“Ngài nói không cho đệ tử ta mượn rừng phòng hộ tổ chức giải đấu vì lo sợ Hắc Giác Vực, cụ thể là Huyết Tông, nghe thấy động tĩnh. Hiện tại ta đem đầu một nửa cao tầng cùng toàn bộ đệ tử chân truyền của Huyết Tông nhổ đến trên danh sách này cho ngài rồi, ngài còn nhăn nhó cái gì nữa?” - Vừa nói, Tiêu Thiên vừa ngồi xuống chiếc ghế đối diện bàn Tô Thiên, vừa tự rót cho mình một ly trà. Động tác quen thuộc mà mau lẹ như ở nhà mình.



“Tiêu lão sư, ta biết ngươi thừa hiểu vấn đề chưa bao giờ nằm ở Huyết Tông hay Huyết Bang gì đó, mà là rừng phòng hộ không phải nơi cứ muốn liền có thể mang ra dùng…”



Cạch!



“Nếu ngài đang lo lắng chuyện này sẽ quấy phá “hai vị kia” nghỉ ngơi thì xin yên tâm đi, Đại trưởng lão. Trước khi trở về đây, ta đã sớm ghé qua xin phép bọn họ rồi.”



“Ngươi…” - Nghe được Tiêu Thiên nói, lại nhìn mặt lệnh bài hình tháp màu đen có khắc một chữ Thiên trên bàn, Đại trưởng lão có chút ngẩn người, nhưng rồi rất nhanh liền thở phào một hơi: “Không ngờ… Thiên Bách nhị lão vậy mà lại bị ngươi thuyết phục.”



Nếu xem rừng phòng hộ là cánh cửa tự nhiên che chắn Già Nam nội viện với vùng phía bắc Hắc Giác Vực, thì Thiên Mộc lão và Bách Liệt lão, gọi tắt là Thiên Bách nhị lão, chính là hai ổ khoá vững chắc nhất khoá chặt cánh cửa kia.



Theo nguyên tác, hai người này chính là Đại trưởng lão đời trước của nội viện. Thế nhưng sau khi Tô Thiên từ một tiểu tân sinh từng bước phát triển lên tới Đấu Tông, thì bọn họ đã quyết định nhường lại vị trí đó cho hắn rồi đi hưởng phúc trong rừng phòng hộ.



Mà, thực ra nói là hưởng phúc ở đây chỉ là rời xa công việc bàn giấy và đấu đá thôi, chứ tận tâm bảo vệ an nguy học viện ngày đêm tuy rằng ít việc, nhưng trách nhiệm cũng nặng nề lắm, càng huống hồ chi suốt ngày phải tọa trấn một khu rừng vắng lặng mấy chục năm, không mệt cũng nhàm chán a.



“Sẵn nói về chuyện đó, hai vị lão nhân gia còn nhờ ta nhắn ngài một lời.”



“Hả!? Nhắn cho ta?”



“Ừm, hai vị lão nhân gia nói mỗi năm ngài chỉ cho đệ tử vào rừng một lần, mỗi lần chỉ vài ngày thực sự là không đủ cho bọn họ tận hứng.” - Không để ý khoé miệng Đại trưởng lão điên cuồng co giật, Tiêu Thiên tiếp tục cười như không cười nhấp một ngụm trà: “Ngoài ra, hai vị lão nhân gia còn đề nghị rằng nếu giải đấu lần này tổ chức thành công thì ngài nên xem xét để nó trở thành hoạt động thường niên, qua đó góp phần khích lệ đệ tử tu luyện tốt hơn, thay vì suốt ngày chỉ biết chui tháp bế quan như mấy con chuột chũi đi.”



“Ch-Chuột… chuột chũi…”



“Thôi, làm phiền ngài và nước trà của ngài thế đủ rồi, ta có việc phải đi, khi khác lại cùng ngài hàn huyên.” - Nói, Tiêu Thiên đứng bật dậy, nhặt lấy lệnh bài Thiên Cương trên bàn, hơi xoay lưng về phía Đại trưởng lão, khóe miệng cong lên nụ cười tà nói: “Mà, trước khi đi, ta còn một chuyện muốn nói với ngài, đó là ta cũng đã xin phép trưng dụng Đấu Võ Trường để phục vụ công tác của giải đấu trong hai tuần và nhận được cấp phép sử dụng. Ngài không cần phải lăn tăn trong lòng nữa đâu nhé, hahaha.”



“Ngươi… ta… haiz!”



. . .



Lát sau tại ngoại viện.



Kẹttttt…



“Ai!?”



“Là ta!”



“Tiêu Thiên biểu ca!? Ngươi trở về lúc nào… A! Ngươi… ngươi bị thương!?”



Chưa kịp vui mừng vì mấy ngày rồi Tiêu Thiên mới lại tới thăm mình, Tiêu Ngọc đã hoảng hốt khi thấy trên người hắn toàn là vết máu.



“Đều là máu của kẻ khác, không phải của ta.” - Vừa nói, Tiêu Thiên vừa hết sức tùy ý cởi phăng chiếc áo vấy máu của mình ra ngay trước mặt Tiêu Ngọc: “Tiểu Ngọc, phiền ngươi chuẩn bị giúp ta chút nước nóng, ta muốn ngâm mình một lát.”



“À! Ừm, huynh chờ ta một lát.”



Không nói hai lời, Tiêu Ngọc lập tức tất bật chạy tới chạy lui, nào là chuẩn bị bồn, chuẩn bị nước, rồi thì hỏa thạch v.v. so với thê còn phải hiền, so với vợ còn phải đảm.



Rất nhanh, chính xác là chưa đầy năm phút sau, một bồn nước tắm bốc khói nghi ngút đã được Tiêu Ngọc chuẩn bị xong, ngay cả khăn lau người và quần áo sạch cũng được gấp gọn một bên chứng tỏ đây không phải lần đầu nàng làm việc này.



Róc rách! Róc rách!



“Ừm, nhiệt độ không sai. Tay nghề của ngươi đúng là càng ngày càng tốt đấy, tiểu Ngọc.” - Khẽ gật đầu hài lòng, Tiêu Thiên phất tay thả một loạt hoa hoa, thảo thảo vào bồn tắm, sau đó cứ thế mặc cả quần trèo vào: “Ừmmmmm… thoải mái!!!”



Tiêu Thiên vừa bước vào bồn liền thở phào một hơi, sau đó… không có sau đó nữa.



Hai mắt lim dim, hơi thở chậm rãi, cả người thả lỏng không chút phòng thủ. Hàng này… giống như phê quá nên ngủ quên mất rồi hay sao đó!



“T-Tiêu… Tiêu Thiên… biểu ca…”



Đáng thương cho Tiêu Ngọc chỉ biết đứng một bên cúi đầu chà xát hai mép áo, mặt mũi đỏ bừng, hết ấp a ấp úng lại ngập ngà ngập ngừng, đi không được mà ở cũng không xong.



Nàng từng để hắn thấy thân thể mình không ít lần, thậm chí đã dần quen với chuyện đó, đến mức vài ngày không làm còn thấy có chút bứt rứt trong người. Thế nhưng đây là lần đầu tiên hắn hạ thấp phòng thủ của bản thân đến thế với nàng a.



Trong lòng vừa mừng, nhưng cũng vừa lo, Tiêu Ngọc cứ thế đứng im tại chỗ, lâu lâu hơi ngẩng đầu lên nhìn lén một cái chưa đầy nửa giây liền hoảng hốt cúi gằm mặt xuống. Mãi cho đến khi…



“T-Tiêu Thiên… biểu ca… ngươi tiếp tục ngâm mình đi… ta… ta đi chuẩn bị… chút thức nhắm…”



...cảm thấy tiếp tục đứng đây như thế này sẽ chết vì máu dồn lên mặt quá nhiều, Tiêu Ngọc quyết định chạy trốn.



Tuy nhiên, trước khi đi nàng vẫn siết chặt nắm đấm, hít sâu một hơi, lấy hết sức lực cùng can đảm bình sinh để… mò mẫm từng bước như trẻ tập đi lại gần Tiêu Thiên.



Chụt!



Lén lút mổ một cái như chuồn chuồn lướt nước lên gò má “không phòng thủ” của hắn, Tiêu Ngọc giống như người làm chuyện xấu bị phát hiện, ba chân bốn cẳng chạy như chưa từng được chạy ra khỏi phòng, chẳng hề hay biết rằng phía sau nàng, khóe miệng kẻ tưởng như đã ngủ say kia lại khẽ cong lên một nụ cười tà đầy ma mãnh.



. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đồng Nhân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả N/A.
Bạn có thể đọc truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần Chương 335: Chuẩn bị sẵn sàng được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close