Đâu đó trong nội viện.
Chỉ thấy toàn thân bạch y, vẻ mặt nham hiểm Bạch Phong đang hết sức nhàn hạ uống trà trên ghế khách nhân. Còn ghế chủ nhà lúc này lại đang được án ngữ bởi một thanh niên có chút mập mạp, tuổi tác khoảng hai bốn, hai lăm. Hắn chính là Hàn Nhàn, Bang chủ Dược Bang.
“Hahaha, Hàn huynh quả nhiên là người làm đại sự, quyết đoán thật đáng nể!”
“Bạch huynh quá khen, chỉ là chút thủ đoạn nhỏ mà thôi.” - Lời thì nói như vậy, nhưng trên mặt treo nụ cười đắc ý, tay còn vô tình hay cố ý gạt gạt áo bào để lộ ra tấm huy chương hình dược đỉnh màu bạc có bốn vạch khói của Hàn Nhàn lại hoàn toàn biểu đạt một ý tứ khác.
“Lần này nhất định phải cho đám nữ nhân tóc dài não ngắn cùng bọn tân sinh tâm cao khí ngạo kia một bài học để chúng biết cái gì gọi là an phận thủ thường, cái gì gọi là phạm vào cấm kỵ, hừ!” - Hơi gật đầu, Bạch Phong một mặt âm trầm cười lạnh nói.
Về phần biểu lộ khinh khỉnh, cao ngạo của đối phương… làm như không thấy là được rồi.
“Đúng rồi, Bạch huynh. Ta nghe nói Linh bắt tay với đám tân sinh Tề Thiên Môn tổ chức cái gì Nguyệt Thiên Mở Rộng, tiền lời tính sơ sơ cũng phải lên đến hàng ngàn Hỏa Năng. Chuyện này có thật không?” - Khách sáo qua lại được vài câu, đang lúc Bạch Phong chịu không nổi con hàng thích khoe khoang này muốn kiếm cớ cáo từ thì Hàn Nhàn bỗng nhiên hỏi.
Hơi bất ngờ trước câu hỏi bất thình lình của đối phương, nhưng Bạch Phong vẫn gật đầu đáp: “Chính xác bao nhiêu thì không rõ, chỉ biết vài ngàn là có. Đây là tin tức đường đệ ta hỏi thăm được từ vài người bạn tân sinh trong Tề Thiên Môn của hắn.”
“Vài ngàn a…” - Vẻ mặt biến trầm ngâm, hai mắt Hàn Phong hơi híp lại: “Dược Bang của ta lũng đoạn chín thành đan dược toàn nội viện mà buôn bán cả năm cũng chỉ lời được vài ngàn. Đám tân sinh này hô hào tổ chức giải đấu cho kẻ khác liều mạng, bản thân cái gì cũng không làm liền kiếm về mấy ngàn. Mới nhập học mà ăn to uống lớn như vậy, cũng không sợ đem chính mình nghẹn chết sao?”
Thấy đối phương một mặt nguy hiểm không ngừng tự mình lẩm bẩm gì đó, Bạch Phong chỉ im lặng không nói, bởi vì hắn chưa rõ ý tứ của Hàn Nhàn muốn gì, sợ nói bậy thành ra đứng sai chiến tuyến thì toang.
Đừng nhìn mập mạp này một bộ cao ngạo, hống hách rồi tưởng hắn ngu ngốc mà nhầm. Làm gì có ngu ngốc nào vào được nội viện Già Nam, vẫn là Luyện Dược Sư cấp 4, kiêm luôn Bang chủ của bang phái nắm 90% thị trường đan dược nội viện chứ.
“...”
“À! Mải suy nghĩ, quên mất là đang tiếp Bạch huynh ở đây, hahaha.” - Sau một hồi suy nghĩ, Hàn Nhàn trông giống như nhân cách thứ hai thức tỉnh, cả người từ âm u tử khí, mặt đầy nguy hiểm lại biến thành mập mạp cao ngạo, thích khoe khoang trước đó.
“Không sao, không sao, hahaha!” - Cười trừ cho qua chuyện, Bạch Phong tranh thủ đứng dậy, chắp tay: “Cái kia… tại hạ còn có việc cần làm, khi khác có thời gian lại đến làm phiền Hàn huynh.”
“À, đã như vậy hẹn Bạch huynh dịp khác cùng thưởng trà, đàm đạo.”
“Dễ nói, dễ nói! Vậy tại hạ xin phép!”
“Không tiễn, Bạch huynh đi thong thả!”
“...”
“Ngu ngốc!” - Trước mặt thì cười cợt khách sao, thế nhưng Bạch Phong vừa quay lưng một cái, gương mặt của cả hai liền biến âm trầm.
. . .
Cùng lúc đó tại Đấu Võ Trường.
Sau ba ngày nghỉ ngơi, vòng bán kết của giải đấu Nguyệt Thiên Mở Rộng chính thức bước vào khởi tranh. Và vẫn như thường lệ, Tiêu Thiên, Tô Thiên và các trưởng lão của nội viện đều có mặt trên khu vực dành cho VIP khiến các khán đài lần nữa cảm nhận được sự coi trọng của cao tầng nội viện đối với giải đấu non trẻ này.
Trải qua MC mới của vòng bán kết là Hổ Gia phổ biến luật lệ, mọi người nhanh chóng đến với phần bốc thăm chia cặp đấu. Tại đây, quả bom tấn đầu tiên được kích nổ.
Theo đó, hai tổ đội Linh 1 và Linh 2 đều của Linh vậy mà không may bốc thăm trúng nhau. Hay nói cách khác, là tỷ muội tương tàn, một trận quyết chiến nảy lửa tranh giành chiếc vé duy nhất vào trận chung kết sẽ xảy ra.
Một trận chung kết sớm theo cả nghĩa bóng, lẫn nghĩa đen!
Tuy nhiên, trong khi các khán giả điên cuồng, các lão sư và trưởng lão đều bị khơi dậy hứng thú, thì cùng lúc đó tại khu vực ban tổ chức, Huân Nhi, Hàn Nguyệt, Na Na và Ngô Hạo lại đang một mặt im lặng trầm tư.
“Xem ra dự đoán của ta đã đúng a.” - Hàn Nguyệt là người lên tiếng trước: “Từ chối mọi giao dịch với Linh và Tề Thiên Môn, đồng thời đánh tiếng dằn mặt những ai có ý định “chơi chung” với chúng ta. Hàn Nhàn không hổ là thủ lĩnh Dược Bang, phần quyết đoán này đáng khen!”
“Người ta liên thủ phong sát chúng ta, ngươi còn ở đó khen đối phương quyết đoán!” - Lời của Hàn Nguyệt vừa ra, Na Na lập tức nhịn không được trợn trắng cả mắt: “Thật không hiểu ngươi đây là bình tĩnh, tự tin, không cay cú, hay là mắc chứng vô cảm đến nơi rồi nữa.”
“Thấy Hàn Nguyệt học tỷ bình tĩnh như vậy, ta có thể tin rằng ngươi đã sớm chuẩn bị biện pháp đối phó với vấn đề này rồi, đúng không? - Huân Nhi hỏi.
“Không! Ngươi nhầm rồi. Ta chẳng có phương án khả thi nào cả.”
“Ngươi…”
Na Na có chút nghẹn lời, trong lòng âm thầm gào to “hàng này chắc chắn mắc chứng vô cảm”, đến mức Ngô Hạo nãy giờ vẫn im lặng một bên cũng nhịn không được co giật khóe miệng.
“Không có mà còn tâm trạng ở đây uống trà xem thi đấu!? Học tỷ ngươi xứng đáng với ba chữ “thần kinh thép” thật đấy.” - Huân Nhi nhướng mày ngạc nhiên.
“Dược Bang một tay lũng đoạn tới 90% thị trường đan dược trong nội viện, thêm vào một cái Bạch Bang thực lực không kém liên tục quấy phá các đệ tử tu luyện trong Phần Thiên Luyện Khí Tháp. Ngươi bảo ta xoay sở đường nào?” - Khẽ nhún vai, Hàn Nguyệt lạnh nhạt đáp: “Đã không thể phản kháng, vậy thì vui vẻ chấp nhận thôi chứ sao.”
Thái độ mặc dù bình tĩnh, nhưng không khó để nghe ra sự bất đắc dĩ trong lời Hàn Nguyệt. Vào nội viện là để trải nghiệm hoàn cảnh tu luyện tốt hơn, bây giờ đan dược không có, Phần Thiên Luyện Khí Tháp thì không yên, mà phản kháng thì không được.
Tỷ muội lo một, vị đại tỷ này lo tới mười a!
“Ta ngược lại là có một phương án.” - Ngô Hạo bỗng nhiên lên tiếng khiến cả ba mỹ nữ trong phòng đều nhìn sang: “Các ngươi nghĩ xem, muốn luyện dược nhất định phải có dược liệu và Luyện Dược Sư. Người, chúng ta không thể đụng, thế nhưng dược liệu lại là một câu chuyện khác.”
“Ý ngươi là…*chặt*...” - Na Na không nói hết câu, thay vào đó, nàng kết thúc phương án của mình bằng hành động thủ đao chém xuống đầy ý tứ.
“Dược Bang tại nội viện ăn nên làm ra như vậy, nhu cầu dược liệu hẳn là phải lớn và cần tính ổn định cao hơn bình thường. Nếu vì lý do đó mà đầu vào xảy ra chậm trễ, hoặc tệ hơn là đứt gãy, lúc đó vấn đề có thể sẽ lớn nha.” - Huân Nhi gật đầu, ánh mắt chuyển sang Hàn Nguyệt: “Đây cũng là một cách. Hàn Nguyệt học tỷ thấy sao?”
“Cắt nguồn cung dược liệu ta đã từng nghĩ qua, đây cũng chính là lý do ta muốn Linh giành lấy tiền thưởng của vị trí quán quân giải đấu đấy. Thế nhưng giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm kiểu uống thuốc độc giải khát này chỉ là giải pháp ngắn hạn, cắt được ngọn chẳng chặt được gốc chung quy không phải là kế dài lâu.”
Câu trả lời của Hàn Nguyệt vừa ra, không khí trong phòng nháy mắt rơi vào tĩnh lặng.
Ngắt chuỗi cung ứng là một phương pháp cạnh tranh yêu cầu vốn rất lớn, dù phần thưởng từ vị trí quán quân giải đấu có thể giải quyết nguồn tiền trước mắt, nhưng lại không thể đảm bảo lâu dài. Trong bối cảnh thu mua dược liệu về lại không có Luyện Dược Sư chuyển hóa chúng thành đan dược để xoay vòng vốn, thì “giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm kiểu uống thuốc độc giải khát” là mô tả hoàn toàn chính xác.
“Nếu không… chúng ta tìm lão sư nhờ hắn giúp đi, Huân Nhi.” - Trong lúc bế tắc, vẫn là “nói ít hiệu quả nhiều” Ngô Hạo đưa ra đề nghị có tính đột phá.
“Tìm lão sư… sao?” - Huân Nhi, Hàn Nguyệt, Na Na nhìn nhau, ánh mắt ngậm cười.
Rốt cuộc thì… đường nào rồi cũng về Roma!
…
Bên ngoài các khán giả vẫn đang điên cuồng cổ vũ cho hai cặp trận bán kết vô cùng đặc sắc dưới sân. Và sau hơn một giờ thi đấu, hai cái tên xuất sắc góp tên trong trận chung kết cuối cùng cũng đã đi ra.
Theo đó, kết quả của cuộc nội chiến siêu anh hùng giữa Linh 1 và Linh 2 có phần bất ngờ khi chiến thắng cuối cùng vậy mà nghiêng về… “Hỏa Linh” Triệu Tâm Vy và đồng đội. Hay nói cách khác là “Thủy Linh” Ngọc Diệp chỉ có thể ngậm ngùi góp mặt trong trận tranh hạng ba với kẻ thua trong cặp trận bán kết còn lại.
Đáng nói là, mặc dù tính chất tỷ muội tương tàn ở cặp trận bán kết một nghe thì có vẻ gay cấn, thế nhưng trên thực tế, Linh 1 và Linh 2 lại thi đấu vô cùng đủng đỉnh, thậm chí có phần giữ sức cho nhau như để đảm bảo lợi ích tập thể cao hơn ở vòng cuối cùng. Có lẽ cũng chính vì thế mà tính cách có phần háo thắng của Triệu Tâm Vy mới giúp Linh 1 giành chiến thắng, trong bối cảnh Diệp Ngọc tỏ ra quá lạnh nhạt và cầu toàn.
Cũng may thành viên hai đội này là mười mỹ nữ của Linh, chứ phải kẻ khác là đã sớm bị khán giả la ó, chửi bới, đòi hoàn tiền vé cao tới bốn điểm Hỏa Năng của họ rồi.
Trong khi đó cuộc thư hùng còn lại mới thực sự xứng đáng với những gì khán giả nóng lòng chờ mong từ một trận bán kết. Hai Đại Đấu Sư hậu kỳ, tám Đại Đấu Sư trung kỳ sống mái với nhau vì mục đích cao nhất, bọn họ mạnh mẽ mà không mất đi kỷ luật, thiết huyết nhưng chiến thuật, chiến lược đều được đảm bảo.
Đáng tiếc, người thắng sẽ chỉ có một, và sau gần hơn nửa giờ anh dũng chiến đấu tới những giọt đấu khí cuối cùng, rốt cuộc thì đội Liệt Sơn đến từ Liệt Sơn Bang, một thế lực không nhỏ có thủ lĩnh là cao thủ top 5 Cường Bảng, đã giành chiến thắng vất vả để ghi tên mình vào trận chung kết gặp Linh 1 vào ba ngày sau. Còn Lang Nha thua cuộc đành phải ngậm ngùi đánh trận tranh ba - tư gặp Linh 2.
Đến đây, ngày thi đấu bán kết chính thức khép lại với niềm vui cho người thắng, nỗi buồn của kẻ bại trận, những câu chuyện bên lề và cả các âm mưu sau màn. Các khán giả và bốn đội sẽ có ba ngày nghỉ ngơi trước khi hai trận chiến cuối cùng của giải đấu chính thức diễn ra cũng tại Đấu Võ Trường của nội viện.
. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…
Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 344: phong sát!
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
-
N/A
Chương 344: Phong sát!
Danh Sách Chương: