Hắc Giác Vực, Phong Thành.
“Wanda tiểu thư đến rồi sao? Tại hạ chờ ngươi đã lâu.” - Nhìn thấy Wanda được thuộc hạ dưới trướng dẫn lên tửu lâu, gương mặt vốn đang không biết vì chuyện gì mà có chút âm trầm của Hàn Phong lập tức nứt ra một nụ cười không hề giả trân: “Mời Wanda tiểu thư ngồi! Hàn mỗ đã cho người chuẩn bị sẵn một phần rượu ngon cùng ít thức nhắm, hy vọng tiểu thư không chê.”
Vừa nói, hắn vừa chủ động đứng dậy rót ra hai chén rượu. Thái độ không thể bảo là không khách khí.
Đáng tiếc, sự hiếu khách của Hàn Phong chẳng khiến vẻ mặt Wanda thay đổi chút nào, trước sau vẫn cứ lạnh nhạt chậm rãi bước tới rồi ngồi lên chiếc ghế trống duy nhất trong phòng.
“Thời hạn ba ngày đã đến, hôm nay ta phụng mệnh chủ nhân đến đây để nhận câu trả lời. Dược Hoàng các hạ, mối làm ăn này ngươi làm không?”
“Wanda tiểu thư cứ gọi ta Hàn Phong được rồi, Dược Hoàng gì đó cũng chỉ là hư vinh mà thôi.”
Wanda không đáp, chỉ khẽ gật đầu xem như đã hiểu.
“Về chuyện hợp tác thành lập Hắc Minh, trước hết Hàn mỗ phải thừa nhận kế hoạch của Cung chủ quý Cung quả thực rất hoàn hảo, rất hấp dẫn. Tuy nhiên, ta vẫn còn một số câu hỏi cần có đáp án trước khi quyết định một chuyện quan trọng như vậy.” - Nói, Hàn Phong hơi giơ chung rượu trong tay lên ngang mặt thay cho lời mời, sau đó một hơi cạn sạch rồi mới tiếp tục: “Wanda tiểu thư, ngươi hiểu ý ta chứ?”
“Trước khi đến đây chủ nhân đã dặn dò rằng hắn tin tưởng giao cho ta toàn quyền quyết định chuyện làm ăn này, đồng nghĩa với mọi thắc mắc hay phát sinh của ngươi ta có thể thay ngài ấy trả lời.” - Wanda cũng cạn chung rượu trước mặt nàng, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm Hàn Phong.
“Thế thì tiếc thật đấy! Vốn còn muốn diện kiến để bày tỏ lòng ngưỡng mộ hùng tài đại lược của Cung chủ quý Cung, đáng tiếc, đành phải chờ dịp khác vậy.” - Nghe được ý từ chối trong lời đối phương, Hàn Phong hơi nhướng mày, trong mắt xẹt qua vẻ thất vọng: “Mà thôi, nếu Wanda tiểu thư đã được Cung chủ đại nhân tin tưởng giao toàn quyền, vậy cũng không khác gì lắm.”
Đối với vẻ mặt thất vọng không hề giả trân của đối phương, Wanda đơn giản là làm như không thấy.
“Mời!” - Lại rót ra thêm hai chung rượu mới, xong xuôi Hàn Phong mới chậm rãi nói: “Wanda tiểu thư, trong nội dung kế hoạch thành lập Hắc Minh của quý Cung đưa cho ta có đoạn viết “Trong vòng một năm, Tề Thiên Cung bỏ dược liệu, Phong Thành luyện đan. Đẳng cấp đan dược sẽ không cao hơn cấp bốn, nhưng yêu cầu tỉ lệ thành đan thấp nhất là bảy thành và ít nhất một nửa đan dược thành phẩm phải từ cao cấp trở lên”. Yêu cầu này thực sự quá vô lý, có thể giảm xuống một chút được không?”
“Không thể!”
“Thành đan bảy thành, trong đó ít nhất phải có một nửa là cao cấp trở lên, nếu chỉ đơn thuần đan dược cấp ba còn dễ nói. Về phần đan dược cấp bốn… cái tỷ lệ này đơn giản là đánh đố người a!
Ngươi không Luyện Dược Sư nên không biết, ngay cả Dược Vương bình thường cũng chưa chắc có tỉ lệ luyện đan dược cấp bốn thành công cao mà chất lượng còn phải tốt như vậy đâu.”
“Ý ngươi là Phong Thành không thể đáp ứng yêu cầu này của chủ nhân ta sao?”
“Ta… không phải có ý đó…” - Hàn Phong có chút nghẹn lời.
Đã nói tốt là hắn hỏi, đối phương trả lời. Thế quái nào bây giờ lại trở thành đối phương hỏi, còn hắn phải là người trả lời rồi!? Rốt cuộc là có theo lẽ thường ra bài hay không?
“Wanda tiểu thư!” - Hít sâu một hơi, Hàn Phong cố giữ cho giọng của mình thật bình tĩnh: “Ta chưa từng nói Phong Thành không thể đáp ứng yêu cầu này…”
“Tức là có thể rồi, đúng không!? Nếu đã có thể thì ngươi còn lăn tăn cái gì nữa?”
“Nhưng…”
“Hàn Phong!” - Wanda có vẻ mất bình tĩnh, hai hàng lông mày câu lại thật sâu, giọng trầm thấp: “Dị hỏa có xứng đáng từng với đó công việc hay không, tin rằng ngươi phải hiểu rõ hơn ai hết. Bây giờ ta chỉ hỏi ngươi một câu, được hay không, trả lời ngắn gọn.”
“Ta…” - Nắm đấm siết chặt, vẻ mặt âm trầm, hai mắt sắc lạnh, Hàn Phong hít sâu một hơi dằn xuống tức giận trong lòng rồi mới chậm rãi đáp: “Một năm thì một năm!”
Cả đời Dược Hoàng hắn chưa từng uất ức như thế này, nhất là lại còn trước mặt một nữ nhân. Thế nhưng vì dị hỏa, hôm nay hắn nhất định phải nhịn.
“Tốt! Thế ngươi còn câu hỏi gì khác không?”
“Ta còn một câu hỏi thứ hai.” - Nốc một hơi cạn chén rượu trên bàn, Hàn Phong có chút gằn giọng: “Không bàn tới yêu cầu về đan dược kể trên, thì “tuyệt đối ủng hộ Tề Thiên Cung trên mọi phương diện” là có ý gì?”
“Lớn lên tới phân chia quyền lực, địa bàn; nhỏ xuống đến tranh giành vật phẩm trên đấu giá hội v.v. chỉ cần Tề Thiên Cung có phát sinh xung đột với kẻ khác, cá nhân Hàn Phong ngươi và Phong Thành sẽ có nhiệm vụ đứng về phía chúng ta.”
“Này! Các ngươi đừng quá phận quá đáng!”
“Hắc Minh vốn được xây dựng trên cơ sở bàn tròn, quyền lực mọi thành viên ngang hàng với nhau. Phong Thành ủng hộ Tề Thiên Cung, ngược lại Tề Thiên Cung cũng sẽ ủng hộ Phong Thành. Có gì quá phận quá đáng đâu?”
Lời công bằng này của Wanda vừa ra, nộ ý trong mắt Hàn Phong lập tức nguôi đi ít nhiều.
Cơ cấu ngang hàng của Hắc Minh cũng là một phần lý do hắn cảm thấy kế hoạch này thú vị, và việc có một đồng minh thân cận ngay trong liên minh là vô cùng lợi thế. Trên giấy tờ chỉ viết Phong Thành cần ủng hộ Tề Thiên Cung mà không có ngược lại, cho nên hắn phải giả vờ tức giận để tạo áp lực cho Wanda nói ra lời này. Hiện tại xem như đã xong.
Tất cả đều là sáo lộ!
“Câu hỏi cuối cùng, các ngươi nói “Phong Thành có nghĩa vụ thực hiện mọi yêu cầu trước trong vòng nửa năm, sau đó các điều khoản liên quan đến Tề Thiên Cung mới có hiệu lực”. Nếu ta không hiểu sai, thì điều khoản này đồng nghĩa với “ngươi cần làm việc và ủng hộ chúng ta vô điều kiện trong nửa năm, qua nửa năm đó chúng ta mới phải thực hiện nghĩa vụ của mình”. Như vậy liệu có công bằng hay không?”
“Ngươi muốn tin tức về dị hỏa, chúng ta có và dùng nó để trao đổi một thân bản lĩnh Dược Hoàng và Phong Thành của ngươi về làm việc cho mình nửa năm. Đây là giao dịch công bằng trong ngắn hạn, thuận mua vừa bán.
Nửa năm ngắn ngủi trôi qua, ngươi có thứ mình muốn, chúng ta có thứ chúng ta cần, cùng lúc đó Hắc Minh non trẻ cũng đã dần lớn mạnh và trở nên vững chắc sẽ là tiền đề rõ ràng để hai phe chúng ta phát triển hợp tác sâu rộng hơn như những đồng minh ngang hàng với nhau. Đây là một phần giao kèo dài hạn đảm bảo đôi bên cùng có lợi, thuận mua vừa bán.
Tóm lại là… thuận mua vừa bán, ngươi nói lại xem có công bằng hay không?”
Lời này vừa ra, Hàn Phong lập tức híp mắt nhìn kỹ Wanda.
Cả đời hắn tính kế người khác, thậm chí đủ khôn ngoan, lạnh lùng, cũng như nhẫn tâm để phản bội người thầy, người cha mình là “Dược Tôn Giả” Dược Trần đến mức đẩy người sau vào chỗ chết. Và bản năng của một kiêu hùng đã hơn một lần mách bảo cho hắn biết, rằng chuyện này không hề đơn giản như vẻ bề ngoài của nó vậy.
Chỉ là… không đơn giản chỗ nào, Hàn Phong nhìn mãi vẫn chưa thể nhìn ra.
Đối diện, Wanda cũng chẳng tỏ ra vội vàng hay căng thẳng gì cả, bởi vì hôm nay nàng đến đây để chiến thắng. “Dù bất kỳ chuyện gì xảy ra, ngươi cũng sẽ chiến thắng”, có người đã nói với nàng như thế, và từng đó là đủ rồi.
“Ta muốn thêm một điều khoản vào thỏa thuận của chúng ta!” - Sau ít phút trầm ngâm, Hàn Phong bất ngờ lên tiếng.
“Ngươi muốn thêm gì cứ nói, nhưng ta sẽ không hứa chắc mình sẽ đồng ý đâu.”
Không hề ngạc nhiên trước câu trả lời của Wanda, Hàn Phong hít sâu một hơi, sau đó mới trầm giọng nói: “Ta sẽ đồng ý và chấp hành nghiêm túc tất cả những điều khoản trong thỏa thuận Hắc Minh giữa chúng ta, nhưng chỉ với một điều kiện, đó là Tề Thiên Cung các ngươi phải đồng hành và hỗ trợ ta tranh đoạt cũng như thu phục dị hỏa, bất kể nó ở đâu, là loại dị hỏa nào, đang trong vòng tranh chấp với ai, thậm chí đã thuộc về ai đi nữa. Ngươi nói sao, Wanda tiểu thư?”
Yêu này của Hàn Phong vừa ra, hai hàng lông mày vốn luôn lạnh nhạt của Wanda lập tức nhịn không được hơi nhướng lên.
“Quả nhiên là có trá!!!” - Dù rất nhanh Phù Thủy Đỏ liền khôi phục vẻ mặt bình tĩnh đã thành thương hiệu của mình, thế nhưng biểu lộ kia vẫn không thể qua được đôi mắt sắc lẹm luôn nhìn nàng rất kỹ của Hàn Phong: “Muốn bẫy ta luyện đan không công cho các ngươi nửa năm, sau đó tùy tiện ném ra cái tin tức về một loại dị hỏa vô pháp thu phục nào đó rồi phủi mông hết trách nhiệm à!? Không có cửa đâu, cửa sổ cũng không có, hừ!”
“Chúng ta cho ngươi tin tức về dị hỏa, ngươi còn muốn chúng ta giúp ngươi thu phục nó. Làm gì có cái lý đó!?”
“Wanda tiểu thư, ngươi và người sau lưng ngươi hẳn là phải biết dị hỏa có sức hấp dẫn với Luyện Dược Sư như thế nào a. Nửa năm sau các ngươi đưa tin tức cho ta, ai biết được trong một phút hấp tấp ta có đi cái vài năm, thậm chí… đi luôn chẳng trở về hay không.
Các ngươi hẳn là sẽ không muốn công lao tiếp cận và xây dựng quan hệ với một Dược Hoàng như ta cứ thế bay theo chiều gió chứ?”
“Ngươi uy hiếp chúng ta!?” - Nghe ra ý tứ trong lời đối phương, Wanda có chút trầm mặt, gằn giọng nói.
“Thuận mua vừa bán mà thôi.” - Hàn Phong nhún vai, khóe miệng cong lên nụ cười đắc thắng dùng chính lời nói và thái độ trước đó Wanda đập vào mặt hắn để ném trả ngược lại cho nàng.
Gió bất ngờ đổi chiều khi bây giờ Wanda là người híp mắt nhìn chằm chằm đối phương, trong khi Hàn Phong lại xoay người trở thành kẻ nắm kèo trên trong cuộc thỏa thuận này.
“Ngươi sẽ hối hận vì điều này!”
“Hối hận sao!? Có thể! Nhưng đó là chuyện của tương lai. Còn hiện tại, ta cảm thấy mình cần phải thêm nó vào thỏa thuận.” - Không chút nào quan tâm tới lời uy hiếp ngược của đối phương, Hàn Phong vừa chậm rãi rót ra thêm một ly rượu, vừa mỉm cười tự tin nói: “Wanda tiểu thư, câu trả lời của ngươi là gì đây?”
“Ngươi… chắc chắn sẽ hối hận vì điều này!”
Uống cạn ly rượu vừa được rót đầy thay cho câu trả lời, Wanda gằn giọng nhắc lại câu nói cũ một lần nữa, sau đó liền xoay người bay lên không trung.
“Muốn đấu với ta!? Tu luyện thêm một ngàn năm nữa đi!”
Hàn Phong cười lạnh lẩm bẩm, không hề hay biết rằng ở cuối chân trời, Wanda cũng đang làm điều tương tự.
. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…
Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 345: thuận mua, vừa bán
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
-
N/A
Chương 345: Thuận mua, vừa bán
Danh Sách Chương: