Một ngày này cũng như thường lệ, mặt trời còn chưa ló dạng nhưng Già Nam nội viện đã sớm náo nhiệt bởi các học viên chăm chỉ luôn thức dậy từ rất sớm. Tuy nhiên, hôm nay sự thường thấy ấy lại có chút khác biệt.
Khác biệt ở chỗ thay vì cấp hàng lại trước Phần Thiên Luyện Khí Tháp để tranh giành vị trí tu luyện, hay tới quảng trường trung tâm mua sắm đan dược, công pháp, đấu kỹ v.v. để cường hóa bản thân, thì hiện tại các học viên lại tập trung hết bên ngoài Đấu Võ Trường chờ đợi khoảnh khắc cửa lớn mở ra.
Mục đích của sự tụ tập này lại không gì khác ngoài giành lấy cho mình một vị trí đẹp để có thể quan sát tốt hơn hai cặp trận chung kết xếp hạng, trong khuôn khổ giải đấu Nguyệt Thiên Mở Rộng lần thứ nhất, sẽ diễn ra vào sáng nay.
“Này, ngươi nói đội nào sẽ trở thành quán quân đầu tiên của giải đấu?”
“Nói trước sợ bước không qua, nhưng cá nhân ta có phần nghiêng về phía Linh.”
“Ể!? Người huynh đệ này ngươi cũng đến ủng hộ Linh à?”
“Ta là người đơn giản, tổ đội nào tâm hồn đẹp thì ta ủng hộ thôi, hắc hắc hắc!”
“Àh! Hóa ra là đồng dâ… đồng đạo, hắc hắc hắc!!!”
“…”
Lóc nha lóc nhóc người hâm mộ sớm có mặt bên ngoài Đấu Võ Trường không ngừng bàn tán để những tiếng nghị luận, suy đoán, phân tích v.v. vang lên ở khắp mọi nơi. Thậm chí có không ít người còn cất công làm phụ kiện, băng rôn, biểu ngữ các loại để ủng hộ cho tổ đội mình yêu thích.
Và đương nhiên, từ số lần được nhắc đến tên cùng lượng biểu ngữ được giăng đầy trước cửa Đấu Võ Trường thì không khó để nhận ra Linh 1 và Linh 2, với các bóng hồng có gai đúng theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng của Linh, đang là hai tổ đội nhận được nhiều sự yêu mến hơn cả.
Nam nhân a, đều là sinh vật đơn bào được lập trình sinh học để yêu mến những tâm hồn đẹp mà thôi.
…
Cùng lúc đó ở bên trong Đấu Võ Trường, tại khu vực dành cho ban tổ chức.
“Aiz, sai lầm! Sai lầm a! Lẽ ra chúng ta không nên chuẩn bị vé có hạn như vậy. Lần này thực sự là xách đá đập chân mình.” - Từ trên đài cao nhìn xuống đám đông hàng trăm người như từng điểm Hỏa Năng đỏ tươi vây bên ngoài chờ được vào sân, Hổ Gia cảm thấy lòng đau như cắt mà nước mắt nó đầm đìa.
“Làm ăn mà, rủi ro sao có thể tránh được chứ.” - Huân Nhi cũng nhịn không được thở dài.
Mặc dù đã sớm dự kiến được số người nguyện ý bỏ tiền đến sân xem thi đấu sẽ cao, nhưng nàng cũng không ngờ được rằng nó lại cao đến như những gì đang diễn ra bên ngoài kia.
Theo đó, dự kiến của Huân Nhi là khoảng 1/4 nhân số học viên của học viện, tương đương trên dưới 250 người, sẽ sẵn lòng bỏ tiền đến Đấu Võ Trường xem trực tiếp giải đấu Nguyệt Thiên Mở Rộng mới được tổ chức lần đầu tiên này.
Còn tình hình hiện tại thì sao? Không chỉ toàn bộ 200 vé thường lẫn 50 vé ViP đều đã được bán hết ngay khi lên kệ, mà ngay cả 50 vé gọi là phát sinh được tung ra sau đó cũng ngay lập tức bị thu mua nhưng nhiều người vẫn không có vé.
Cầu vượt quá cung đến thế là cùng!
Phải biết, mỗi vé được bán ra chính là năm điểm Hỏa Năng đấy. Nếu phải so sánh thì… đan dược cấp ba trong nội viện cũng chưa có giá ấy đâu. Không đau lòng không được mà.
“Bỏ qua nhiều Hỏa Năng như vậy đúng là tiếc thật, nhưng nếu nhìn theo hướng ngược lại thì như thế này cũng tốt, coi như lưu lại hương hỏa cho lần sau đi.” - Hàn Nguyệt nhẹ giọng góp lời vào.
“Mấy ngày nay bị Dược Bang và Bạch Bang liên thủ phong sát đến ăn không ngon, ngủ không yên rồi mà ngươi còn tâm trạng tính được đến lần sau!?” - Na Na trợn cả mắt lên trừng Hàn Nguyệt: “Lại còn lưu hương hỏa, muốn ngủ trên bàn thờ hay gì?”
“Phong sát…” - Huân Nhi và Hàn Nguyệt liếc nhau, ánh mắt đều ngậm cười: “...cũng chỉ đến hết hôm nay nữa mà thôi.”
Coonggggg…
Giữa lúc bên ngoài sân đang càng lúc càng náo nhiệt, còn khu vực ban tổ chức rơi vào tĩnh lặng kỳ dị, thì bất chợt tiếng chuông cổ xưa một lần nữa vang lên, đánh dấu thời điểm Đấu Võ Trường chính thức mở cửa đã đến.
Kẹttttt…
Đại môn Đấu Võ Trường nặng nề mở ra, các khán giả nhanh chóng ùa vào sân như ong vỡ tổ chỉ để giành cho mình một vị trí gần lôi đài hơn, qua đó được xem chiến đấu ở cận cảnh mà kỹ càng hơn, biến tràng cảnh nhìn từ trên cao xuống trở nên khá là hùng vĩ.
“Thôi, đến giờ rồi tổ chức trận chung kết rồi, tạm biệt mọi người trước, lát nữa gặp lại sau.” - Nói, Huân Nhi đứng dậy nện từng bước ưu nhã rời khỏi phòng, để lại Hổ Gia, Ngô Hạo, Hàn Nguyệt và Na Na bốn người nhìn theo.
Hôm nay nàng chủ động đứng ra làm MC của giải đấu dù trong lòng không quá nguyện ý, nguyên nhân là bởi có một sự kiện quan trọng cần nàng ở vị trí đó mới có thể diễn ra.
. . .
Không lâu sau khi Đấu Võ Trường mở cửa, cả bốn tổ đội sẽ tham gia tranh tài ngày hôm nay cũng nhanh chóng có mặt để chào khán giả, cùng với đó là sự hiện diện không thể thiếu của các lão sư, trưởng lão và cả Tiêu Thiên trên đài khách quý như thường lệ.
Vài lời cảm ơn ngắn gọn mà xúc tích được Huân Nhi gửi đến tất cả mọi người, tiếp nối bởi phần phổ biến luật lệ và thể thức thi đấu không có gì mới mẻ. Cuối cùng mới là phần được chờ đón nhiều nhất.
“Tốt, tiếp theo xin mời hai tổ đội Linh 1 và Liệt Sơn tạm thời xuống đài nghỉ ngơi, nhường vị trí lại cho Linh 2 và Lang Nha tiến hành trận tranh ba - tư trước.”
Hiệu lệnh của Huân Nhi vừa ra, năm nam và năm nữ lập tức nối đuôi nhau xuống đài, để lại trên đài nữ MC xinh đẹp cùng hai tổ đội sẽ có trận chiến diễn ra ngay sau đây.
“Không tiếp tục nhiều lời làm tốn thời gian của mọi người nữa. Hiện tại ta xin phép tuyên bố, trận tranh ba - tư trong khuôn khổ giải đấu Nguyệt Thiên Mở Rộng lần thứ nhất chính thức… bắt đầu!”
Soạt!
Coonggggg…
Theo tiếng chuông trầm bổng lần nữa vang vọng cùng Huân Nhi ưu nhã nhảy xuống đài, rốt cuộc một trong hai trận chiến cuối cùng được mọi người mong chờ và bàn tán mấy ngày qua đã chính thức được kích nổ.
Đã có thời gian quan sát thói quen, phân tích thực lực, đánh giá sở trường, cũng như các chiến lược đối phương từng áp dụng, hai đội không có nhiều thăm dò vô nghĩa, vừa vào chính là triển khai áp đặt thế trận theo ý của mình.
Nhất thời, đấu khí mạnh mẽ của hai Đại Đấu Sư hậu kỳ cùng tám Đại Đấu Sư trung kỳ không ngừng va chạm, khuếch tán và nổ tung tạo nên những tràng pháo hoa đặc sắc phục vụ người xem.
Chứng kiến trận chiến không hề khoan nhượng, các khán giả trên đài hưng phấn không thôi, từng người gào thét đến đỏ mặt tía tai, cổ họng đau rát nhưng đơn giản là chẳng thể cưỡng lại được.
“Hàn Nguyệt nha đầu kia quả nhiên không tầm thường, liền bỏ con tép bắt con tôm đều nghĩ ra được. Tính toán đến mức độ này, không trở thành người thắng cuối cùng cũng uổng a.” - Trận chiến dưới sân chưa chắc đã khiến Đại trưởng lão để tâm, nhưng con đường để trận chiến này xảy ra lại khiến hắn tấm tắc không thôi.
“Cái đó thì ta đồng ý với Đại trưởng lão.” - Một lần hiếm hoi Tiêu Thiên không có ý tứ sâu xa trong lời nói với ông lão luôn xuất hiện bên cạnh mình: “Nhờ Huân Nhi can thiệp kết quả bốc thăm để hai đội nhà mình gặp nhau sớm tại trận bán kết, qua đó danh chính ngôn thuận giữ sức cho nhau tới hai trận chung kết ngày hôm nay.
Trong bối cảnh cả hai đối thủ của Linh 1 và Linh 2 đều tổn thương chưa lành sau khi liều cả mạng theo đúng nghĩa đen ở vòng đầu trước đó, thì nói kết quả hạng nhất và hạng ba đã là vật trong túi cũng không có gì sai cả.”
Các trưởng lão xung quanh nghe được cuộc trò chuyện giữa Tiêu Thiên với Đại trưởng lão đều âm thầm gật đầu đồng ý. Tính toán của Hàn Nguyệt bọn họ cũng đã sớm nhìn ra từ vòng đấu trước, và không ai có thể phủ nhận sự khôn ngoan trong đó cả.
“Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, kể cả khi có giành được hai giải nhất và ba thì những gì Hàn Nguyệt cùng Linh kiếm được từ giải đấu này cũng chẳng thể vượt qua nổi Tề Thiên Môn.” - Hơi liếc mắt về phía Huân Nhi đang lẳng lặng đứng xem chiến đấu từ bên ngoài lôi đài dưới sân, Đại trưởng lão vừa vuốt râu, vừa cười nói: “Nhẹ nhàng bỏ túi tới vài ngàn Hỏa Năng mà chẳng phải làm gì nhiều, thuận tiện dùng thành công của giải đấu lần này xóa nhòa mâu thuẫn giữa Tề Thiên Môn với các lão sinh từ sự kiện Cuộc săn Hỏa Năng, cùng lúc đó đẩy uy tín cá nhân nha đầu Huân Nhi kia lên tới một độ cao mà ngay cả các cao thủ Cường Bảng cũng chưa chắc đã có.”
“Được tiếng, được cả miếng còn chưa đủ để mô tả thắng lợi này của Tề Thiên Môn đâu.”
Thở dài một hơi không rõ lý do, Đại trưởng lão chốt lại nhận định của mình bằng một câu đầy cảm thán như vậy.
…
Dưới sân, sau khoảng hai mươi phút điên cuồng tiêu hao để nỗ lực áp đặt lợi thế bất thành, rốt cuộc thì tính toán của Hàn Nguyệt đã bắt đầu phát huy tác dụng.
Tổ đội có tên Lang Nha, đối thủ của “Thủy Linh” Diệp Ngọc và tỷ muội Linh 2 trong trận đấu tranh ba - tư lần này, bắt đầu có dấu hiệu xuống sức rồi!
“Phòng ngự! Tranh thủ cho ta chút thời gian!” - Nhận ra chiến thắng đến gần, Ngọc Diệp lập tức từ bỏ vị trí chủ công mũi nhọn của mình để lùi lại phía sau chuẩn bị đại chiêu, đương nhiên không quên nhắc nhở đồng đội của mình yểm trợ phía trước.
“Rõ!”
“Thủy Phương Trận”
Không có chút bất ngờ hay chậm trễ, cả bốn đồng đội của Diệp Ngọc lập tức dàn nhau thành hình quạt ở góc lôi đài, sau đó cùng lúc thi triển một loại đấu kỹ phòng ngự giống hệt nhau, bằng đấu khí hệ Thủy cũng giống hệt nhau, từ đó tạo thành một lớp thủy mạc đem bản thân và cả đội trưởng của họ bao trùm vào bên trong.
“Cường công! Ngăn nàng ta lại!”
Nhận ra ý đồ của đối phương, đội trưởng Lang Nha hét lên một tiếng vang vọng, đồng thời tự mình dẫn đầu đoàn đội từ bỏ hoàn toàn phòng ngự để xông lên áp sát thủy mạc muốn phá vỡ nó. Thế trận trên sân lập tức biến thành một bên co cụm phòng ngự chờ khoảnh khắc bùng nổ định đoạt trận đấu, một bên thì liều mạng cũng phải ngăn cản.
Trận đấu tranh ba - tư đã chính thức đi đến giai đoạn sinh tử cuối cùng!
. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…
Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 346: chung kết xếp hạng
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
-
N/A
Chương 346: Chung kết xếp hạng
Danh Sách Chương: