Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 373: đóng kịch

Trang chủ
Đồng Nhân
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
Chương 373: Đóng kịch
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bìa rừng phòng hộ, đâu đó khoảng mười lăm phút sau khi Tiêu Thiên rời đi.



Ầm! Ầm! Uỳnh Uỳnh! Ruỳnh!



Uỳnh! Uỳnh! Ầm! Ầm! Ầm!



Phía trước trong rừng rậm không ngừng truyền ra những tiếng nổ tung cùng rung chuyển, phía sau từ nội viện cũng tương tự liên tục truyền tới những rung chuyển cùng tiếng nổ tung, còn ở bên trong kết giới Thời Thực Chi Thành, các học viên túm năm tụm ba thành từng nhóm đứng đứng, ngồi ngồi trên mặt đất đều còn an toàn và nguyên vẹn, thế nhưng tâm tình của họ thì lại chưa chắc đã còn được tốt như vậy.



Giữa không khí trầm lắng mà không kém phần đè nén, mọi người chỉ biết nhỏ giọng nghị luận với nhau, thỉnh thoảng có tiếng nổ lớn vang lên từ đằng xa lại khiến cả đám ngẩng đầu nhìn về cùng một phía, thì bỗng nhiên…



“Con mẹ nó! Ta không nhịn được nữa rồi!”



…một tiếng quát lớn bất thình lình được ai đó phát ra.



“Ngươi khùng hả, tự nhiên gào lên cái gì thế?” - Bị cả ngàn người đồng loạt nhìn sang, đồng bạn bên cạnh học viên này có chút rụt cổ, gắt giọng kéo kéo tay người kia: “Ngồi xuống đi, mọi người đang nhìn kia kìa!”



“Ta không ngồi, cũng không muốn ở lại trong cái kết giới chết tiệt này nữa!” - Học viên kia giống như rất quyết tâm, cánh tay vùng ra khỏi sự lôi kéo của đồng bạn, giọng càng lúc càng lớn: “Chúng ta đến học viện để tu luyện, để trở thành cường giả, để xứng với kỳ vọng của bạn bè, của người thân, của gia tộc. Trong lòng mỗi người chúng ta đều xem nơi này như ngôi nhà thứ hai của mình, nhưng các ngươi nhìn lại đi, xem chúng ta đang làm gì ở đây?



Học viện hai mặt thọ địch, các lão sư, trưởng lão liều mình chống trả để bảo vệ chúng ta, bảo vệ ngôi trường lâu đời này, bảo vệ ngôi nhà chung của tất cả mọi người. Trong khi đó những kẻ được tung hô là thiên tài bậc nhất đại lục, là cường giả tương lai lại chỉ biết ở đây trốn chui trốn nhủi trong xó kết giới này cầu bình an. Các ngươi có thấy xấu hổ không? Xứng đáng không? Về sau khi người khác hỏi lại, các ngươi nói ra có thấy nhục nhã không?



Tốt! Các ngươi chịu được, nhưng ta thì không. Ta thà liều mình chiến một trận, có chết cũng phải hướng những kẻ dám đến trước cửa nhà ta diễu võ dương oai cắn một ngụm, còn hơn sống mà sợ hãi ở hiện tại, về sau còn phải hối hận trong tương lai như thế này.”



Những lời nhiệt huyết đậm tính kích động của tuổi trẻ được phát ra từ một kẻ trong cuộc, giữa bối cảnh tâm lý mọi người đều chịu đè nén nặng nề bởi tình huống, rất nhanh liền trở thành cục đá nhỏ kích ngàn cơn sóng lớn.



“Nói không sai! Ta cũng chịu hết nổi rồi!”



“Mẹ kiếp! Cùng lắm là chết thôi chứ gì! Không thành công thì thành nhân, trốn trốn tránh tránh như thế này có sống cũng ra tâm ma mất!”



“Đi! Đi tìm đám người kia liều mạng một phen. Cùng lắm thì mười tám năm sau lại cùng mọi người gặp gỡ mà thôi.”



“...”



Số người bị kích động không ngừng tăng nhanh, cuối cùng hóa thành một đợt biểu tình, một cuộc khởi nghĩa dù chẳng có ai áp bức hay bóc lột bất kỳ ai cả.



“Các đồng học bình tĩnh lại đi.” - Mắt vẫn nhìn chằm chằm lối vào rừng phòng hộ giống như những ồn ào và kích động sau lưng chẳng là gì đối với mình, Kurumi lạnh nhạt nói: “Trước khi đi lão sư đã nói không ai được rời khỏi kết giới tức là không một ai được phép ra ngoài cho đến khi hắn trở lại.”



“Hắn là lão sư của ngươi, không phải của chúng ta! Dựa vào cái gì chúng ta phải nghe lời… ”



Đoàng!



Ầm! Rắc! Rắc! Rắc!



Tiếng súng bất thình lình vang lên chát chúa, mọi người chỉ kịp nhìn thấy một luồng sáng màu cam đỏ lướt qua không trung, sượt qua vành tai tên học viên dám mở miệng nghi ngờ Tiêu Thiên đằng kia, sau đó cứ thế thổi tung một mảng núi đá bên ngoài kết giới khiến loạn thạch không ngừng lăn lóc.



Bịch!



Gò má đau rát chảy xuôi một dòng máu đỏ tươi từ vết rách rất nhỏ do ma sát, nam học viên đứng đầu kích động mọi người kia ngã ngồi xuống đất, gương mặt bàng hoàng, miệng mồm há hốc không thể ngậm lại.



Có thể tưởng tượng vừa rồi nếu đối phương thực sự muốn giết người, e rằng hắn đã sớm chết đến không thể chết hơn được nữa rồi.



“Dựa vào cái gì à? Dựa vào hắn là lão sư của ta, còn ta có thể giết ngươi trong nháy mắt, như vậy đã đủ chưa?” - Hơi xoay người lại, đôi mắt hai màu vàng - đỏ của Kurumi lạnh lùng đảo quanh một vòng, giọng trầm thấp đến đáng sợ: “Còn ai muốn thử nữa không? Ta nói trước là lần sau sẽ có người chết chứ không chỉ là cảnh cáo như vừa rồi nữa đâu.”



Hai tay hai súng vẫn còn bốc lên khói xanh trước mặt, kết hợp với núi đá đằng xa bị thổi tung một mảng chưa ngừng lăn lóc loạn thạch phía sau lưng tạo thành hình ảnh bá đạo của Mộng Yểm Tinh Linh khiến tất cả những kẻ có ý đồ bạo loạn bất giác nuốt một ngụm nước miếng, cuối cùng ngoan ngoãn ngồi xuống trở lại.



“Hừ!”



Dẹp yên nội loạn xong, Kurumi cũng không nhiều lời thêm, lần nữa xoay người lại nhìn chằm chằm về phía lối vào rừng phòng hộ như vọng phu chờ chồng mong sẽ được thấy Tiêu Thiên xuất hiện. Và trời không phụ lòng người…



“Tiểu Tam này…”



Bùm! Uỳnh!



Vù! Bịch! Soạttttt… Ầm!!!



“Khục… khụ…”



...đang lúc Huân Nhi và Hàn Nguyệt chủ động lại gần muốn nói gì đó với nàng, thì lão sư chung của cả ba thực sự đã xuất hiện, thậm chí còn là theo một cách mà không nhiều người có thể nghĩ ra lắm.



Theo đó, chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn vang lên rất gần nơi kết giới đang được dựng lên, sau đó đập vào ánh mắt mọi người là hình ảnh một bóng đen cứ thế bay thẳng từ trong rừng phòng hộ ra, té xuống mặt đất, tiếp tục lết dài để lại một đoạn rãnh sâu, cuối cùng còn va nát một khối cự thạch xong mới dừng lại được dưới chân một khối cự thạch thứ hai.



Người này chính là… kẻ khác chứ không phải Tiêu Thiên.



“Ngươi kia… là ai vậy?”



“Đã lạ mặt lại còn bị đánh từ trong rừng phòng hộ ra trong bộ dạng này, hắn sẽ không phải là một trong những kẻ tấn công nội viện chứ?”



“Có khả năng a! Chỉ là... ai đánh hắn vậy? Vị lão sư họ Tiêu trẻ tuổi kia sao?”



“...”



Vừa nhìn thấy tình huống có biến, các học viên lập tức nhảy dựng lên, mỗi người một câu bàn tán biến bãi loạn thạch từ âm trầm, tĩnh lặng nháy mắt liền trở thành cái chợ dân sinh.



Đáng nói là dù rất tò mò muốn biết đáp án, nhưng gần một ngàn con người chẳng ai dám động đậy ý tưởng chạy ra khỏi kết giới để hóng cả. Có vẻ như một màn dọa nạt vừa rồi của Kurumi vẫn đang phát huy hiệu quả rất tốt.



Trong khi các học viên đang mắt to trừng mắt nhỏ, mỗi người một vấn đề không ngừng bàn luận xôn xao, thì câu trả lời rốt cuộc cũng đến. Chỉ thấy…



“Dám to gan dẫn người tấn công Già Nam nội viện, hôm nay Hàn Phong ngươi mọc cánh cũng khó thoát. Khôn hồn thì khai ra tên những kẻ khác, ta kính ngươi một đời Dược Hoàng tha cho ngươi toàn thây.”



...chậm rãi bước ra từ trong rừng phòng hộ, “lão sư quốc dân” Tiêu Thiên mặc dù thoạt nhìn có chút chật vật, nhưng thân thể không thương, khí sắc không xuống, hiển nhiên là khỏe mạnh hơn tên Hàn Phong bị đánh tới thổ huyết kia rất nhiều.



“Hàn Phong!? Dược Hoàng!? Chẳng lẽ… chẳng lẽ tên kia chính là Thành chủ Phong Thành, “Dược Hoàng” Hàn Phong khét tiếng khắp Hắc Giác Vực đấy sao?”



“Không thể nào! Ta nghe nói “Dược Hoàng” Hàn Phong thế nhưng mà từ lâu đã là một Đấu Hoàng đỉnh phong, trong tay còn sở hữu dị hỏa Hải Tâm Diễm bài danh thứ mười lăm trên Dị Hỏa Bảng, Đấu Tông một hai tinh không cẩn thận còn có thể bị hắn cho ăn thiệt thòi. Hiện tại…”



“Ý ngươi là… Tiêu lão sư ít nhất cũng có thực lực tam tinh Đấu Tông, thậm chí cao hơn nữa sao?”



“Có thể lắm chứ! Dù sao Đại trưởng lão đều kính hắn như vậy.”



“...”



Người có tên, cây có bóng. Phàm là học viên của Già Nam nội viện, ai cũng từng đi qua Hắc Giác Vực. Mà đã qua Hắc Giác Vực, thì danh tiếng “Dược Hoàng” Hàn Phong chắc chắn phải từng được nghe qua.



Hiện tại hắn xuất hiện ở đây, trước mắt mọi người, nhưng không phải cao cao tại thượng, cũng chẳng khí độ phi phàm như trong tưởng tượng, mà ngược lại là mặt mày tái nhợt, miệng đầy máu tươi, một thân thương thế thảm trọng đến mức có thể sẽ chết bất kỳ lúc nào.



Mà Tiêu Thiên, thủ phạm gây ra tất cả những chuyện này, lại gần như không có tiêu hao, một mặt lạnh nhạt bước tới từng bước từ phía đối diện.



Tình cảnh trái ngược sao mà lớn!



“Khục… khụ… khụ… hahaha… khặc…” - Đang lúc mọi người không ngừng nghị luận về danh tính của Hàn Phong và sự thần bí của Tiêu Thiên, thì ở khối cự thạch đằng xa, Dược Hoàng trong tai mọi người dù đã hít vào thì ít, thở ra thì nhiều nhưng lại cười.



“Ngươi cười cái gì?” - Tiêu Thiên đứng cách Hàn Phong một khoảng an toàn, ánh mắt từ trên nhìn xuống lạnh nhạt hỏi.



“Ta cho ngươi biết… khụ… lần này Hắc Minh tấn công vào… học viện Già Nam… là nghe theo kế hoạch… khụ… của Tề Thiên Cung… khục…”



“Tề Thiên Cung!? Các ngươi vậy mà liên quan tới bọn họ…”



Tạch! Rắc! Rắc! Rắc! Rắc!



Đang lúc ba chữ Tề Thiên Cung lần đầu tiên vang lên trong các đôi tai đều đã vểnh đến lợi hại để hóng Tiêu Thiên nói chuyện với Hàn Phong, thì bất thình lình những âm thanh nứt gãy của thủy tinh không biết từ đâu bỗng nhiên vang lên một cách vô cùng khó hiểu.



“Chuyện gì xảy ra?”



“Cái gì gãy vỡ vậy?”



“C-Các… các ngươi… các ngươi nhìn… nhìn bầu trời…”



“...”



Rắc! Rắc! Rắc! Rắc! Rắc!



Choang!



Được ai đó run rẩy nhắc nhở, mọi người đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn bầu trời phía trên Tiêu Thiên, lúc này chỉ thấy thiên mạc cao xanh không biết từ bao giờ và vì lý do gì đã vỡ toang một mảng như mái vòm thủy tinh, để lộ ra phía sau nó vùng không gian tối tăm lớn ngang một cái sân vận động.



Gần như cùng lúc, từ bên trong cái lỗ hổng đen ngòm kia chợt thò ra một đầu xúc tu thô to màu tím đen nhầy nhụa, nhớp nháp với đầy những giác hút trên thân như vòi bạch tuộc.



Xúc tu kia mặc dù lớn bằng cả thùng công-tai-nơ, nhưng vừa xuất hiện liền nhanh như xuyên qua không gian lao xuống mặt đất, quấn ngang thân Hàn Phong, sau đó kéo hắn trở về phía lỗ đen bằng một tốc độ không thể bảo là không chớp nhoáng.



“Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi dễ như vậy sao?”



Bùng! Phừng!



. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đồng Nhân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả N/A.
Bạn có thể đọc truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần Chương 373: Đóng kịch được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close