Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 447: càn quét!

Trang chủ
Đồng Nhân
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
Chương 447: Càn quét!
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Linh Thú Tráo này của ngươi cả đấy, Tử Nghiên.”



“Tử… Tử Nghiên!? Ở đâu?”



Đang lúc Thanh Lân ngẩn người vì nhìn theo hướng Tiêu Thiên đang nhìn nhưng chẳng thấy gì cả, thì biến cố bắt đầu xảy ra.



Vù! Ầm! Ầm!



Chỉ thấy từ xa xa trong rừng rậm bỗng nhiên tràn tới một trận phong bạo cuồn cuộn, cùng với đó là uy áp khổng lồ và rung chuyển từng cơn, như thể có một đầu ma thú hình thể cực lớn, thực lực cực mạnh đang liều mạng chạy thật nhanh tới chỗ hai người vậy.



Và rồi…



“Lãooooo… sư!!!”



Vù!



...nương theo một tiếng hét thanh thúy mà tràn ngập vui mừng, quả nhiên là có một đầu ma thú hình người thực lực cực mạnh, nhưng hình thể lại không lớn, lao nhanh như một cơn gió lướt qua không trung, sau đó cứ thế tông thẳng vào Tiêu Thiên.



“Lão sư, đúng là ngươi rồi! Thật tốt quá, hahaha!!!”



Không sai! Người đến chính là Tử Nghiên, cô nàng Long nữ loli năm ấy Tiêu Thiên từng dùng Long Thần Tán để theo đuổi. Nửa năm không gặp kể từ lần chia ly trong không vui giữa Không gian trùng động, Tử Nghiên của hiện tại… vẫn loli như thế, vẫn quấn người như thế và vẫn ham ăn như thế.



“Được rồi, được rồi, là ta đây!” - Dở khóc dở cười xoa đầu Tử Nghiên không ngừng đu lên người mình như bạch tuộc quấn chai, Tiêu Thiên lật tay lấy ra một chiếc bình ngọc nhỏ: “Của ngươi đây!”



“Vẫn là lão sư hiểu ta, hắc hắc.” - Như một cơn gió cướp lấy bình ngọc trong tay Tiêu Thiên, Tử Nghiên lập tức đổ ra từ bên trong một nắm đan dược bảy màu thơm phức như kẹo bỏ hết vào miệng một lần, nhất thời cả mặt đều là say mê, khóe mắt còn rưng rưng nước: “A~ hương vị này, cảm giác này. Những ngày qua ăn dược liệu sống quả thực là sống không bằng chết a!”



“Ăn như vậy rồi đến lúc hết đừng có kêu ta!” - Nhìn Tử Nghiên như con nghiện phê thuốc, Tiêu Thiên nhịn không được cười mắng một câu, chỉ là rất nhanh liền nghiêm nghị: “Mà tình hình bên ngoài thế nào rồi, Tử Nghiên? Lúc ngươi đến có ai vào chưa?”



Vừa thấy hắn tỏ ra ngưng trọng như vậy, cả Tử Nghiên đang phê cần lẫn Thanh Lân nãy giờ vẫn một bên che miệng cười duyên cũng thôi đùa giỡn.



“Bên ngoài hiện tại chỉ ngắn gọn trong một chữ Loạn. Các lộ cường giả các nơi đã tụ tập rất đông và vẫn đang không ngừng đổ về, tuy vậy thì vẫn chưa có kẻ nào dám làm chim đầu đàn cả, lão sư.”



“Ừm, Hài Cốt Sơn Mạch là địa bàn tộc Cửu U Địa Minh Mãng, chủ nhà chưa động đũa thì không ai dám vuốt râu hùm cả. Ngược lại, Yêu Khiếu Thiên cũng chẳng ngu tới mức một mình chống lại cả thế giới, hắn nhất định sẽ chờ Thái Hư Cổ Long và Thiên Yêu Hoàng hai đại tộc này đến rồi mới cùng nhau tiến vào được.”



“Nhưng nếu tiếp tục chờ thì nhân loại cũng sẽ kéo tới. Đến lúc đó, loạn càng thêm loạn a!”



“Sẽ càng loạn hơn khi bọn họ chết thật nhiều người do cạm bẫy trong di tích, để rồi cuối cùng mới phát hiện thứ tốt đều đã bị người ta cuỗm đi, khư khư khư…”



“Và thân là chủ nhà, tộc Cửu U Địa Minh Mãng sẽ rơi vào cảnh tình ngay lý gian, tiến thoái lưỡng nan, cuối cùng đã xôi hỏng bỏng không, tiền mất tật mang còn vô duyên vô cớ bị biến thành cái đích cho mọi người chỉ trích, hắc hắc hắc!”



Nhìn sư - đồ hai người một xướng - một họa, Thanh Lân bất giác nổi cả da gà lên, trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh, trong lòng vì tộc Cửu U Địa Minh Mãng mặc niệm mười giây. Dù sao bọn họ cũng đã cưu mang nàng và Mỹ Đỗ Toa nửa năm, tuy rằng chỉ là quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi, nhưng mà… hết mười giây, chuyện này cứ như vậy đi.



“Việc ngươi lẻn vào di tích hẳn là sẽ không qua được mắt Yêu Khiếu Thiên, nhưng kể cả hắn có nói ra thì cũng chẳng thay đổi được gì cả. Chuyện đến hiện tại xem như chúng ta đã ở thế bất bại rồi. Tiếp theo chỉ còn là vấn đề gom được bao nhiêu trước khi di tích này biến thành cái chợ nữa mà thôi.”



“Trên đường vào ta thấy có dấu vết hai người tầm bảo qua, tại hồ nước lại phát hiện vết tích đánh nhau cùng khí tức Long Tộc cực kỳ mỏng manh, đến vừa rồi còn thấy được ánh sáng bắn lên trời. Hai người tìm được cái gì ở đây à?”



Nghe Tử Nghiên hỏi, Tiêu Thiên mới tránh qua một bước, để lộ quang tráo sau lưng hắn ra trước mắt nàng: “Tìm thấy Long Hoàng Căn Nguyên Quả, cố ý để cho ngươi đây.”



“L-Long Hoàng Căn Nguyên Quả!? Ở đâu?” - Nghe được năm chữ này, ngay cả người tim phổi bỏ ngoài da như Tử Nghiên cũng nhịn không được ngạc nhiên.



Theo nguyên tác, Long Hoàng Căn Nguyên Quả sớm đã tuyệt tích, đến ngày hôm nay cũng chỉ còn tồn tại trong cổ thư của các đại tộc mà thôi. Tương truyền loại quả này cần hấp thu sinh mệnh lực của Thái Hư Cổ Long và Viễn Cổ Thiên Hoàng, tổ tiên của tộc Thiên Yêu Hoàng ngày nay, mới có cơ hội xuất hiện. Điều kiện hà khắc cùng xác suất ra đời thấp đến nỗi xuyên suốt lịch sử hình thành và tồn tại của Đấu Khí Đại Lục cũng chỉ ghi nhận năm lần xuất hiện qua. Lần này mới là lần thứ sáu.



“L-Lão sư… thứ này… cho ta… thật sao?” - Nhìn Linh Thú Tráo cuồn cuộn long uy, lại nhìn Tiêu Thiên một mặt hờ hững đứng tránh ra một bên, Tử Nghiên có chút gian nan nuốt nước miếng.



“Không phải cho ngươi thì ta mất công gọi ngươi trốn nhà chạy từ Long Đảo đến đây làm gì?” - Trợn mắt một câu, Tiêu Thiên mới khẽ cười bước tới đẩy nhẹ Tử Nghiên: “Nhanh thu đi tránh đêm dài lắm mộng. Xong chúng ta còn cả một cái di tích để xông đây.”



“Cái đó… ta biết rồi.” - Cảm ơn nhiều lại thành giả tạo, lúc này Tử Nghiên nghiêm mặt gật đầu, chợt bước nhanh đến trước vài bước, miệng nhỏ cắn rách ngón tay nhỏ xuống một giọt hoàng kim huyết dịch lên quang tráo khiến nó lắc lư dữ dội, sau đó “choang!” một tiếng liền vỡ tan thành từng điểm ánh sáng lấp lánh.



Quang tráo vỡ ta để lộ ra tại trung tâm một thạch đài. Trên thạch đài có một cái tế đàn xưa cũ đã nứt vỡ tung tóe. Mà từ trong một khe nứt dài khoảng một mét như thế lại vươn ra một thân cây giống như dây leo lớn khoảng ngón tay cái người trưởng thành uốn lượn vòng quanh như cự long. Trên chóp cây có một quả trái cây nhỏ treo lơ lửng.



Trái này chỉ cỡ lòng bàn tay, hoa văn hai màu Tử Kim lưu chuyển trên bề mặt. Nhìn kỹ, hoa văn kim sắc uốn lượn như như một đầu Thái Hư Cổ Long thu nhỏ vô số lần, mà hoa văn tử sắc thì giống như một đầu Thiên Yêu Hoàng đang vỗ cánh.



“Thật sự là Long Hoàng Căn Nguyên Quả!”



Nhìn thấy quả cây Long - Phụng tại trung tâm tế đàn, Tử Nghiên không khỏi vui mừng tới run rẩy, ánh mắt lần nữa nhìn sang Tiêu Thiên như để khẳng định chắc chắn rằng hắn hiểu rõ giá trị của thứ này và cho nàng vô điều kiện.



*Gật!*



Lời đã nói nhiều rồi, lúc này chỉ một cái đầu thật nhẹ cùng nụ cười mỉm là đủ để hiểu lòng nhau.



Đến đây, Tử Nghiên đã không còn nghi ngờ gì nữa. Nàng khẽ gật đầu, bước nhanh đến thềm đá, làn nữa cắn ngón tay rồi nhỏ máu lên Long Hoàng Căn Nguyên Quả, sau đó mới hái nó xuống.



Long Hoàng Căn Nguyên Quả vừa rời khỏi cây liền bộc phát ra quang mang chói mắt trong lòng bàn tay Tử Nghiên, chỉ là rất nhanh liền… thấm vào cơ thể nàng. Lúc nó biến mất, lòng bàn tay Tử Nghiên chợt xuất hiện một ký hiệu, rõ ràng là Long Hoàng Căn Nguyên Quả.



“Thứ này mang năng lượng quá mức khủng bố, một mình ta không có cách hấp thu trong thời gian ngắn, đành tạm thời phong ấn nó lại trong cơ thể. Chờ chuyến này trở về rồi nhờ các trưởng lão trong tộc xử lý sau.” - Tử Nghiên nhẹ giọng nói.



“Xong rồi thì chúng ta đi thôi. Mục tiêu tiếp theo là… mọi thứ trong di tích!”



“Vâng!”



Trước đó có việc cần làm và không gian chứa đồ hạn chế nên Tiêu Thiên nghiện nhưng còn ngại. Hiện tại thứ Cần lấy đều đã lấy được, lại có một đầu Hư Không Long làm túi Doremon ở đây, nên là lúc nhắm vào thứ bản thân Muốn rồi.







Thiên phú tầm bảo là thứ tổ đội Tiêu Thiên không có, nhưng ham ăn cùng ham chơi thì lại có cả đôi. Thanh Lân tò mò với mọi thứ và hễ thấy hay là đào. Trong khi đó Tử Nghiên ham ăn lại quá mạnh trong khoản đánh hơi dược liệu cùng đan dược. Kết hợp thêm Đa Trọng Ảnh Phân Thân của Tiêu Thiên cung cấp nhân lực vô tận, tổ đội ba người nhanh chóng quét ngang toàn bộ dị tích.



Có ích, đương nhiên thu.



Không có ích, cũng thu. Biết đâu sau này lại có ích.



Tầng một thu xong đến tầng hai. Tầng hai càn quét không còn gì lại lên tầng ba.



Trên tầng ba của di tích, ba người gặp được viên đan dược cấp tám hóa thành tiểu bông thú trong nguyên tác từng nhắc tới. Tiêu Thiên và Tử Nghiên không chút ngần ngại bắt tay với nhau bày ra hai tầng kết giới không gian cực mạnh, sau đó thêm cả Thanh Lân vào cùng nhau lùa bắt đứa nhỏ này. Tốn mất nửa ngày rốt cuộc cũng chộp được tới tay.



Vốn Tiêu Thiên định dùng nó làm thuốc, dù sao cũng là đan dược mà. Nhưng khi nhìn hai nữ hài đi cùng ánh mắt rưng rưng, một mặt không nỡ, vả lại đứa trẻ kia cũng quá nhân tính hóa đi, rốt cuộc hắn cũng mềm lòng. Kết quả là Tiêu Thiên dùng Vĩnh Hằng Tả Luân Nhãn hạ một chiêu Kotoamatsukami(Biệt Thiên Thần) xuống viết lại ký ức cho linh trí non nớt của tiểu Đan, chính là đan dược hóa hình kia, để nó xem hắn là chủ nhân, còn các thành viên Tề Thiên Cung khác đều đổi thành… mẫu thân(?!?) mới tính là xong việc.



Loay hoay nửa ngày, tổ đội ba người cuối cùng cũng đến được nơi sâu nhất trong di tích. Tại đây, cả đám lần nữa gặp lại những khôi lỗi từng chạm trán qua bên ngoài, cùng với đó là một bộ xương khô Đấu Thánh, chủ nhân của toàn bộ di tích.



“Bộ xương này cùng chưởng pháp Thiên giai khắc trên xương sườn hắn là hai thứ tốt nhất di tích, chỉ cần đánh tan tàn hồn Đấu Thánh phía trên rồi thu lấy nữa là chúng ta có thể trở về.”



“À! Một ngày dài phiêu lưu, cuối cùng cũng phải kết thúc rồi sao?” - Thanh Lân có chút thở dài buồn bã.



“Ngươi còn được một ngày, ta mới có nửa ngày đây.” - Tử Nghiên càng là buồn bực không thôi. Nàng còn chưa có chơi đủ đâu.



Tiêu Thiên ở một bên nhìn hai đứa nhỏ này xem di tích Đấu Thánh như một trò đùa, khóe mắt không khỏi co giật, trong lòng chợt hiện lên một ý nghĩ: “Đây là… chiều quá hóa hư a!”



. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đồng Nhân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả N/A.
Bạn có thể đọc truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần Chương 447: Càn quét! được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close