Anh vừa ra tay đã giết người khiến thành chủ lộ ra vẻ sát khí rồi u ám nói: “To gan! Dám giở thói ngang ngược ở phủ của bản thành chủ”.
Ngô Bình nói: “Anh dám niêm phong đan lâu của tôi, thu thuế rồi còn bắt tôi luyện đan cho anh, anh lấy đâu ra dũng khí khi làm vậy thế hả?”
Hắn hạ lệnh: “Lôi xuống!”
Ngay sau đó đã có bốn luồng khí tức của cường giả tầng thứ chín cảnh giới Thần Thông đã xuất hiện, tiếp đó đã có bốn người bao vây Ngô Bình.
“Lũ tép riu này! Diệt!”
Anho lại vung tay lên, tinh lực Thiên Sát lao ra rồi tạo thành một sát trận ở trên cao, tia sét màu đen sẹt qua, bốn cao thủ kia chưa kịp phản ứng gì thì đã bị đánh tan thành mây khói.
Thành chủ phát hoảng, sau đó thấy có một bóng người xuất hiện trước mắt, thì ra Ngô Bình đã bóp cổ hắn.
Thành chủ biến sắc mặt rồi run rẩy nói: “Có gì thì từ từ nói”.
Ngô Bình giơ tay xuống thắt lưng hắn rồi tháo một chuỗi ngọc bài xuống thì thấy bên trong là một Động Thiên chứa rất nhiều tiền Tiên và bảo bối, ngoài ra còn có đan dược và dược liệu.
Anh nói: “Quả nhiên anh có nhiều tiền thật, đều vơ vét của dân đúng không? Lẽ nào anh không biết có những người mình không được phép động tới à?”
Thành chủ nói ngay: “Anh bạn, những thứ này rất có giá trị, anh lấy cả đi, xin anh đừng giết tôi!”
Rắc!
Ngô Bình đã bẻ gãy cổ hắn, sức mạnh Thiên Sát tiến vào cơ thể thành chủ rồi biến hắn thành tro bụi.
Giết người xong, anh nói: “Anh chết rồi thì đồ vẫn thuộc về tôi mà”.
Thấy Ngô Bình giết thành chủ, những người khác đều ngồi im xem với vẻ kinh hãi.
Sau đó, Ngô Bình thong dong bỏ đi như trốn không người.
Về tới nhà, anh lập tức dẫn người nhà cùng toàn bộ tài sản đến Cửu Dương Cảnh.
Ở Cửu Dương Cảnh có trận pháp vận chuyển tới Tiên Giới Nguyên Sử, vì thế Ngô Bình có thể chuyển tất cả đến thẳng đó.
Ngô Bình không vội giới thiệu ngay mà nói: “Thanh Ảnh, em tìm cho anh một chỗ cho người nhà anh với!”