Xử lý ảo ảnh xong, Ngô Bình tiếp tục tu luyện như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Sáng hôm sau, Ngô Bình đã dung hợp được 4 loại Tương.
Đại lễ tế trời nhanh chóng diễn ra, hoàng đế và văn võ bá quan đã có mặt. Ngô Bình và Ngũ hoàng tử đứng ở một bên, các hoàng tử khác cung đứng ở các khu khác nhau.
Ngô Bình quan sát xung quanh thì thấy có một luồng sát khí mỏng, ngay từ đầu đã bao trùm Ngũ hoàng tử. Nhưng anh biết đây là kế hoạch của anh ta nên cũng mặc kệ.
Hoạt động tế lễ còn chưa bắt đầu thì đã có một luồng kiếm khí bất ngờ xuất hiện rồi tấn công Ngũ hoàng tử. Anh ta cùng mấy cao thủ ở xung quanh lập tức ra tay, một kiếm khách xuất hiện trên cao nhưng đã bị bắt lại ngay để tra hỏi.
Kiếm khách tái mặt rồi cầu xin: “Đừng giết tôi, tôi nói, là thái tử sai tôi đến”.
Nghe thấy thế, các quan lại đều tỏ vẻ kinh ngạc, còn hoàng đế thì thở dài.
Ngũ hoàng tử nổi giận nói: “Thái tử, huynh sai người giết ta thì quá đáng quá đấy!”
Ngô Bình biết đến lượt mình lên sàn rồi nên tiến tới cạnh thái tử rồi định ra tay, nhưng bỗng sững người vì phát hiện tuy thái tử mặc đồ rất sang trọng nhưng tu vi không cao, đã thế còn trúng một chất độc nào đó.
Ngay sau đó, anh biết mình đã bị lợi dụng, anh mà ra tay đánh thái tử thì sẽ phạm tội mưu sát.
Ngô Bình lập tức đổi ý rồi nói to: “Thái tử điện hạ, anh đã trúng một chất kỳ độc, nếu giờ không giải độc thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng!”
Nghe thấy thế, các quan lại đều tỏ vẻ kinh ngạc, họ không ngờ thái tử bị trúng độc.
Thái tử hoảng hốt nói: “Tôi vẫn khỏe, anh đừng nói bậy”.
Ngô Bình điểm vào ngực y rồi chộp tay một cái, sau đó đã bắt được một chất độc hình người trên đỉnh đầu thái tử. Chất độc dạng khí này có linh tính, nó đang liều mình vùng vẫy.
Ngô Bình giơ chất độc cho hoàng đế và các quan lại xem rồi nói: “Mời các vị nhìn xem, đây là chất độc trong người thái tử, nhưng đã được tôi loại bỏ. Song, vị thái tử mà chúng ta đang thấy đây hình như là giả mạo”.
Mọi người đều ồ lên, thái tử này là giả ư?
không cần khách sáo nữa mà vạch trần anh ta luôn.