“Auu”
Phịch.
Tôi ngồi phịch xuống cái ghế tự làm. Người tôi ướt đẫm mồ hôi và các ngón tay tê cứng hết cả vì đã bắn cung quá nhiều.
“Hm? Cậu đã mệt rồi à?”
Tôi đang trong phòng tập của Đoàn kịch Tắc Kè, nơi mà chỉ mới xây dựng được 10%.
Cách đây khoảng 300m, giọng của Sếp vang lên. Nhìn về phía cô, tôi mỉm cười.
“…Chưa, vẫn chưa đâu.”
Sếp đang giúp tôi luyện tập.
Chà, nói đúng hơn là cô ấy đang giúp tôi ‘luyện ngục’. Tôi đang cố gắng hết sức để nâng cao chỉ số của Siêu Xạ Thủ. Nó vẫn cứ dậm chân ở cấp 5. Cố gắng để tăng cấp một Gift tăng trưởng là cả một quá trình luyện ngục.
“Nhưng trông cậu có vẻ mệt.”
“Chỉ là đổi vũ khí thôi mà.”
Tôi đặt bộ cung của mình xuống.
Để dùng cung, sức mạnh còn quan trọng hơn cả tốc độ và kĩ năng. Để bắn được một mũi tên bay xa chuẩn xác cao độ cần một lượng sức mạnh cực lớn.
“Sang một khẩu súng?”
“Đúng vậy.”
Tuy nhiên, một khẩu súng không phải là một cây cung. Tôi cũng nói rồi, súng là vũ khí tuyệt nhất vì tất cả những gì ta cần làm là bóp cò.
Tôi lấy khẩu súng ra từ trong Dấu Thánh và biến nó thành dạng súng trường.
“Thử né tránh đi nếu cô có thể.”
“Nghe có vẻ vui đó.”
Sếp thong thả kéo dài khoảng cách.
Khi chuẩn bị đạn bắn, tôi kiểm tra lại chỉ số thành thạo EXP của mình.
[Siêu Xạ Thủ- thông thạo EXP: 90%]
Tôi chỉ cần 10% nữa là có thể lên cấp. Trong vài tuần ngắn ngủi, tôi có thể lên được cấp 4, nhất là khi Sếp lại là mục tiêu tập luyện của tôi.
“Tôi bắt đầu đây.”
“Okay.”
Nhìn Sếp cười, tôi bóp cò.
Viên đạn ma lực xanh phóng ra từ khẩu súng của tôi.
Không quá một giây, tôi dùng hết cả băng đạn 45 viên.
Toàn bộ những viên đạn này đồng thời bắn ra, phóng đến một mục tiêu duy nhất.
Tôi không thể đoán trước được bước đi của Sếp. Vì vậy, tôi bắn vào nơi có khả năng cao nhất bắn trúng cô ấy.
Tuy nhiên, Sếp nhanh hơn những viên đạn này. Cơ thể cô lách qua từng viên đạn như cơn gió.
Tôi tiếp tục bắn ra 400 viên nhưng chỉ có 4 viên sượt qua quần áo của Sếp.
“Haha, tốt lắm”
Sếp vẫn rất hài lòng với màn trình diễn của tôi khi mà cô ấy khen tôi với một nụ cười thật lòng.
Tôi ngồi xuống cái ghế.
Mặc dù bóp cò không khó, nhưng tôi vẫn bị chóng mặt vì sử dụng Đạn Thời Gian.
“Tôi sẽ nghỉ một lúc.”
“Hôm nay, chúng ta nên dừng ở đây.”
“…Không,tôi sắp đạt được cấp 4 rồi.”
“Ta không có thời gian.”
“Ah, vâng.”
Tôi gật đầu và kiểm tra smartwatch.
Có rất nhiều tin nhắn tôi chưa xem.
[Đã một tháng kể từ khi kì nghỉ hè bắt đầu ^_^ Đúng rồi, tôi đã gặp Nguyên tố sư Shin Yeohwa. Cậu đã từng nghe về cô ấy rồi đúng không? Cô ấy nói rằng sẽ nhận tôi làm đệ tử của cô ấy!]
[Đến thăm nước Anh sớm nhé~]
[Hajin-ssi?]
Có một vài tin nhắn của Rachel từ tuần trước.
[Kim Hajin, tôi sẽ tới Núi Baekdu, nên cậu sẽ không thể liện lạc với tôi trong suốt mùa hè đâu.]
Và đây là tin nhắn của Kim Suho.
Tôi không hồi đáp bất cứ ai.
Tôi sợ.
Tôi sợ mình một ngày nào đó sẽ phải trở thành kẻ thù của họ.
“…Huu.”
Tràn trề thất vọng, tôi rút một điếu thuốc ra.
Tzzz.
Bởi vì đã sử dụng hết ma lực từ đấu thánh, tôi châm nó bằng bật lửa.
Sếp, người đang nhìn tôi một cách thích thú, hỏi tôi.
“Tại sao cậu hút thuốc thế?”
“….Vâng?”
“Thứ đó. Thuốc lá đó.”
“Uh… có phải tôi là thành viên duy nhất hút thuốc không?”
Sếp gật đầu.
Hiển nhiên, họ chắc chắn sẽ thích uống rượu hơn là hút thuốc.
“Nhưng có một người từng hút thuốc.”
“Oh?”
Tôi nghiêng đầu thắc mắc.
‘Từng hút thuốc.’
Sự thật là tôi không biết gì nhiều về Đoàn kịch Tắc kè. Bởi vì tôi chỉ viết ra danh sách thành viên của họ, tôi không biết về tiểu sử của họ.
“Đó là một thành viên cũ à?”
“Ừ, hắn nói đó là một thói quen trước khi hắn trở lên mạnh hơn.”
“Ah, có vẻ giống với tôi đó.”
Tôi chen vào lời giải thích của Sếp. Sếp sau đó nhìn tôi một lúc rồi khẽ cười.
—Cậu chắc chắn có nhiều điểm tương đồng với hắn.
Sau đó, cô thở dài.
“Sao thế?”
“Không. Ta quay lại dinh thự của ta đây.”
“Ah, vâng, bảo trọng… Đúng rồi! Sếp ơi.”
Bỗng nhiên nhớ tới món đồ mà tôi làm hôm qua, tôi giữ Sếp lại.
“Cái gì vậy?”
“Tôi đã đặt một chiếc giường trong phòng của cô.”
“…Ta không cần nó. Ta không thích giường.”
Tuy nhiên, Sếp lại khăng khăng từ chối và rời khỏi phòng tập.
Koong—
Cái cửa đóng sầm lại.
“Hm, để xem…”
Tôi nhìn qua cánh cửa đã đóng.
Sếp đang hướng tới Cổng Dịch chuyển, nhưng cô đi chậm dần từng chút một cho đến khi dừng hẳn ở trước Cổng Dịch chuyển. Sau khi lườm vào cửa phòng tập, cô lén lút thay đổi hướng đi.
Điểm đến đó là một căn phòng được đánh dấu là Phòng Sếp.
Sếp làm tương tự như lúc cô đi về phía Cổng Dịch chuyển, sau đó…
Shashashak—
Cô vào phòng và nhảy lên giường.
Cô lăn lộn trên giường với vẻ mặt cực kì vui vẻ.
“Phụt.”
Tôi ngừng Thiên Lý Nhãn. Sau đó, tôi mở smartwatch lên để coi những sự kiện đang diễn ra gần đây trên thế giới.
[Tin nổi bật]
Kim Hwanho.
Yi Hyojin.
Yun Seung-Ah.
“…. Yun Seung-Ah?”
Một cái tên thu hút sự chú ý của tôi.
[Yun Seung-Ah được bổ nhiểm là chủ Guild Thánh Ân của Tạo hóa. “Tôi sẽ làm hết sức mình vì lợi ích của guild và của thế giới.”]
“Mm.”
Như tôi dự đoán về Yun Seung-Ah, cô đã chọn cách đối đầu trực diện với khó khăn.
Tôi mỉm cười đọc bài báo về cô ấy.
**
…2026, tháng 8 ngày 21.
Hằng đêm, bầu trời tại núi Baekdu được thắp sáng bởi hàng vạn ngôi sao.
Vào thời điểm đó, mười ngàn khối cầu ma thuật được thắp lên khắp nơi trông như những con đom đóm.
“Auu, tuyệt cú mèo…”
Trong khung cảnh như tranh vẽ này, Kim Suho bước ra ngoài sau khi tắm. Mặc dù đã nhìn vào cổ tay như một thói quen nhưng chiếc smartwatch không hoạt động ở nơi này. Kim Suho mím môi và trở về phòng.
“…?”
Nhưng đột nhiên, một mùi lạ thoảng qua.
Theo sau đó một hương cay xè và một làn khói trắng.
Kim Suho từ từ ngẩn đầu kên.
“…Huh?”
Trên ban công của kí túc xá nữ, cậu nhìn thấy một cô gái đang hút thuốc. Cô ấy đang nhìn lên trời với đôi mắt u sầu trong khi thở ra làn khói thuốc.
Cô gái đó là Chae Nayun.
Bị bất ngờ bởi cảnh tượng này, Kim Suho chỉ đứng đờ người ra nhìn cô ấy. Và khi Chae Nayun đang gạt tàn thuốc, ánh mắt họ gặp nhau.
“Cậu đang làm gì vậy, Kim Suho?”
“Mình á? Ờ, ừm… từ khi nào mà cậu đã bắt đầu hút thuốc thế?”
“Ah?... Cậu không cần phải biết điều đó.”
“…Nó không tốt gì cho cậu đâu.”
“Mình chỉ hút 3 lần một ngày thôi.”
“Sao cậu không bỏ nó đi?”
Đột nhiên, Chae Nayun cau mày.
“Im đi, cậu chả biết gì cả.”
“Gì? Đó là điều cậu nên nói với một người bạn chu đáo sao?”
“Im ngay. Mình cũng đang rất giận vì cậu đã đánh bại mình hôm nay.”
“…”
Kim Suho gãi đầu. Trong trận đấu hôm nay, Kim Suho đã hoàn toàn đánh bại Chae Nayun. Cậu nghĩ điều đó sẽ tốt cho cô ấy.
“Mình chỉ đang nghĩ làm thế quái nào để có thể đánh bại cậu thôi…huu.”
Thở dài, Chae Nayun bỏ điếu thuốc ra và vất nó vào cái gạt tàn. ‘Ít nhất cô ấy cũng không xả rác lung tung’. Kim Suho cười thầm.
Nhưng rồi Chae Nayun nghiêm mặt đáp lại.
“Này.”
“Cái gì?”
“Ngày mai đấu tiếp với mình đi.”
“Chắc chắn rồi.”
“Đừng nương tay nữa.”
“Tất nhiên.”
Cảm thấy hài lòng, Chae Nayun mỉm cười.
“Vậy mình vào trong đây.”
“Được, ngủ ngon.”
“Ừ.”
Cô vẫy tay và bước vào phòng.
Nhưng sau khi cô ấy đã bước vào, Kim Suho vẫn đứng yên đó.
“…Hà.”
Và rồi, cậu ta thở dài. Cảm thấy nản lòng, cậu ta nhìn lên trời. Bầu trời đầy sao của núi Baekdu.
“Chắc họ thật sự đã chia tay…”
Kim Suho chỉ có thể đoán được vậy.
**
….2026, tháng 12 ngày 17
Thời gian thấm thoắt trôi qua, và ngày cuối cùng của năm 2 Cube đã đến.
Toàn bộ học viên đều tụ tập tại giảng đường cho lễ bế giảng.
Tại Cube, năm 2 này là năm cuối cùng mà học viên được đào tạo. Bắt đầu từ tháng 3, một khi bảng xếp hạng được hoàn thiện hôm nay, họ sẽ bước vào luyện tập thực chiến.
“Phù, tớ đã lọt vào top 10.”
Yoo Yeonha thở phào nhẹ nhõm. Cô ấy vừa nhận được thứ hạng của mình, thứ sẽ được công bố trên bảng xếp hạng của học viên.
“….Huaa~”
Bây giờ, cô không có bất cứ cái gì cần phải lo lắng nữa.
Dãn cơ tay, cô liếc mắt về người ngồi bên cạnh cô.
Beep, beep—
Chae Nayun đang bận chơi mobile game. Có vẻ như cô ấy không thích nói chuyện với bất cứ ai lúc này, Yoo Yeonha căng tai nghe lỏm từ những học viên khác gần đó.
“Ah, tớ khá ghen tị đó. Cậu sẽ được vô Nguyệt Độc?”
“Đúng thế, tớ sẽ làm việc hết sức mình.”
Phần huấn luyện đã được hình thành như sau.
Đầu tiên, các guild trên toàn thế giới sẽ chọn ra 10 học viên (bao gồm cả học viên pháp sư). Sau đó, học viên sẽ lựa chọn một trong các guild đã chọn họ. Phần huấn luyện này sẽ kéo dài trong 6 tháng, cho những học viên cơ hội để tham gia 2 guild.
Sau một năm, Hiệp hội Anh hùng sẽ chỉ định họ làm Anh hùng, và các học viên sẽ tiếp tục bước trên con đường trở thành Anh hùng chính thức của Guild hay các nhóm khác.
“Jiyoon, có phải Nan chi Bản chất đã liên lạc với cậu? ”
Tai của Yoo Yeonha vểnh lên.
Với việc Thánh Ân của Tạo hóa đang suy yếu, Nan chi Bản chất không có đối thủ… có lẽ không hẳn. Nan chi Bản chất vẫn ganh đua ở vị trí đầu cùng với ‘Nguyệt độc’ và ‘Khởi nguồn Vinh quang’.
“Yeah, tớ vui lắm ấy. Nan chi Bản chất luôn là sự lựa chọn hàng đầu của tớ.”
“Đúng rồi, tớ nghe nói Kim Suho sẽ tới Thánh Ân của Tạo hóa.”
“…Chậc.”
Nghe thấy vậy, Yoo Yeonha đột nhiến cảm thấy bực bội.
Kim Suho đã chọn tham gia Thánh Ân của Tạo hóa. Có vẻ như bởi vì mối quan hệ của cậu ta với chủ guild, Yun Seung-Ah. Tuy nhiên, Yoo Yeonha không cảm thấy buồn. Mặc dù Kim Suho đáng kì vọng nhưng cậu ta cũng là một người khó quản.
“Đúng rồi, tại sao cậu chọn Nan chi Bản chất?”
Yoo Yeonha quay lại và nhìn vào cô gái đang ngồi cạnh mình, Rachel.
“Hở?”
“Tại sao cậu lại không chọn Guild Pháp viện Hoàng gia Anh?”
“Oh, để học hỏi. Những Guild ở Hàn Quốc tiến bộ hơn, nên mình hi vọng sẽ học được một hay hai điều gì đó để giúp cho Guild Pháp viện Hoàng gia Anh.”
Rachel đưa ra một lý do đơn giản.
“Mình hiểu rồi. Có rất nhiều điều để học từ guild của chúng mình.”
Mặc dù Rachel nói cô sẽ không ở lại sau khi tốt nghiệp nhưng Yoo Yeonha lại không để tâm quá nhiều. Theo một cách nào đó, cô đã hào phóng hơn rất nhiều so với năm nhất.
Lúc này, một giọng trầm vang lên từ loa.
—E hèm. Bây giờ là lúc công bố thứ hạng cuối cùng và bắt đầu lễ bế mạc.
Tất cả học viên hướng về sân khấu.
Trên một màn hình máy chiếu khổng lồ, thứ hạng của các học viên hiện lên.
__
[Rank 1. Kim Suho]
[Rank 2. Shin Jonghak]
[Rank 3. Rachel]
[Rank 4. Chae Nayun]
[Rank 5. Yohei]
[Rank 6. Shen Yu’an]
[Rank 7. Yoo Yeonha]
[Rank 8. Yi Yeonghan]
…
[Rank 13. Yi Jiyoon]
[Rank 14. Kim Horak]
…
[Rank 33. Hazuki]
…
[Rank 48. Jin Hoseung]
…
“…khốn nạn thật, mình lại xếp Hạng 4 chỉ bởi vì lý thuyết.”
Chae Nayun lập tức càu nhàu.
Mặc dù Rachel xếp hạng cao hơn cô nhưng Chae Nayun đã cho thấy sự phát triển vượt bậc trong học kì hai này. Nhìn vào kết quả luyện tập thực chiến, cô đã đối đầu với Kim Suho.
Yoo Yeonha nhìn vào Chae Nayun và cẩn thận hỏi.
“…Nayun, mình nghe nói cậu định quay lại núi Baekdu.”
“Huh? Oh,đúng rồi, xin lỗi nhé. Mình không thể đến Nan chi Bản chất được.”
Chae Nayun đã quyết định tới núi Baekdu thay vì tham gia khóa thực tập. Một ngoại lệ đặc biệt nhờ có lá thư giới thiệu của Yoo Sihyuk.
“Đừng cố quá sức nhé.”
“Mình sẽ không làm vậy đâu. Lần nay đi, mình sẽ không quay trở lại trong 2, có lẽ 3 năm. Vậy nên giữ chỗ cho mình nhé.”
“…Cậu định đến với Guild của chúng mình?”
“Yep.”
Yoo Yeonha cảm thấy rất hạnh phúc, nhưng cô không thể cười. Bởi vì cô nghĩ về người đó mỗi khi nhìn vào Chae Nayun và cũng bởi vì sự thật về Chae Jinyoon đã ám ảnh cô.
“…Tốt quá.”
Đó là tất cả những gì mà Yoo Yeonha nói.
**
…2027, ngày 1 tháng 3.
Vào những ngày tháng học viên Cube năm 3, họ sẽ làm việc dưới danh nghĩa là Anh hùng Tập sự.
Yoo Yeonha đứng trước tòa nhà của guild Nan chi Bản chất cùng Rachel, Yi Jiyoon, Yohei, Hazuki và Rose. Cô rất tự hào về nơi này, nó đã nhận được nhiều sự ngưỡng mộ hơn so với 2 năm trước đây.
“Tiểu thư à, Nan chi Bản chất chỉ chọn năm người bọn tôi thôi hở?”
Yohei không ngừng hỏi những câu hỏi ngu ngốc. Yoo Yeonha cau mày và nhìn vào cậu ta.
“Cũng có cả 3 pháp sư. Hơn nữa dừng gọi mình là tiểu thư.”
“Haha, xin lỗi nhé.”
“…Chậc. Vào trong đã.”
Yoo Yeonha bước vào với mọi người.
“Oh~ xin chào~”
Người chào đón họ tại sảnh là phó hội trưởng mới của Nan chi Bản chất, Yi Jin-Ah. Yoo Yeonha mỉm cười nhìn cô ấy, và Yi Jin-Ah cũng mỉm cười đáp lại.
“Tôi chắc là mọi người đã biết về tôi. Tôi cũng đã xem qua về hồ sơ và thông số của mọi người. Vì đây là ngày đầu tiên, tôi sẽ dẫn mọi người tham quan Guild. Theo tôi nhé.”
Yi Jin-Ah đi tới thang máy với những anh hùng tập sự đang theo sau cô như những con vịt con. (sự so sánh đầy thú vị)
[Phòng chờ]
Họ dừng chân tại phòng chờ tầng 2.
Có 30 mẫu ghế chơi thực tế ảo , 50 siêu máy tính, và hơn 100 máy tính bảng chứa hàng chục nghìn quyển sách và toàn bộ các loại trang thiết bị luyện tập và thể thao.
Yi Jin-Ah tự hào mở cánh cửa phòng chờ đẳng cấp thế giới này.
“Đây là phòng chờ mà chúng ta rất tự hào vì… ừm, tại sao lại có nhiều người ở đây thế này?”
Tuy nhiên, bên trong có nhiều người hơn bình thường.
Có khoảng 50 người tập trung thành đám quanh một máy chủ.
“Này! Đang giờ làm việc đó, mọi người biết…”
“Ah, phó hội trưởng! Lại đây xem, một lính đánh thuê mới gia nhập Jeronimo.”
“Jeronimo? Thật không?”
Mắt Yi Jin-Ah mở to và cô nhanh chóng tham gia vào đám đông. Jeronimo là một Guild lính đánh thuê luôn ở top các guild được ưa thích.
“…Mm”
“…Chúng ta làm gì đây?”
Mất người hướng dẫn, những anh hùng tập sự trở nên lo lắng và lén lút bước tới gần Yoo Yeonha.
“…Ehew.”
Yoo Yeonha dẫn bầy vịt tới chỗ Yi Jin-Ah. Sau đó, cô nhìn vào máy chủ với mọi người.
_______________
[Lính đánh thuê mới của Jeronimo]
—Bạn gặp rắc rối với lượng lớn quái vật? Hãy gọi cho lính đánh thuê này. Với tốc độ tốt và sức mạnh quyết đoán, anh ấy sẽ tàn sát toàn bộ đám quái vật.
Biệt danh – Fenrir.
Anh ta là con sói tàn sát quái vật.
________
“Fenrir? Đó là Fenrir mà tôi biết?”
“Tôi nghĩ vậy. Nhưng phó hội trưởng, tại sao chúng ta không thể tìm thêm được bất cứ thông tin gì nữa thậm chí với IP của guild chúng ta.”
“Huh? Ah, đó là bởi vì chúng ra không hợp tác với họ. Nếu mọi người muốn xem thêm thông tin, ta sẽ phải tự mình trả tiền.”
“Cô có biết giá là 100 triệu won không.”
Trang web đặc biệt của Jeronimo yêu cầu tiền cho ngay cả những thông tin nhỏ nhất.
Nếu không có tư cách thành viên, một người sẽ không thể truy cập trang web, và những thành viên của Jeronimo không phải là thứ gì đó có thể mua chỉ bằng tiền. Và thậm chí với một hội viên, một người phải trả tiền cho từng lính đánh thê để xem thông tin của họ.
Mặc dù Nan chi Bản chất đã sở hữu tư cách hội viên, nhưng vì họ không mua ‘danh sách thông tin cá nhân’, họ không thể xem thông tin chi tiết của thành viên Jeronimo mà không trả tiền.
“Hmm.”
Yoo Yeonha lẻn ra sau đám đông và bật smartwatch của mình lên.
Sau khi truy cập trang web của Jeronimo và nhanh chóng trả 100 triệu won, cô mở đoạn phim giới thiệu về chuyên môn và điểm mạnh của thành viên mới.
“…Eh?”
Những gì được chiếu lên đoạn phim là một cơn mưa đạn đẹp và nghệ thuật.
Như cô đã từng nhìn thấy trước đây, mắt Yoo Yeonha mở to.
Lúc này, cô nhận được một tin nhắn.
[Báo với tôi nếu cậu muốn thuê tôi nhé.]
Đó là từ Kim Hajin.