Trần Trường An không phải là người chết cũng không chịu nhả ra, hẳn muốn lấy được huy chương tử kim, cùng lúc đó, đồng thời cũng không từ bỏ việc điều tra tin tức về thành chủ thành Bất Quy.
Vị thành chủ thành Bất Quy này ẩn giấu rất kỹ, Trần Trường An và Đại Hoàng đều không xác định được đối phương có ở thành Bất Quy hay không, cho dù có thì cũng là ai?
Trong toàn bộ thành Bất Quy, chưa từng có ai nhìn thấy mặt mũi thực sự của thành chủ thành Bất Quy, đối phương thật sự quá thần bí.
Đại Hoàng chỉ vô tình phát hiện ra ngôi nhà gỗ nhỏ này dường như có chút vấn đề, nhưng khi Trần Trường An và Đại Hoàng đuổi đến thì đã chậm một bước.
Trần Trường An liếc nhìn chiếc áo trường bào màu đen rơi trên mặt đất, mày không khỏi nhíu lại.
"Đại Hoàng, không bằng ngươi ngửi mùi trên chiếc trường bào này rồi đi tìm thử xem?", Trần Trường An cười hỏi.
"Ngươi thực sự xem ta là chó sao?"
"Nơi này hôi thúi quá, ta cũng không ngửi được gì, muốn ngửi thì ngươi ngửi đi", Đại Hoàng không vui nói.
"Thôi quên đi, cũng không nhìn ra gì ở nơi này, đi thôi". Trần Trường An bật cười, sau đó dẫn theo Đại Hoàng rời khỏi ngôi nhà gỗ nhỏ.
Hôm nay, Trần Trường An đi dạo ở thành Bất Quy, thực sự giống như một ngôi sao sáng rực rỡ, mọi người đều không tự chủ được mà nhìn về phía huy chương trên ngực hắn.
Huy chương bạch kim, đối với một người trẻ tuổi như vậy, trước ngực mang huy chương bạch kim, không cần nghĩ cũng biết, người này nhất định là Trần Trường An.
"Hản chính là Trần Trường An sao? Thực sự còn trẻ như vậy".
"Đúng vậy, hơn nữa tu vi khảo nghiệm của hắn là Siêu Phàm Cảnh tầng thứ nhất".
"Siêu Phàm Cảnh tầng thứ nhất, dùng tư thái bất khả chiến bại thăng lên cấp huy chương bạch kim, quả thực kinh khủng".
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.tamlinh247. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!