CHƯƠNG 313
Trên mặt Cửu Thiên nở nụ cười, chỉ có thể gật đầu ứng phó từng người.
Đám học viên của Hoành Sơn viện này quả nhiên là vô cùng nhiệt tình. Tuy bọn họ thô lỗ, nhưng đều có tính tình chất phác, hán tử thật sự. Đương nhiên, nữ hán tử cũng tính là hán tử.
Không dễ dàng gì mới ứng phó xong đám người này, không ngờ Kiều Chinh cũng tới.
Trên mặt còn hơi tái nhợt, Kiều Chinh vẫn cười vài tiếng đầy thoải mái, đi tới cầm bát rượu to nói với Cửu Thiên: “Cửu Thiên, cạn một lỵ. Cuộc chiến hôm nay, thật sự sảng khoái.
Cửu Thiên cũng cầm bát rượu lên, nói: “Kiều Chinh sư huynh, mời.
“Mời!”
Hai người một hơi uống cạn. Kiều Chinh bỗng đè thấp giọng nói với Cửu Thiên: “Cửu Thiên, sau bữa tiệc, hãy tới hậu viện nói chuyện, sư tôn muốn gặp riêng cậu.
Trái tim của Cửu Thiên hơi rung lên, sư tôn mà Kiều Chinh nói đương nhiên chỉ có thể là Thân Đồ sư tôn của Hoành Sơn viện.
Tuy Cửu Thiên không biết Thân Đồ tìm hắn làm gì. Nhưng nghĩ thì cũng không có chỗ xấu, khẽ gật đầu.
Kiều Chinh nói xong thì khẽ mỉm cười, lại lớn tiếng nói: “Cửu Thiên, lần sau đợi thương thế của tôi khỏi, nhất định sẽ đánh một trận với cậu nữa”
Cửu Thiên ôm quyền nói: “Chờ bất cứ lúc nào.
Hai người nhìn nhau mỉm cười, Kiều Chinh từ từ rời đi.
Khi Kiều Chinh vừa đi sang một bên, lúc này một người Cửu Thiên không quá quen biết đi tới.
Nam tử mặt mũi thanh tú, thậm chí nhìn trông có hơi gầy ớt, sắc mặt cũng có hơi hoàng vọt, đưa tay về phía Cửu Thiên.
Trong tay hắn ta cầm một cái bát nhỏ, bên trong chỉ có nửa bát rượu.
Ở trong bữa tiệc ai cũng cầm bát rượu to, hắn ta cần bát nhỏ như này đi tới muốn kính rượu Cửu Thiên, không khỏi gây ra không ít tiếng cười của học viên Hoành Sơn viện.
Có điều người này không hề để ý, đi tới trước mặt Cửu Thiên, cười nói: “Tôi là La Khởi của Lôi Đình viện, Cửu Thiên sư đệ, uống một bát”
Nghe thấy hai chữ La Khởi, tiếng hô xung quanh lập tức yếu đi.
La Khởi của Lôi Đình viện! Cái tên này, dạo gần đây đã nổi danh ở cả Học viện Võ đạo.
Lôi Đình viện cũng là đối tượng tiếp theo Nhất Nguyên viện phải khiêu chiến, mà La Khởi này chính là kẻ địch khó nhằn nhất mà đám Cửu Thiên phải đối mặt.
Khóe miệng Cửu Thiên nhoẻn lên mỉm cười, ánh mắt nhìn vào đôi mắt của La Khởi.
Mắt của võ giả có thể nói rõ nhất tu vi cảnh giới của hắn ta. Nhìn thấu cảnh giới, thông qua nhìn vào mắt của một người, ít nhất có thể nhìn ra người này mạnh hay không, có tinh quanh chiếu rọi hay không.
Đôi mắt của La Khởi bình tĩnh như nước, không gợn sóng, ngược lại khiến Cửu Thiên thầm gật đầu.
Cửu Thiên lập tức lộ ra biểu cảm bất lực.