“Thưa cô, phòng làm việc của tổng giám đốc chúng tôi ở tầng trên cùng, cô đi lên là có thể nhìn thấy ngài ấy."
“Được, cảm ơn.”
Người phụ nữ xinh đẹp cũng rất có lễ độ, cô ta lễ phép cảm ơn rồi đi vào thang máy.
Tuy nhiên, sau khi bước vào, cửa vừa đóng lại, cô ta liền thu lại dáng vẻ tao nhã uy nghiêm vừa rồi, nhìn chằm chằm vào thang máy đang đi lên tới tầng cuối cùng.
“Chơi với lão nương? Lúc lão nương là thiên kim đại tiểu thư, các người còn không biết mình ở trong cái xó xỉnh nào uống gió Tây Bắc đâu! Hoắc Tư Tước, anh chờ đấy cho tôi!”
Ách......
không sai người phụ nữ đó chính là Ôn Hủ Hủ!
——
Hoắc Tư Tước ở trong phòng làm việc nhận được điện thoại của lễ tân, nói có một người phụ nữ trẻ tuổi thoạt nhìn thân phận rất hiển hách tới tìm hắn, trong đầu hắn còn đang không biết là ai.
Một phụ nữ trẻ với thân phận hiển hách?
Ai vậy?
Hắn không nhớ ra.
Nhưng vì hắn thường có rất nhiều lịch trình, số người hẹn trước để gặp hắn cũng không ít. Nghĩ đến đây hắn cho rằng có thể do bản thân đã không cẩn thận vô tình bỏ sót ai đó.
Vì thế, hắn để cho nhân viên lễ tân bên ngoài mời vào.
Ôn Hủ Hủ vừa tiến vào, âm thanh của giày cao gót thướt tha truyền tới, dưới ánh mắt chăm chú của đám nhân viên, Hoắc Tư Tước nhìn thấy cửa phòng làm việc của mình từ từ mở ra.
“……”
Chỉ trong chốc lát, ánh mắt hắn dán chặt vào người phụ nữ vừa bước vào, hắn cũng giật thất thần nhìn người phụ nữ đang tiến lại gần mình.
Chiếc kính râm đã che quá nửa khuôn mặt của người phụ nữ, khiến đối phương không nhận ra cô là ai.
giận đến hai mắt đục ngầu, nói không khổnga lời.