“Mẹ, chúng ta sẽ ở đâu? Lần này có thể ở một căn nhà đẹp một chút không?”
Nhược Nhược đi theo mẹ, sau khi nghe mẹ nói lại muốn tìm nhà trọ để ở, cô bé nghĩ đến căn phòng trọ rách nát trước kia, nhịn không được cẩn thận khẩn cầu một câu.
Hai đứa nhỏ này, kỳ thật đều rất hiểu chuyện.
Bất luận là lúc trước ở Clear, hay tới ở khu nhà cũ, bọn nhỏ đi theo Ôn Hủ Hủ, đều không nói gì.
Nhưng lần này, cô bé bỗng nhiên muốn ở trong một căn nhà đẹp.
Có thể là bởi vì quá lạnh hoặc có thể theo ba ở trong căn nhà to lớn trong một khoản thời gian nên có ảnh hưởng đến tâm lý bạn nhỏ, nói cho cùng bọn nhỏ cũng vẫn còn là những đứa bé.
Ôn Hủ Hủ ngồi xổm xuống trước mặt bọn nhỏ: "Được, lần này chúng ta đổi một căn nhà đẹp nhé.”
Nhược Nhược: "Thật tuyệt vời, cám ơn mẹ.”
Vì thế hai giờ sau, ba mẹ con cuối cùng cũng tìm thuê được một gian nhà trọ nhỏ tương đối cao cấp ở trung tâm thành phố.
“Anh,mau mau, chúng ta mau đi xem phòng, xem nên chọn cái nào? Nhược Nhược nhất định phải chọn căn phòng đẹp nhất.”
“Ừ, được.”
Mặc Bảo cũng rất vui, hai đứa nhỏ liền đi xem phòng.
Ôn Hủ Hủ nhìn bóng lưng hai con nở nụ cười. Sau đó cô bắt đầu thu dọn hành lý. Dự tính thừa dịp trời còn chưa tối, thu dọn phòng xong sau đó nấu cơm cho hai con.
Tinh......
Nhưng lúc này, điện thoại di động của cô bỗng nhận được một tin nhắn.
Cô cúi đầu mở màn hình nhìn phát hiện là một tin nhắn ngân hàng, số tiền vừa vặn là 100 vạn.
Một trăm vạn?
Ôn Hủ Hủ cười lạnh một tiếng, cầm lấy điện thoại di động mở áp ngân hàng trực tuyến, sau khi cô trả lại số tiền vừa nhận được lại lập tức gọi nhân viên ngân hàng khóa thẻ lại.
Sau đó, cô liền tiếp tục bận rộn.
Từ đầu đến cuối, vẻ mặt của cô đều thờ ơ.
mặc quần áo chỉnh tề có mặt ở phòng khách.