Không được!
Tuyệt đối không được bắt nạt mẹ như vậy, đó là mẹ của bọn họ, ai cũng không thể làm tổn thương mẹ!!
Đứa nhỏ, lần đầu tiên siết chặt nắm đấm, trong ánh mắt cũng lộ ra thần sắc vô cùng kiên định......
——
Cuối cùng Ôn Hủ Hủ bị đứa nhỏ đánh thức.
“Mẹ, chúng ta phải nhanh chóng đi đón em gái, bây giờ đã gần bốn giờ rồi.”
“Hả?”
Ôn Hủ Hủ nghe được, lập tức mở hai mắt, sau đó ngồi dậy: "Sắp bốn giờ? Vậy mau...... Chúng ta mau dậy, đi đón em gái.”
Cô luống cuống tay chân từ trên ghế đi xuống, vội mang giày chuẩn bị rời đi.
Mặc Bảo thấy được, liền cầm khăn quàng cổ cùng túi xách của mẹ tới, chờ sau khi mẹ đeo lên, rất tự nhiên liền đan bàn tay nhỏ bé vào trong lòng bàn tay mẹ.
Ôn Hủ Hủ cầm bàn tay nhỏ của con trai nhỏ, theo bản năng quét mắt nhìn một vòng chung quanh: "Anh con đâu? Anh con đi đâu rồi?”
Mặc Bảo cười híp mắt giải thích: "Anh muốn ở lại đây, buổi tối ba sẽ tới đón anh.”
Thì ra là như vậy......
Ôn Hủ Hủ nghe được, cũng không nói gì.
Dù sao, hai anh em nhà này vốn đã ở tách nhau, một là theo mẹ, một là theo ba.
Ôn Hủ Hủ mang theo đứa nhỏ vội vã từ trong gian phòng đi ra. Cô đang định rời khỏi đây đi nhà trẻ đón con gái, nhưng lúc này Hoắc lão gia chống gậy xuất hiện.
“Hủ Hủ, con phải về đúng không? Chờ một chút, ba có thứ muốn cho con.”
“……”
Ôn Hủ Hủ chỉ có thể ngừng lại, sau đó nhìn ông lão tóc hoa râm đi tới trước mặt mình.
tùy ý tìm nó ly hôn."