Tiểu Thất, chỉ cảm thấy cậu ta là một cao thủ.
Nhưng chỉ lúc đánh nhau mới nhận ra, cậu ta đã vượt xa hàng ngũ cao thủ tầm thường rồi.
Thực lực của cậu ta rất sâu. Vẻ mặt Muto Kenjiro không cam lòng.
"Sao lại thế? Mày là ai? Rốt cuộc mày là ai?"
"Gia tộc bọn tao có tất cả các tài liệu liên quan đến các thế lực lớn ở thủ đô".
"Nhưng trong tài liệu này không có tên của mày".
Vương Tiểu Thất mỉm cười nhìn Muto Kenjiro.
Mặc dù nhìn vẻ ngoài thì cậu ta ung dung thế.
Nhưng bàn tay cầm dao bầu của cậu ta hơi run rẩy.
Đây là hậu quả của việc dùng quá sức.
Thời gian này Vương Tiểu Thất luyện tập chăm chỉ, đã lên đến cảnh giới đại tông sư rồi.
Nhưng vẫn cách đại tông sư đỉnh cấp một khoảng nữa.
Đứng trước mặt Muto Kenjiro - người đã là cao thủ cấp bậc Vương.
Theo lẽ thường, cậu ta không thể nào đánh được Muto Kenjiro.
Nói gì đến việc chặt mất một cánh tay của ông ta.
Nhưng Vương Tiểu Thất làm được.
Bởi vì ngay từ đầu ông ta đã khinh địch rồi.
Ngoài ra chiêu 'đầu bếp róc thịt' mà Lý Phong dạy Vương Tiểu Thất vốn là một chiêu giết người trong vô hình.
Thực ra trước khi Vương Tiểu Thất lái xe đi Lý Phong cũng đã dặn dò.
Lý Phong nói người Phù Tang tuy ngoài mặt đối với với ai cũng khách khí, lịch sự.
Nhưng thực ra dân tộc này vì khiếm khuyết bẩm sinh nên từ sâu trong lòng bọn họ cực kỳ kiêu ngạo, tự đại.
Lúc đối mặt với kẻ địch mạnh, bọn họ không ngại ngần lựa chọn đầu hàng.
Nhưng đối mặt với kẻ yếu thì lại được đà lên mặt, coi thường.
Bọn chúng sẽ phát huy cực kì nhuần nhuyễn sự kiêu ngạo và tự đại của mình.
Cho nên để Vương Tiểu Thất đối phó với Muto Kenjiro là tốt nhất.
Lý Phong để Vương Tiểu Thất dốc hết sức ngay từ ban đầu.
Nếu không để Muto Kenjiro kịp đánh trả thì người phải chết sẽ là Vương Tiểu Thất.
Mà những gì Lý Phong đã phân tích kĩ lưỡng.
Khiến cho Vương Tiểu Thất càng hiểu sâu thêm về võ thuật.
Vừa nãy Vương Tiểu Thất có thể dùng sức mạnh và tốc độ mà mắt thường không nhìn rõ đánh ngã toàn bộ kẻ địch xuống đất.
Là bởi vì Vương Tiểu Thất đã lợi dụng sự kiêu ngạo và tự đại của bọn họ.
Mà giờ Muto Kenjiro là trường hợp thứ hai mà Lý Phong nói đến.
Đó là khuất phục.
Sau khi nghĩ rằng thực lực của Vương Tiếu Thất sâu không lường được, ông ta bắt đầu nghi ngờ về thân phận của cậu ta.
Nếu ông ta đoán là Vương Tiểu Thất mạnh hơn ông ta.
Vậy ông ta sẽ giống như tổ tiên của mình, cúi đầu trước kẻ mạnh.
Từ nay về sau sẽ là tay sai của bọn họ.
Nhưng nếu như đợi ông ta tỉnh táo lại, phân tích được nhược điểm của Vương Tiểu Thất, vậy thì Vương Tiểu Thất sẽ gặp nguy hiểm.
Mà giờ Vương Tiểu Thất chỉ cần làm một việc.
Giết!
Như những gì Lý Phong nói, không phải lằng nhằng với với Đảo Quốc, cứ thẳng tay giết là được.
Có lời dặn của Lý Phong, Vương Tiểu Thất chả thèm phí lời với Muto Kenjiro.
Bàn tay phải hơi run của cậu ta nắm chặt lấy con dao.
Sau đó, bóng Vương Tiểu Thất bỗng hiện lên trong con mắt của Muto Kenjiro.
Nói thì chậm mà làm thì nhanh.
Trong nháy mắt, một đường dao sắc bén xẹt qua trong không khí.
Muto Kenjiro trợn to hai mắt, đứng sừng sững trên đất.
Chỉ thấy trên cổ ông ta có một vết máu, sau đó máu tươi từ từ rỉ ra.
Vết thương đó không chỉ nhìn thấy ở đằng trước.
Mà sau lưng cũng có thể thấy được.
Chương 625: Đến một người giết một người
Lúc Vương Tiểu Thất đi đến trước mặt Muto Kenjiro, tay phải của cậu ta bất giác run lên.
Chiêu vừa rồi, có thể nói Vương Tiểu Thất đã dùng hết sức, cũng là chiêu thức nhanh nhất, ác nhất của cậu ta từ trước đến nay.
Vương Tiểu Thất nhìn Muto Kenjiro, lạnh lùng nói.
"Đại ca của tôi nói, anh ấy đã cảnh cáo mấy người từ lâu, mảnh đất Hoa Hạ này không phải là nơi mấy người có thể đặt chân lên".
"Chúng tôi chào đón các ông đến đây du lịch nhưng không chào đón các ông mang vũ khí đến đất nước chúng tôi".
"Nếu không người nào đến sẽ giết người đấy".
Đến lúc này, Muto Kenjiro mới giật mình.
Ông ta muốn nói chuyện nhưng lại không mở miệ