Những cái đầu của Fidirg nói nhiều câu khác nhau, và cách nói chuyện của chúng cũng khác nhau. Có cái thì cực kỳ lịch sự (thường nói đầu tiên), có cái lại khá khiêm nhường (thường nói sau), và có cái thì lại khá giản dị (thường nói cuối cùng).
Cho dù không có vảy, nhưng Vandalieu cũng đã nhận được danh hiệu Scaled King.
Danh hiệu Scaled King này vốn là một thứ mà Fidirg, Ngũ Tội Long Thần [note18873] , ban tặng cho những ai có thể solo thắng được Dungeon hạng D với tên gọi Sào huyệt của Lizardmen, như một bằng chứng cho việc người đó đã trở thành chủ nhân mới của Vùng đầm lầy, vì thế mà việc có vảy hay không cũng không quan trọng.
Tiếp theo, mặc dù không rõ rằng điều này có hiệu quả hay không, Vandalieu thử nhận Thánh hộ của Fidirg (hay nói cách khác, là bắt ông ta phải ban cho Thánh hộ), nhưng Fidirg trả lời rằng điều đó là bất khả thi rồi gục đầu xuống.
“Hơ… Ý của ông là gì?” - Vandalieu hỏi.
“Chẳng qua là, tình trạng hiện giờ của tôi không thể đáp ứng nổi …”
“Thánh hộ vốn là những thứ mà các thực thể cao cấp hơn ban cho những cá thể cấp thấp hơn, nên…”
“Lấy ví dụ, một con cáo có thể thu được lợi ích lớn từ việc mượn sức mạnh của một con hổ. Nhưng một con hổ thì chẳng có lý do gì để đi mượn sức mạnh của con cáo cả. Kiểu kiểu như vậy đó…”
Đây chính là một cách giải thích dễ hiểu cho việc những Thánh hộ có thể khiến cho con người ta không còn tin vào thánh thần nữa.
Và có vẻ rằng Ngũ Tội Long Thần Fidirg là con cáo còn Vandalieu chính là con hổ trong ví dụ trên.
“Ra là vậy” - Vandalieu nói. “Vậy ông cho rằng điều này là bất khả thi vì ông chưa hoàn toàn hồi phục sao?”
Thực ra thì đối với Vandalieu, người có khả năng điều khiển các Mảnh Quỷ Vương một cách hoàn hảo và sở hữu lượng Mana lớn hơn cả Fidirg, sẽ có chỉ số không khác gì mấy so với Fidirg cho dù Fidirg có hồi phục hoàn toàn đi chăng nữa. Thực tế là, cũng không có gì lạ nếu nghĩ rằng Vandalieu chính là thực thể cao cấp hơn ở đây, khi mà cậu có nhiều sự tự do hơn với một cơ thể vật lý và sở hữu những vũ khí có khả năng giết chết cả thần linh.
Nhưng cách suy diễn của Vandalieu thì lại khác:
Mặc dù thực thể trước mặt Vandalieu đang quỳ rạp xuống cầu xin tha mạng, thì kể cả nhân phẩm của ông ta có ít ỏi thế nào đi chăng nữa, ông ta vẫn là một vị thần. Các vị thần vốn là những thực thể có khả năng kiến tạo, mang đến những phép màu khó tin và cũng có thể nguyền rủa con người với sự phẫn nộ khủng khiếp.
Vandalieu chỉ đơn giản là đang thừa nhận rằng vị thần này sẽ có thể trở nên vĩ đại hơn cậu một khi vị thần ấy hồi phục hoàn toàn.
“K-không, kết cả khi tôi phục hồi hoàn toàn thì tôi cũng sẽ không phải là một thực thể gì vĩ đại lắm như vậy đâu” - Fidirg trả lời một cách chân thành.
Ông ấy đang cố tình tự hạ thấp bản thân mình đây mà. Ông ấy không phải là một người mà mình có thể coi thường đây, Vandalieu nghĩ, và nể trọng vị thần này hơn.
Fidirg chỉ có thể thấy một cặp mắt vô hồn đang nhìn vào ông ta, và ông cũng biết rõ rằng đang có một sự hiểu lầm, tuy nhiên.
“Vả lại, khi tôi thử ban cho cậu Thánh hộ, tôi đã chạm vào linh hồn câu, và, nói thế nào nhỉ? Hình dạng của nó …”
“Có lẽ tôi có thể miêu tả là nó trên cả phi thực tế…”
“Có khi nào cậu đã ăn một trong số các Ác thần chúng tôi, hoặc một trong số những thuộc hạ của họ không?”
Fidirg đang không có tâm trạng gì cho việc hóa giải hiểu lầm. Ông ta vốn quá bận bịu sau khi biết được rằng linh hồn của Vandalieu không còn là của con người nữa.
Hình dạng và màu sắc của một linh hồn luôn độc nhất như dấu vân tay vậy. Không hề có chuyện có hai cái giống nhau. Nhưng hình dàng này của linh hồn Vandalieu quá là kỳ lạ. Kể cả khi đã tính đến yếu tố các Mảnh Quỷ Vương.
“Không, tôi không nhớ là đã từng làm vậy,” Vandalieu nói.
“Vậy có khi nào cậu đã chạm vào một vật thể bị nguyền rủa hoặc cái gì đó tương tự, và sau đó thì các chỉ số cũng như kỹ năng của cậu lập tức thay đổi chưa?” - Fidirg hỏi.
“Tôi có đọc một cuốn sách bị nguyền rủa một lần” - Vandalieu nói. “Mana của tôi đã tăng thêm năm mươi triệu, và tôi từ đó có thể tự kéo dài lưỡi ra.
“CHÍNH NÓ!” - tất cả đầu của Fidirg đồng thanh thốt lên.
Đó là cuốn sách cấm mà Vandalieu đọc sau khi lẻn vào Hội Pháp Sư thành phố Niarki của lãnh địa Hartner. Fidirg nghi rằng cuốn sách này đã chứa đựng một Ác thần hoặc một thuộc hạ nào đó của Ác thần có cấp độ tương tự, và Vandalieu đã hấp thụ mất hắn.
“Cậu bé, nhổ ra ngay, cậu phải nhổ nó ra ngay lập tức!” - Zadiris hét lên.
“Bocchan, cậu không được phép ăn những đồ dị hợm!” - Rita kêu lên. “Cậu sẽ bị đau bụng mất!”
“Không, tôi nghĩ sẽ là đáng kinh ngạc nếu tất cả những gì cậu ta phải chịu chỉ là một cơn đau bụng… và cậu ta cũng không hẳn là đã ăn nó, phải không nhỉ?” - Vigaro nói.
“Và chuyện đó từ tận hơn một năm về trước rồi. Liệu giờ nhổ ra có quá muộn không?” - Công chúa Levia hỏi.
Ah, mình đang có déjà vu rồi đây, Vandalieu nghĩ một cách hồn nhiên khi mà Zadiris và Rita cầm ngược người cậu ấy lên và xóc lên xóc xuống.
“Đó có phải là bạn của ngài không? Nếu vậy thì xin ngài thứ lỗi” - Darcia nói lời xin lỗi. “Tôi chắc chắn là Vandalieu không có ý xấu đâu.”
“Không, tôi không tin rằng sẽ có kẻ nào quay lưng lại với Quỷ Vương mà lại đi trốn trong cuốn sách cả.”
“Và theo như chúng tôi đánh giá từ việc nghe kể về cuốn sách này, có vẻ như là đã có một cái bẫy nào đó với mục đích chiếm lấy tâm trí bất kỳ người nào đọc nó.”
“Vậy nên khá rõ ràng là, kẻ đó đã phải chịu quả báo, bị hấp thụ như vậy.”
Fidirg trông có vẻ thỏa mãn khi mà ông ấy giải mã được bí ẩn này.
Thật ra Ác thần quỷ thứ Buburdura là một ác thần nằm trong số những tàn dư của đội quân của Quỷ Vương, do vậy hắn không phải là một người bạn của Fidirg mà là kẻ thù. Và, dĩ nhiên, Fidirg không cảm thấy phải đoàn kết với bất kỳ một ác thần nào khác, nên cho dù có là một ác thần đến từ cùng thế giới như hắn có bị hủy diệt, miễn là đó không phải đồng minh, thì ông ta sẽ chỉ đơn giản là cảm thấy vui vẻ khi mà bớt đi một kẻ thù.
“Mặc dù vậy, tôi nghĩ rằng đây chính là một trong những lý do mà tôi không thể ban được cho cậu Thánh hộ” - ông ấy nói.
Trên thực tế, thì Fidirg lại thấy mừng khi mà giờ đây đã có một lý do chính đáng cho việc ông ta không phải là từ chối ban Thánh hộ chỉ vì không muốn phải hối hận sau này.
“R-ra là vậy. Thôi, nếu nó đã bất khả thi rồi, thì đành vậy thôi” - Vigaro nói.
“Đ-đúng vậy, thôi thì cứ như thế đi” - Rita nói.
“Đúng thế. Vậy giờ ngài có thể ngẩng đầu lên được rồi?” - Zadiris gợi ý.
Tất cả mọi người ngoại trừ Vandalieu đều cảm thấy bị đe dọa bởi Fidirg. Họ không thể biết được sự khác biệt về mặt số lượng Mana, cho nên họ sợ Ngũ Tội Long Thần Fidirg hơn.
Có thể thắc mắc rằng tại sao họ lại sợ một người mà đang quỳ trước mặt chứ, nhưng nếu suy nghĩ về việc thực thể đáng thương này lại là một con quái vật to hơn tòa lâu đài, điều này là dễ hiểu.
Không cần biết cảnh này có trông đáng thương hay thống khổ thể nào, thì với Vigaro và mọi người khác, một vị thần vẫn cứ là một vị thần.
“Vậy thay vào đó, xin hãy ban Thánh hộ cho các Lizardman và những người phù hợp ở Talosheim,” Vandalieu nói. “Đổi lại, tôi sẽ đặt một bức tượng của ông trong Nhà thờ.”
Tượng của Alda và các vị thần theo phe ông ta đã bị gỡ bỏ, do vậy đang còn rất nhiều chỗ trống trong Nhà thờ của Vida.
“Đây quả là một điều mà tôi không dám mơ tới!” - cả ba cái đầu của Fidirg liền thốt lên.
Việc gia tăng số người cầu nguyện tới ông ấy đồng nghĩa với việc tốc độ hồi phục sẽ được đẩy nhanh. Kể cả khi ông ta không phải là vị thần duy nhất được thờ cúng thì cũng không có gì khác biệt.
“À mà, tôi cũng có một số câu hỏi nữa, xin hãy trả lời.” Vandalieu nói.
“Tôi hiểu rồi”
Và sau đó, Vandalieu và nhóm bạn đồng hành đã biết được chân tướng những sự việc xảy ra từ hàng trăm ngàn năm trước mà những người ở thời đại này không thể biết được.
Họ đã có được một số thông tin về quá khứ từ Ternecia, kẻ đã bị Vandalieu phá hủy linh hồn, nhưng cô ta vốn không giữ một vị trí quan trọng trong cuộc chiến giữa Vida và Alda. Ngược lại, Fidirg không những có tầm ảnh hưởng lớn, mà còn là chỉ huy của cả một tiểu đoàn.
Hơn thế nữa, Ternecia đã bị mất hơn nửa sự minh mẫn, nên ký ức về quá khứ xa xăm đã bị vỡ vụn hoặc biến đổi nặng nề. Nhưng ký ức của Fidirg, người mà cấu trúc tâm lý khác hẳn so với người phàm, thì gần như hoàn toàn nguyên vẹn.
Vandalieu và những người đồng hành với cậu đã biết thêm được về các thành tựu của Zakkart và những anh hùng thiên về sáng tạo khác, và hoàn cảnh xoay quanh sự diệt vong của họ dưới tay Quỷ Vương. Họ cũng biết thêm được về trạng thái của Zakkart khi mà anh ta trở thành cha của những Vampire thủy tổ.
Và họ cũng đã biết được rằng Zantark và những Hạ thần khác đã chiến đấu cho phe của Vida, và giờ đây những người này đã bị phân tán đi rải rác khắp thế giới
Vandalieu vốn nghĩ rằng Vida và đồng minh của ngài ấy đã phải một mình chiến đấu chống lại Bellwood và các anh hùng khác, nên giờ đây cậu rất vui khi biết được sự thật rằng Vida thực ra có rất nhiều đồng minh bên cạnh mình. Và việc một số người trong nhóm đó là những vị thần bị coi là ác thần, chính là một mảnh thông tin cực kỳ quan trọng.
Việc những ác thần này có thể đàm phán được cũng rất giá trị, kể cả khi họ không phải ở phe Vandalieu hiện giờ.
“Nhưng mà, tôi sẽ không thương lượng gì với Hihiryushukaka đâu” - Vandalieu nói.
Điều này là hiển nhiên, vì Hihiyushukaka vốn phải chịu trách nhiệm cho cái chết của cha Vandalieu. Theo như Ternecia, hắn đã gửi một Lời sấm truyền chứa mệnh lệnh giết chết Vandalieu, và có vẻ như hắn cũng không có hứng thú gì với việc giải quyết vấn đề này bằng miệng.
Và không nằm ngoài dự đoán, Fidirg cũng không biết được rằng linh hồn Vandalieu vốn là hợp thể linh hồn của Zakkart, Ark và những Nhà vô địch thiên về sáng tạo khác.
Mặc dù là một vị thần, ông ta không sở hữu đôi mắt nào có thể nhìn thấu cả hàng trăm ngàn năm lịch sử của một linh hồn như vậy.
“Thì ra đó là những gì đã xảy ra” - Zadiris nói. “Bọn chúng không bao giờ làm được một việc gì tốt lành cả, đúng không, những kẻ đi theo Alda ấy.”
“Có thể nào điều này sẽ tạo nên sự hoảng loạn trong cộng đồng những người tôn thờ Alda nếu nó được công bố ra ngoài không? Em nghĩ sao, Van?” - Basdia hỏi.
“… Nhưng chúng ta không thể thuyết phục người ta tin vào những điều này đâu,” Vandalieu nói.
“Đúng vậy” - Darcia nói. “Vandalieu là một Dhampir, Basdia và những người khác là Ghoul, tôi thì là một linh hồn còn Levia và những người khác đều là Undead. Và kể cả người nói cho chúng ta những thông tin này lại là một ác thần nữa”
Tất cả mọi người ở đây đều là những người sẽ may thì bị bức hại, không may thì sẽ bị băm vằm bởi những người tôn thờ Alda. Phe Hòa bình có thể sẽ nghe những gì Vandalieu nói, nhưng cũng sẽ không tưởng nếu họ chịu tin vào một sự thật không có lợi cho các vị thần và anh hùng mà họ thờ phụng, một sự thật mà khác hoàn toàn so với cái “sự thật” mà họ đã tin vào ngay từ khi bắt đầu hình thành nhận thức.
Và nguồn gốc của thông tin này vốn đến từ một ác thần kinh dị, và không có một mảnh bằng chứng nào thực sự sắt đá và không thể chối cãi được.
Kể cả khi Vandalieu có mang trên mình một món đồ ma pháp nào khiến cho việc nói dối trở nên bất khả thi, thứ mà cậu cũng không biết có tồn tại hay không, thì mọi người cũng sẽ chỉ nghĩ rằng, “Thật là tội nghiệp, khi bị một ác thần lừa gạt để tin vào những thứ dối trá như vậy.”
“Giờ đổi chủ đề đi, tôi muốn hỏi thêm một câu hỏi nữa” - Vandalieu nói. “Ông có vẻ đang về phe Vida, nhưng tại sao lại không để cho Lizardman thờ phụng Vida?”
Sự hồi sinh của Fidirg là việc quan trọng, nhưng việc hồi sinh Vida lại phải càng quan trọng hơn. Mặc dù vậy, không hề có một dấu hiệu nào cho thấy các Lizardman đang thờ phụng Vida. Các thế hệ của họ diễn ra nhanh hơn con người, nhưng đáng lẽ phải có dấu tích của các điện thờ chứ.
Hàng chục nghìn năm đã trôi qua kể từ khi Fidirg tạo ra Dungeon này để sản xuất và biến Lizardman thành những tín đồ của mình. Nếu ông ta làm cho chỉ một phần mười số dân này thôi tin vào Vida trong quãng thời gian đó, thì có phải là sự hồi sinh của Vida sẽ được đẩy nhanh hơn không? Vandalieu nghĩ.
Nhưng Fidirg có một lý do chính đáng cho việc này.
“Đúng là như vậy, nhưng nếu thế thì khó cho tôi quá”
“Vida đúng là đã bị lấy mất đi thiên tính bởi tay Alda, nhưng kể cả vậy, ngài ấy cũng là một trong những Nữ thần được biết đến nhiều nhất trên thế giới. Kể cả bây giờ, vẫn có một số lượng người đông đảo thờ phụng và cầu nguyện đến ngài.
“Nhưng tôi chỉ là một Ác thần vô danh. Nếu tôi không tạo ra những người thờ phụng tôi, thì sẽ chẳng có ai cầu nguyện cho tôi hết”
Nói cách khác, có vẻ như vấn đề nằm ở sự nổi tiếng của các vị thần. Kể cả hiện giờ, vẫn có một số lượng ổn định những người tôn thờ nữ thần Vida không nằm trong danh sách những chủng tộc cô ấy tạo ra. Mặc cho việc những tin đồ đi theo Alda có tạo ra những niềm tin về chủng tộc thế nào đi nữa, thì Vida vẫn được coi là một Nữ thần ngang hàng với Alda và được kính trọng tương đương.
Nhưng cái tên của Fidirg thì chẳng có ghi chép lại trong lịch sử. Bởi vì ông ta vốn chỉ là một ác thần vô danh, chẳng có cơ hội nào để cho mọi người tin tưởng vào ông ta thông qua những cách thức bình thường. Sự thật là, khi ông ta tỉnh dậy, ông ấy nhận ra rằng mình chẳng có bất kỳ một tín đồ nào cả.
Đấy là lý do tại sao ông ấy lại tạo ra Lizardman để thờ phụng ông ấy. Việc có những người thờ phụng Vị thần khác cầu nguyện đến ông ấy có thể sẽ cho ông một chút sức mạnh, nhưng ông ấy cũng sẽ đạt được nhiều sức mạnh hơn nữa nếu những người này chỉ cầu nguyện đến mình ông ấy thôi.
Và kể cả nếu Fidirg bắt các Lizardman phải cầu nguyện đến Vida, thì nó sẽ tạo nên một sự khác biệt lớn đối với ông ta, nhưng đối với Vida, thì cái này chỉ như giọt nước nhỏ vào trong xô.
Và lấy một ví dụ cụ thể hơn nữa, thì nó giống như việc đổ chỉ một nửa lượng nước trong một cái cốc bé con vào hồ nước lớn vậy.
“Ra là thế, tôi hiểu rồi” - Vandalieu nói. “Còn bây giờ, về những Mảnh Quỷ Vương …”
Vandalieu và những người đồng hành sau đó đã hỏi rất nhiều câu hỏi về các Mảnh Quỷ Vương, các Ác thần khác đã gia nhập phe Vida, các vị thần chẳng hạn như về Thần Mặt trời Khổng lồ Talos, tình trạng hiện nay của những chủng tộc mới của Vida, tình trạng của khu vực lục địa phía Nam và về trạng thái của Vida hiện giờ, nhưng những gì Fidirg biết chỉ vỏn vẹn giới hạn tới khoảng thời gian ông ta trốn thoát khỏi trận chiến của Vida hàng trăm nghìn năm về trước.
“Dù sao thì, tôi cũng đã ngủ say cả chục nghìn năm sau đó, nên tôi không có bất kỳ một thông tin gì về việc những những người khác cả.”
“Tôi có tìm kiếm trong khu vực mà tôi có thể nhìn, nhưng … nó chỉ giới hạn ở một nửa vùng đầm lầy này. Chỉ một trăm năm trước thôi, thì tôi có cảm giác như tôi nghe thấy gì đó. Nhưng lúc ấy, tôi vốn đã bị phong ấn bởi Ác khải Long Thần Luvesfol, nên có lẽ đó chỉ là tưởng tượng.
Tuy vậy, tôi tin rằng Ác thần Thoái hóa [note18874] Mububujenge, hắn ta đang ở Đế quốc của lũ Orc Quý tộc.
“Ác thần Bạch tuộc sao?” [note18875]
“Không, là thoái hóa. Có nghĩa là, trở nên suy đồi và béo phệ.”
Trong giây lát, Vandalieu đã nghĩ rằng đây là vị thần nào đó cai quản dân đánh cá và thủy hải sản, nhưng có vẻ hắn ta thực ra lại là một Ác thần cai quản sự thoái hóa.
Vua Lợn đã phản bội lại Vị thần Muông thú Ganpaplio, và lợi dụng nguồn sức mạnh mà Quỷ Vương Guduranis ban cho hắn để sinh ra tộc Orc và Orc Quý tộc.
Nhưng Vua Lợn đó đã bị đánh bại và phong ấn bởi người anh hùng Farmaun. Sau đó, Quỷ Vương thất bại trong việc tìm kiếm người thừa kế Lợn Vương và do đó đã phải phân công một số thuộc hạ, trong đó có Mububujenge, Ác thần của Thoái hóa, chỉ huy tộc Orc và gia tăng số lượng của chúng lên.
Và khi Mububujenge chấp nhận lời mời của Zakkart, tộc Orc và Orc Quý tộc vốn đang phục tùng hắn cũng đã đổi phe.
“… Eh, vậy chúng là đồng minh với ta sao?” Vandalieu hỏi.
“Muh, đáng lẽ họ nên tử hình hắn thay vì chỉ đuổi hắn đi” - Zadiris gầm gừ.
Các Ghouls, những người đã chịu đựng đủ thứ gây ra bởi Bugogan, và Vua Ghoul Vandalieu, không hài lòng với thông tin vừa rồi.
Họ không có ý gì xấu đối với đế quốc Orc Quý tộc, nơi Bugogan bị đánh bại trong một cuộc tranh đấu quyền lực và đuổi đi, nhưng họ cũng không biết phải phản ứng thế nào nếu bọn Orc quý tộc đó bỗng dưng nói rằng, “Chúng ta thực ra là đồng minh đó, buhibuhi!”
“Và chúng ta đã định làm một buổi buffet Orc Quý tộc một khi tình hình ở Vùng đầm lầy đã đi vào ổn định” - Vandalieu nói.
“Mọi người đang rất mong chờ điều đó nữa đấy” - Vigaro nói.
“…” - Fidirg rùng mình
Noble Orc thì ít nhất cũng phải hạng 6, và một trăm nghìn năm trước, cũng đã có không ít các cá thể Orc Quý tộc vượt qua hạng 10. Kể cả bây giờ, đế quốc của chúng cũng nhiều khả năng sở hữu một lực lượng quân đội vượt trên cả một quốc gia cỡ trung của loài người. Nhưng Fidirg vẫn có thể hình dung được cảnh Vandalieu và thuộc hạ biến cái đế quốc đó thành một bữa tiệc buffet heo.
“Err …. Chúng từng là đồng minh trong quá khứ, nhưng không thể chắc chắn rằng bây giờ chúng vẫn là đồng minh với ta … ”
“Sau trận chiến đó, có thể có một số người đi nơi khác và làm những gì họ muốn, mặc dù tôi cũng không biết chắc nữa…”
“Nhưng tôi nghĩ tốt nhất chúng ta nên kiểm tra lại”
Quan điểm như vậy khá là kỳ lạ, nhưng Fidirg cũng không thể khẳng định chắc chắn điều gì về tính cách của Mububujenge. Các Ác thần từng ở trong đội quân của Quỷ Vương vốn hoàn toàn có thể sẽ phản bội và cướp đoạt thành tựu của nhau nếu họ có cơ hội nên thực tế không hề có sự kết nối hay tin tưởng gì trong những mối quan hệ đó. Mặc dù chúng cũng đã liên lạc với nhau ở một mức độ nào đó sau khi chấp nhận lời đề nghị của Zakkart và đổi phe, nhưng thật tình thì chúng đơn giản chỉ là “những kẻ từng chung phe”
Cũng đã có một vài trường hợp các Ác thần duy trì được một mối quan hệ tốt với nhau, nhưng hầu hết những mối quan hệ đó đều được miêu tả là “bất thường.”
Có vẻ như vì họ là Ác thần, kể cả khi họ vốn là những vị thần, thì sự suy nghĩ của họ cũng đều rất khác biệt.
Và mặc dù Fidirg không biết về điều này, có một số Vampire thuần huyết phục tùng Ác thần, chẳng hạn như Ternecia và hai cộng sự cũ. Chúng từng một lần đổi phe, nhưng hiện giờ khi Zakkart và các Anh hùng thiên về sáng tạo khác đã bị tiêu diệt và Vida đã bị vô hiệu hóa, thì không có gì để chắc chắn rằng chúng sẽ vẫn là đồng minh.
“Tôi hiểu” - Vandalieu nói. “Vậy hãy cứ liên lạc thử xem nếu thời cơ tới.”
“Hừm? Không phải là ngay sau khi cậu quay lại sao?” - Fidirg hỏi.
“Có một nơi tôi muốn đến thăm trước. Tuy tôi cũng không nghĩ việc này sẽ tốn nhiều thời gian.”
“Ra là vậy.”
“Quan trọng hơn, đây là câu hỏi cuối cùng. Liệu sức mạnh của ông có ích gì cho việc tạo ra một Homunculus không?”
Câu hỏi này của Vandalieu mang theo một áp lực kinh hoàng một cách lặng lẽ, như kiểu nó muốn nói, “Nếu có thể, thì mau nộp ra đây, ngay bây giờ”
Fidirg vừa thu người lại theo bản năng vừa nói.
“H-Homunculus? Tôi không giỏi thuật giả kim lắm, nên …”
“Kể cả khi tôi đã tạo ra những con quái vật, tôi cũng chỉ có thể tạo ra được Lizardmen … Sau đó, tôi để cho Dungeon tự vận hành.”
“T-tôi nghĩ tôi có thể làm một con với những chiếc vảy”
“... Vảy” - Vandalieu nhắc lại.
“Mẹ đâu có cái vảy nào đâu?” - Darcia nói.
Hai người bọn họ chỉ có thể lắc đầu để phản ứng lại với câu trả lời đáng thất vọng này.
Vadalieu sau đó trở về từ Scaled King’s Nest, mang theo mình một lượng kho báu chói lóa và danh hiệu “Scaled King”. Các Lizardman lập tức tuyên thệ sẽ trung thành và nghe theo cậu ấy.
Có vẻ là dưới tác dụng của danh hiệu “Scaled King”, một số Lizardman bắt đầu bị ảnh hưởng bởi Cám dỗ quỷ đạo. Cứ theo đà này, thì tộc Lizardman sẽ trở thành những cư dân trung thành của Talosheim trong một hoặc hai nghìn năm nữa, chừng nào mà Vandalieu còn sống.
Và giờ đây khi cấp độ của cậu ấy đã ra tăng, cậu quyết tâm sẽ thực hiện cuộc phẫu thuật cho Eleanora và Bellmond.
***
Tên: Vandalieu
Chủng tộc: Dhampir (Dark Elf)
Tuổi: 8 tuổi
Danh hiệu: 【Vua Ghoul】, 【Vua nhật thực】, 【Quỷ vương tái sinh】, 【Người bảo hộ của những làng canh tác】,【Đứa trẻ của Vida】, 【Quái dị】, 【Scaled King】(MỚI!)
Chức nghiệp:Người dẫn lối quỷ (Demon Guider)
Cấp độ: 68
Lịch sử chức nghiệp: Tử tính pháp sư, Người biến đổi golem, Người thuần hóa undead, Người phá vỡ linh hồn, Người dùng độc, Người thuần hóa côn trùng, Pháp thụ
Thuộc tính:
Sinh lực: 1438
Mana: 815,878,554 (+163,175,710)
Sức mạnh: 601
Nhanh nhẹn: 552
Thể lực: 806
Trí lực: 1,663
Kỹ năng bị động
Siêu sức mạnh: Cấp 5
Hồi phục nhanh chóng: Cấp 8 (LÊN CẤP!)
Tử tính ma pháp: Cấp 9 (LÊN CẤP!)
Kháng hiệu ứng trạng thái: Cấp 7
Kháng phép: Cấp 5 (LÊN CẤP!)
Hắc nhãn
Cám dỗ quỷ đạo: Cấp 1
Vô niệm: Cấp 6 (LÊN CẤP!)
Người dẫn lối: Quỷ đạo: Cấp 2 (LÊN CẤP!)
Tự động hồi phục mana: Cấp 6
Cường hóa thuộc hạ: Cấp 6
Tiết nọc độc (Móng vuốt, Răng, Lưỡi): Cấp 5 (LÊN CẤP!)
Tăng cường nhanh nhẹn: Cấp 3 (LÊN CẤP!)
Mở rộng cơ thể (lưỡi): Cấp 5 (LÊN CẤP!)
Cường hóa sức mạnh tấn công khi dùng tay không: nhỏ
Cường hóa bộ phận cơ thể (Móng vuốt, răng, lưỡi): Cấp 4
Tinh chế sợi: Cấp 3 (LÊN CẤP!)
Mở rộng mana: Cấp 2 (LÊN CẤP!)
Kỹ năng chủ động
Nghiệp máu: Cấp 3
Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 7 (LÊN CẤP!)
Biến đổi golem: Cấp 8 (LÊN CẤP!)
Vô tính ma pháp: Cấp 7 (LÊN CẤP!)
Kiểm soát mana: Cấp 6
Thể linh hồn: Cấp 7
Mộc: Cấp 6
Kỹ thuật: Cấp 4
Nấu ăn: Cấp 5
Giả kim thuật: Cấp 5 (LÊN CẤP!)
Võ thuật: Cấp 6 (LÊN CẤP!)
Phá vỡ linh hồn: Cấp 8
Đa niệm: Cấp 5
Điều khiển từ xa: Cấp 7
Phẫu thuật: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
Tư duy song song: Cấp 5
Vật chất hóa: Cấp 4
Phối hợp: Cấp 4
Tăng tốc suy nghĩ: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
Chỉ huy: Cấp 4
Kỹ thuật ràng buộc cây: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
Kéo sợi: Cấp 5 (LÊN CẤP!)
Ném: Cấp 5 (LÊN CẤP!)
La hét: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
Ma pháp tử linh: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
Kỹ thuật ràng buộc côn trùng: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
Rèn: Cấp 1
Kỹ thuật pháo binh: Cấp 3 (LÊN CẤP!)
Đặc kỹ
Sát thần: Cấp 6
Tâm trí kỳ quái: Cấp 6
Chiếm đoạt tâm trí: Cấp 5
Xây dựng mê cung: Cấp 6 (LÊN CẤP!)
Dung hợp Quỷ vương: Cấp 2
Vực thẳm: Cấp 1
Mảnh Quỷ vương
Máu
Sừng
Lời nguyền
Kinh nghiệm từ kiếp trước sẽ không được truyền lại.
Không thể nhận được chức nghiệp đã tồn tại.
Không thể trực tiếp thu thập điểm kinh nghiệm.
***
Có những tiếng động giống như âm thanh hoa quả chín bị đập nát bấy, và máu, thịt lẫn xương vụn bắn tung tóe khắp nền nhà.
“HYIIIIH! Ngài Gubamon, Gubamon-sama đã hóa điên rồi!”
“Xin hãy bình tĩnh lại, Gubamon-sama!”
Máu, thịt và những mảnh xương lúc nãy đã từng là một Vampire, và hai tên khác đang đứng nhìn cảnh tượng này, hoàn toàn đứng hình. Chúng đều là Vampire Quý tộc, những kẻ đã sống ít nhất vài trăm năm.
Đây đều là những Vampire xứng đáng để trở thành nhân vật phản diện trong các bản anh hùng ca lẫn các truyền thuyết về những vị thánh, khi mà nhân vật chính sẽ phải đối mặt và chỉ có thể thu được một chiến thằng suýt sao. Chúng đều là những kẻ quý tộc ám ảnh màn đêm sâu thẳm nhất của thế giới ngầm.
Vậy mà giờ đây, chúng chỉ là những sinh vật đáng thương đang gào khóc và cố hết sức để thoát khỏi một ông già.
“Cái gì đây… ngươi dám phàn nàn về hành động của ta sao… Bọn khốn, các ngươi là một lũ phản bội cả sao!” - Bubamon nhìn chằm chằm vào những tên vampire đó với đôi mắt đỏ ngầu.
Một Vampire với hình dáng của một người phụ nữ xinh đẹp hét lên kinh hãi. Ngay lập tức sau đó, cả thân hình cô ta xoặn xoắn lại và rụng rời ra, như thể nó đã bị vỡ tan.
“Chạy đi! Không là chết đó!”
“UWAHHHHHH!”
“KHÔNG, CỨU TÔI VỚIIIIII!”
Với đủ thứ nước mắt, nước mũi và những tiếng thét vốn dĩ phải thuộc về những nạn nhân của chúng, các Vampire Quý tộc bỏ chạy tán loạn.
Gubamon không hề có tỏ vẻ muốn đuổi theo.
“Tất cả chúng bay, một lũ phản bội! Mặc cho ta, Gubamon, đã cho các ngươi cuộc sống bất tử bằng chính máu của ta! Bọn chó của Birkyne!” - hắn ta khạc nhổ, đôi bờ vai nâng lên hạ xuống.
Hắn đang nguyền rủa các Vampire kia như thể hắn muốn phù phép chúng, nhưng vốn dĩ chẳng có bằng chứng nào cho rằng chúng là những kẻ phản bội cả.
Thật ra, Gubamon là một đồng minh với Vampire thuần huyết Birkyne. Không hề có thông tin nào gợi ý rằng Birkyne đang có ý định hãm hại hắn.
Nhưng Gubamon đã tự thuyết phục bản thân rằng Birkyne đang cố biến hắn thành một con rối, tương tự như cách hắn ta đã thử làm với Ternecia, và một số thuộc hạ cũng đã phản bội hắn và chuyển sang phe của Birkyne.
Đây chẳng qua chỉ là những ảo tưởng tạo ra bởi sự hoảng loạn của Gubamon, nhưng không ai còn có thể giúp cho hắn nhận ra nữa rồi.
Niềm tin gắn kết giữa các Vampire tôn thờ ác thần hoan hỉ Hihiryushukaka vốn dĩ rất mong manh, giờ đã hoàn toàn sụp đổ. Đối với Gubamon, kẻ cả những tên Vampire mà hắn đã cho máu cũng không còn có thể tin tưởng được nữa.
Gubamon đã tốn một khoảng thời gian đáng kể cho việc đắm chìm trong sở thích riêng. Không như Ternecia, kẻ có những thuộc hạ siêu việt, vô cùng trung thành gọi là Ngũ cẩu, hắn không hề có một thuộc hạ nào có thể tin được cả.
Thực ra, hắn thậm chí đã không còn không thể nhớ được tên và khuôn mặt của những tên Vampire mà hắn vừa sát hại.
“Cứ đà này, thì tên Birkyne đó sẽ… Ta… Ta phải làm gì đây? Ồ, đúng rồi! Ta đâu cần xung quanh ta là những kẻ mà ta không thể tin tưởng! Vậy nên, ta chỉ cần biến tất cả thuộc hạ của ta thành Undead thôi, đúng chứ!”
Đầu óc biến dạng, bệnh hoạn của Gubamon đã đẻ ra một ý tưởng tồi tệ nhất.
Nhưng chính bản thân hắn lại không có nghi ngờ gì về việc nó là một ý tưởng tốt, và hắn nhanh chóng thu hồi lại những mảnh vụn cơ thể trước mắt với Không ma pháp.
“Mấy cái này không đủ tư cách để đứng vào bộ sưu tập Anh hùng Undead của ta, nhưng không sao. Vốn dĩ, ta rộng lượng mà, hihihi. Thuộc hạ của ta giờ đã có thể trở thành một phần trong bộ sưu tập yêu quý. Ta chắc rằng chúng sẽ hạnh phúc mà dâng lên sự sống cho ta. Xét cho cùng thì, ta chính là người đã ban sự sống vĩnh hằng đến cho chúng cơ mà!”
***
Tên: Zadiris
Chủng tộc: Ghoul Thuật sĩ
Hạng: 8
Cấp độ: 70
Chức nghiệp: Triết học gia
Cấp độ chức nghiệp: 51
Lịch sử chức nghiệp: Pháp sư tập sự, Pháp sư, Quang pháp sư, Phong pháp sư
Tuổi: 297 tuổi (Đã trẻ hóa)
Kỹ năng bị động:
Hắc nhãn
Kháng đau: Cấp 3
Siêu sức mạnh: Cấp 1
Tiết nọc độc tê liệt (Móng vuốt): Cấp 2
Tăng tốc hồi phục mana: Cấp 7 (LÊN CẤP!)
Mở rộng mana: Cấp 2 (MỚI!)
Kỹ năng chủ động:
Quang ma pháp: Cấp 8 (LÊN CẤP!)
Phong ma pháp: Cấp 7 (LÊN CẤP!)
Vô tính ma pháp: Cấp 3
Điều khiển ma pháp: Cấp 7 (LÊN CẤP!)
Giả kim thuật: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
Vô niệm: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
Đa niệm: Cấp 3 (LÊN CẤP!)
Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 3 (LÊN CẤP!)
Chức nghiệp gia đình: Cấp 1 (MỚI!)
***
Giải thích về quá vật: 【Ghoul Thuật sĩ】
Một danh hiệu chủng tộc chỉ có thể đạt được bởi những Ghoul nào có kỹ năng vượt trội về nhiều loại ma pháp thuộc tính khác nhau và đã thực hiện nhiều nghiên cứu siêng năng. Hầu như chưa có một người nào với danh hiệu này xuất hiện từ khi tộc Ghoul được tạo ra, và hầu như không có một tài liệu nào ghi chép lại về sự tồn tại của nó, kể cả là trong lưu trữ của Hội Pháp Sư
Mặc dù vậy, sự hiện diện của họ đã được ghi lại trong ghi chép của một vị triết gia cổ đại, và theo như miêu tả của người này, thì họ là những người sở hữu ma thuật đáng sợ nhưng cũng là những người lãnh đạo sáng suốt.
Mặc dù vậy, nhiều nhà nghiên cứu tin rằng ông ta đã nhầm lẫn Ghoul Thuật sĩ với Pháp sư Ghoul trưởng lão, và hoài nghi về sự tồn tại của họ.