“Xin hãy đợi chút đã” – một mạo hiểm giả nói, tình cờ đến chỗ quầy tiếp tân mà Vandalieu đang đóng băng cứng ngắc ở phía trước. “Lần đầu tôi được nghe về những thay đổi luật đó đấy. Cô có thể giải thích như vậy nghĩa là sao không?”
“A-anh đang làm phiền tôi đó. Tôi đang làm việc với đứa trẻ này mà -” – người tiếp tân bắt đầu.
“Tôi có vài điều muốn hỏi về cách cô đối phó với cậu bé ấy. Cô có thể gọi Chủ hội ra đây cho tôi được không?” – một mạo hiểm giả nói.
“Anh đang làm phiền tôi đó” – người tiếp tân lặp lại. “Nếu anh muốn phàn nàn gì với Hội thì xin hãy đợi đến lượt của mình đi, xin hãy nói với một nhân viên tiếp tân trong số chúng tôi tại quầy tiếp tân trước mặt trước đã”
“Tôi là mạo hiểm giả hạng A Heinz. Tôi muốn yêu cầu gặp mặt trực tiếp với Chủ hội một lần nữa, dưới quyền là một mạo hiểm giả hạng A”
Heinz. Đó là Heinz.
Vandalieu quay đầu lại, như thể đang mở một bản lề ọp ẹp, nhìn vào mạo hiểm giả đang đứng bên cạnh.
Anh ta là một thanh niên nổi bật, có ý chí mạnh mẽ với mái tóc vàng và đôi mắt xanh. Trông khoảng độ hai mươi tuổi. Rõ ràng nhìn vào ngoại hình và trang bị của anh ta thì có thể thấy rằng anh ta không phải là một người bình thường.
Mặc dù đã có chút thay đổi, nhưng anh ta có cùng giọng nói mà Vandalieu đã nghe thấy ở Evbejia, và anh ta cũng khớp với mô ta mà Riley đã đưa ra.
Kẻ thù của mẹ, Lam hỏa kiếm Heinz!
Anh ta là một trong số những người mà Vandalieu hoàn toàn cần phải giết. Vandalieu đã nghe nói rằng Heinz đã đến vương quốc Orbaume, nhưng cậu lại không tưởng tượng được rằng Heinz sẽ ở lại lãnh thổ Hartner, và cậu cũng không ngờ được rằng mình sẽ gặp anh ta vào lúc này.
Sự hồi sinh cho Darcia là hoàn toàn cần thiết cho việc theo đuổi hạnh phúc của Vandalieu. Và những kẻ can thiệp vào đều phải bị loại bỏ. Đó là lý do vì sao cậu ấy sẽ giết Heinz.
Bán đứng mẹ cậu cho một tín đồ cuồng tín của Alda đơn giản chỉ là một yêu cầu phụ đối với Heinz. Sẽ không thành vấn đề nếu hành động của anh ra hoàn toàn bình thường và hợp pháp ở quốc gia đó.
Không cần biết lúc này Heinz đang nghĩ và làm gì.
Vấn đề là tương lai, có những gì đang nằm phía trước. Anh ta đã trao Darcia cho một kẻ cuồng tín tôn giáo một lần rồi. Lý do gì để Vandalieu phải tin rằng anh ta sẽ không làm vậy nữa đây? Nếu anh đã thay đổi quan điểm của mình một lần, ai sẽ nói rằng anh sẽ không thay đổi nó lần nữa chứ?
Để giảm những khả năng đó về 0, Heinz cần phải bị giết chết và tiêu diệt.
Giờ là cơ hội tốt đề làm điều đó.
Tất nhiên là Vandalieu không thể làm bất cứ việc gì hào nhoáng như thế ở một nơi có nhiều người đang xem như vậy được. Cậu ấy biết điều đó. Cậu chỉ đơn giản là có thể đầu độc anh ta hoặc truyền cho anh một căn bệnh.
Cậu ấy có nên biến hơi thở, một lượng nhỏ nước bọt hoặc các chất do cậu tiết ra thành chất độc không nhỉ? Cậu có nên ‘vô tình’ chạm vào Heinz và lây nhiễm mầm bệnh cho anh ta không nhỉ?
Vandalieu bắt đầu nghĩ ra những kế hoạch này, nhưng mỗi lần nghĩ về chúng thì cậu lại nghe thấy những cảnh báo từ Cảnh báo tử vong vang lên trong đầu.
Nếu cậu cố đầu độc Heinz, cậu sẽ bị giết. Nếu cậu cố lây nhiễm mầm bệnh cho Heinz, cậu cũng sẽ bị giết.
Dù bằng cách nào đi nữa, người chết vẫn sẽ không phải là Heinz mà chính là Vandalieu.
Không thể nào, gã này là bất khả chiến bại hay bất tử gì à?!
Anh ta quá khác biệt so với khi còn làm việc cho đại linh mục Gordan. Vandalieu đã rất ngạc nhiên trước sự thay đổi đột ngột này, nhưng cậu cũng không thể phủ nhận thực tế rằng những kỹ năng ma pháp tử tính đã cứu mạng cậu cho đến tận bây giờ.
Mình hiểu rồi. Đây là một mạo hiểm giả hạng A xứng đáng trở thành hạng S như Mikhail, kẻ đủ mạnh để có thể ngay lập tức giết chết Borkus và những người khác.
Người có thể đánh bại được mạo hiểm giả hạng A, người được cho là những người phi thường, một cách dễ dàng. Đó là một người phi thường vượt qua cả những người phi thường.
Heinz khác xa so với Riley, người đã bị Vandalieu phá vỡ linh hồn sau khi đã thất bại dưới tay Borkus. Và thậm chí người ta còn nói rằng Heinz đã may mắn hơn rất nhiều khi nói đến những đồng minh so với những kẻ mà Riley từng có.
Vandalieu di chuyển ánh mắt để nhìn qua Heinz và nhận thấy rằng có thêm năm người đang đứng đó. Hai trong số đó khớp với những mô tả mà Vandalieu đã nghe được từ Riley.
Một người phụ nữ Dwarf mang khiên với mái tóc xanh, Delizah. Một trinh sát với mái tóc đen và đôi mắt đen, Edgar. Hai người còn lại có lẽ là thành viên mới của nhóm, một nữ Elf với trượng và áo choàng, một người phụ nữ trẻ có vẻ là một chiến binh võ thuật [note14474] .
Heinz sẽ không chọn họ chỉ vì vẻ ngoài đâu, vậy nên họ có lẽ đều là hạng A và hạng B cả, thấp nhất thì cũng là hạng C rồi.
Đây có lẽ là ‘Ngũ sắc kiếm’ mới với các thành viên mới thay thế cho Riley và nữ pháp sư tinh linh Elf, người có vẻ đã chết trong một dungeon.
Có một thành viên thứ năm, một cô gái trông như cùng tuổi với Vandalieu hoặc thậm chỉ còn trẻ hơn đang lấp ló sau lưng Delizah, có lẽ đó không phải là thành viên. Chắc đó là em gái của ai đó thôi.
Ah, thật là rắc rối. Chúng là loại kẻ thù tồi tệ nhất với mình.
Thậm chí nếu loại trừ cô bé kia, cậu có thể chắc chắn điều đó chỉ với việc nhìn sơ qua bốn người kia. Chính vì những người này mà Vandalieu thậm chí còn không có một phần trăm cơ hội để giết chết Heinz.
Họ đang nhìn Heinz với nụ cười gượng gạo, những biểu cảm bực tức và những lời lẩm bẩm như là ‘Nản thật chứ’ và ‘Lại thế nữa à’. Nhưng nếu có bất cứ điều gì xảy ra với Heinz, họ sẽ rất nhanh chóng và chính xác hỗ trợ cho anh ta.
Nếu Heinz chiến đấu với Vandalieu cùng các thành viên trong nhóm của anh ta, không nghi ngờ gì việc anh sẽ tận dụng khả năng phối hợp với họ và tung ra những đòn có khả năng xuyên qua rào chắn phòng thủ của Vandalieu.
Gây ngộ độc hay lây nhiễm mầm bệnh sẽ là vô ích. Không như những tên lính của đội quân viễn chinh từ thuẫn quốc Mirg, họ đều có những trang bị có thể đối phó với những quái vật cấp cao gây ra những hiệu ứng trạng thái với các đòn tấn công. Họ khác với cả tên Riley tự phụ.
Họ mạnh mạnh mẽ một cách lố bịch. Bể mana của họ thì không liên quan. Nếu Vandalieu là một con voi to lớn, thì họ sẽ là những con kiến có khả năng giết chết một con voi như vậy.
Không còn lựa chọn nào khác. Mình đã chịu đựng sự sỉ nhục này cho đến tận bây giờ. Mình không được phép chết. Mình còn những việc cần phải làm. Mình sẽ hài lòng với việc nhìn thấy trực diện khuôn mặt của những kẻ này vậy. Mình sẽ tái hợp với Eleanora và những người khác, và … Huh? Những kẻ này … Tên Heinz đang làm gì vậy?
Vandalieu thậm chí đã sử dụng kỹ năng tăng tốc suy nghĩ của mình để có thể đắm mình trong suy nghĩ trong khi đang chịu đựng cảm giác bất lực và tủi nhục đang hành hạ toàn bộ cơ thể, đột nhiên giật mình khi bắt đầu xử lý thông tin từ tai.
“Xin hãy đợi đã, Chủ hội hiện đã rời khỏi văn phòng của ngài ấy -”
“Vậy thì Phó hội đáng lẽ phải ở đây chứ. Quy tắc khi Chủ hội vắng mặt, một trong hai Phó hội sẽ luôn ở lại trong Hội. Hay quy tắc đó cũng thay đổi luôn rồi vậy?”
Hiện tại, Heinz đang tranh cãi không phải là với nhân viên tiếp tân nữa, mà là một nam nhân viên có vẻ như là tiền bối của cô ấy. Nhưng tình hình có vẻ tồi tệ hơn với các nhân viên này.
“Cái đó …”
“Tôi biết là chẳng có lý do gì để nói với anh điều này cả” – anh ta nói. “Điều tương tự cũng xảy ra với Chủ hội tại chi nhánh Hội ở Niarki. Nhưng có mấy điều tôi muốn Chủ hội viết. Tôi muốn ông ta viết một lá thư giới thiệu để tôi có thể gặp mặt Chủ hội ở trụ sở chính của Hội mạo hiểm giả trong lãnh thổ Hartner.
“N-nếu Chủ hội viết những thứ như thế, thì cũng đâu có nghĩa là ngài ấy chứng thực cho anh đâu chứ?
Heinz càng ép nhân viên hơn nữa. “Vậy, ông ta không thể làm vậy sao? Mặc dù ông ta có thể chấp nhận thay đổi những quy tắc vô nghĩa đến vậy à?”
“C-cái này không phải là điều mà một nhân viên đơn thuần có thể quyết định được!” – người nhân viên kia cam đoan.
“Bất kỳ nhân viên nào trong hội cũng đều biết rằng sự thay đổi những quy tắc vô nghĩa này là một quyết định phi ủy nhiệm của lãnh chúa Belton nhằm giành được sự ủng hộ của nhà thờ, bao gồm cả giáo hội Alda, bởi vì ông ta không thể giành được sự hỗ trợ từ quân đội trong lãnh thổ vì tranh chấp trong gia đình của mình” – Heinz nói. “Rốt cuộc thì đó cũng là thứ mà cả tôi cũng có thể ngay lập tức hình dung ra được”
Rõ ràng là có nhiều nhân vật quan trọng hiện đang ở trong nhà thờ Alda ở lãnh thổ Hartner là những kẻ theo trào lưu chính thống chứ không phải là thành viên của phe hòa bình.
“Những đứa trẻ có dòng máu quái vật rất nguy hiểm, vì vậy nên chúng không thể được đánh giá chỉ qua một lần kiểm tra. Chúng có thể mất tự chủ bất cứ lúc nào, vậy nên nếu để chúng vào các trường đào tạo mạo hiểm giả thì cũng rất nguy hiểm. Mấy anh có tin vào những điều như vậy không?” – Heinz hỏi.
Càng nói, khuôn mặt của nam nhân viên kia lại càng trở nên nhợt nhạt và anh ta cố duy trì giao tiếp bằng mắt. Nhưng có vẻ như anh ta đã bí mật đồng ý với những lời của Heinz. Có vẻ như các nhân viên khác cũng nghĩ vậy.
Những mạo hiểm giả có mặt đã lên tiếng đồng ý.
“Vấn đề gì chứ? Chỉ cần gửi một bức thư đi thôi mà!”
“Đúng vậy, đúng vậy! Cánh cửa hội mạo hiểm giả luôn mở rộng cửa chào đón mọi người, phải vậy không nào?!”
“Mấy người không định sớm loại bỏ những người thú như chúng tôi luôn đó chứ?”
Và rồi, nam nhân viên dường như đã đi đến một quyết định. “Tôi hiểu rồi” – anh ta nói. “Nhưng điều duy nhất tôi có thể làm là gửi thư lên Chủ hội thôi”
“Tôi biết” – Heinz nói. “Vậy là đủ rồi”
“Tôi sẽ cảnh báo anh … một mạo hiểm giả hạng A, anh có nhiều sức ảnh hương hơn một quý tộc cấp thấp” – người nhân viên nói với anh ta. “Ý định của anh sẽ được các lãnh chúa biết đến. Nhưng xin đừng quên rằng điều đó còn tùy thuộc vào cách giải thích của anh nữa đó”
“Tôi cũng biết là vậy” – Heinz nói. “Tôi không phải là một người theo phe Alda hòa bình, mà là một mạo hiểm giả, tôi tin rằng Hội không nên tuân theo ý muốn của mấy gã chính trị gia. Đó là tất cả những gì tôi muốn nói. ‘Cánh cửa mạo hiểm luôn mở ra cho các thành viên của tất cả các chủng tộc’. Chúng ta không nên bỏ qua những lời này của những người sáng lập chứ?”
“Tôi cũng thích những lời đó. Giờ thì, tôi sẽ gửi một tin nhắn cho Chủ hội, vậy nên xin phép. Cậu may mắn đó nhỉ?” – anh ta nói vậy và mỉm cười với Vandalieu.
Với những lời nói đó của nhân viên, bộ não của Vandalieu cuối cùng đã bắt đầu hoạt động trở lại.
May mắn? Tại sao? Bởi vì cậu đã thấy sự hiện diện của kẻ thù và một phần sức mạnh của anh ta lớn như thế nào sao? Không, không phải vậy ...
Có lẽ nào ... Heinz đang giúp mình sao? Không thể nào!
Vandalieu hướng ánh mắt về phía Heinz và nhận thấy anh ta đang gật đầu với Vandalieu với một nụ cười trấn an, đáng tin cậy. Như là đang muốn nói “Cứ để đó cho anh”
Tuy nhiên, thay vì được trấn an, Vandalieu lại cảm thấy như muốn phát điên.
Sao tao lại cần phải được giúp đỡ chứ?! Đừng có gây chuyện với tao!
Có phải đó là một loại bẫy nào đó không?! Mặt khác của vấn đề này, mặt khác của vấn đề này, phải có chứ!
Điều này thật đáng nghi, thật kỳ lạ, mình không tin!
Cảm thấy một cảm giác khó chịu giống như là bộ não, tinh thần và thậm chí cả linh hồn của cậu đang bị biến thành bột nhão, Vandalieu không thể tập hợp lại những suy nghĩ được. Những kỹ năng Tư duy song song và Tăng tốc suy nghĩ của cậu chỉ khiến cho cậu càng lẫn lộn thêm thôi, cậu không thể nào lấy lại được bình tĩnh.
“Nản thật chứ. Ai đã nói rằng anh ta không thèm quan tâm đến chính trị vậy chứ? Đúng lúc chúng ta hoàn thành yêu cầu hộ tống của mình và đến thành phố thì điều này lại xảy ra. Và giờ thì anh đang có kế hoạch phàn nàn với công tước tiếp theo và Chủ hội của trụ sở chính nữa chứ” – Một nam thành viên trong nhóm của Heinz nói.
“Nhưng mà Edgar này, anh ta vẫn luôn nói thế mà. Những lời dạy của Alda nên được thay đổi để hòa bình hơn. Và thậm chí đi xa đến mức chia tay với Riley để đến đất nước này cũng là ý của Heinz –”
“Nhưng tôi nghe được rằng mục tiêu của nhóm này là dọn dẹp hoàn toàn dungeon di động, Thử thách của Zakkart mà” – một nữ thành viên trong nhóm lên tiếng.
“Xin đừng nói điều đó ra chứ” – một thành viên khác nói. “Hay cậu có ý muốn nói rằng những lời đó của Heinz chỉ là nhầm lẫn thôi vậy, Jennifer?”
“... Ý tôi không phải vậy” – người phụ nữ có tên Jennifer nói.
Không thể tránh được việc Vandalieu nghe được những người bạn đồng hành của Heinz nói chuyện như thế này, mặc dù không ai trong số họ cho thấy bất kỳ dấu hiệu phản đối nào với những lời nói của Heinz.
“Này, có phải Heinz là một người theo phe Alda hòa bình không vậy?”
“Đúng rồi. Tôi còn nghe nói rằng ở Thuẫn quốc Mirg, anh ta đã chứng kiến một thảm kịch của một Dhampir nào đó và mẹ của cậu ấy, và đó là lý do vì sao anh ta đến đất nước này”
“Huh. Vậy ra đó là lý do vì sao giờ anh ta đang giúp đỡ một Dhampir. Mạo hiểm giả hạng A-sama đúng là một thứ gì đó khác lạ mà”
Vandalieu có thể nghe thấy lời nói của các mạo hiểm giả khác.
Tóm lại, Heinz và những người bạn đồng hành của hắn ta đã thay đổi quan điểm khi thấy mẹ bị thiêu cháy trên cọc sau khi bắt được và trao lại bà. Giờ chúng là một phần của phe Alda hòa bình và làm việc ở vương quốc Orbaume. Vậy đó là lý do vì sao chúng đang giúp đỡ một Dhampir như mình sao? Giúp đỡ ...
“Ổn thôi mà” – cô bé đi cùng với những người bạn của Heinz nói. Cô bé ấy đã ở ngay trước mặt Vandalieu, bất kể suy nghĩ trong cậu như thế nào, dường như chỉ đang đứng đó bất động.
Cô bé ấy nắm lấy tay cậu và tiếp tục nói.
“Heinz-onii chan sẽ giúp đỡ cậu. Giống như anh ấy đã giúp tớ vậy! Cô bé ấy vừa cười vừa nói. Một bên mắt của cô bé ấy có màu đỏ như máu, không giống với bên kia.
“Ah...”
Tay của Vandalieu đang run rẩy.
“Uu...”
Buồn nôn, cảm giác khó chịu, những thứ mà cậu chưa từng trải qua trong cuộc đời thứ ba này, đang chạy dọc khắp cơ thể cậu.
“Kyah?!” – cô bé hét lên vì ngạc nhiên.
Không thể chịu đựng được nữa, Vandalieu siết lấy tay cô bé ấy. Khi làm vậy, cậu đã rút móng vuốt và kiếm soát sức mạnh của mình để không làm cô bé ấy bị thương.
Đó là giới hạn của việc cậu có thể giữ được bình tĩnh.
“Này, em?!” – giật mình, Heinz vươn tay về phía Vandalieu.
Nhưng Vandalieu đã dồn tất cả nỗ lực của mình vào việc tạo càng nhiều khoảng cách giữa mình và Heinz càng tốt. Cậu đã sử dụng cả bốn chi của mình để tự đẩy mình dọc theo sàn nhà và sử dụng Bay mạnh đến nỗi tác động lên cả cơ quan nội tạng của mình.
“N-này! Chờ đã!”
“Sao thế nhỉ?”
Bỏ qua những lời nói ngạc nhiên của những người bạn đồng hành của Heinz và những mạo hiểm giả khác, Vandalieu đập vai vào cánh cửa của Hội và chạy trốn!
***
Vandalieu đang ngồi bệt xuống đất, nhìn chằm chằm vào đôi bàn tay đang run rẩy của mình.
Cậu ấy đã ở ngoài thành phố Niarki. Có lẽ là ở trong một khu rừng hoặc là bụi cây gần đó. Không có vẻ là cậu ấy đã đi quá xa.
Cậu ấy không có chút ký ức gì về việc cậu đã rời khỏi thành phố sau khi rời khỏi Hội như thế nào cả. Có thể là cậu ấy đã tạo ra một lỗ hổng bên ngoài bức tường thành để chạy trốn.
“Ah ... Guh ... Oh”
Tâm trí của Vandalieu lúc này đã hỗn loạn đến nỗi cậu không còn thời gian để lo lắng về những thứ như vậy. Cậu cảm thấy như thể toàn bộ cơ thể cậu đang quay cuồng trong sự tức giận, nhục nhã và bất lực mà cậu đang cảm thấy.
Cậu đã hoàn toàn không thể đánh bại kẻ thù của mình. Không cần thách thức thì cậu cũng biết rằng mình sẽ hoàn toàn thất bại. Trước đây, cậu đã tưởng tượng rằng đó sẽ là sự sỉ nhục tột cùng.
Nhưng có một sự sỉ nhục thậm chí còn lớn hơn. Đó là bị kẻ thù của mình, Heinz, thương hại. Vandalieu gần như đã được anh ta giúp đỡ.
Đó là một hành động chà đạp lên niềm tự hào của Vandalieu.
Nhưng điều mà Vandalieu cảm thấy không thể tha thứ nhất là lý do mà Heinz đã cố gắng giúp đỡ cậu.
Heinz đã cố gắng giúp đỡ cậu vì cậu là một Dhampir.
Heinz đã thay đổi cách suy nghĩ và trở thành một phần của phe Alda hòa bình sau khi nhìn thấy mẹ của Vandalieu, người mà anh ta đã bắt và trao cho một kẻ cuồng tín như một phần của yêu cầu, bị tra tấn và thiêu sống ở nơi công cộng.
“Đừng ... có ... làm phiền tao!”
Theo lý mà nói, đó là lý do mà mọi thứ đã trở nên như vậy. Heinz có lẽ đã không biết rằng Vandalieu vẫn còn sống xót. Anh ta đã giả định rằng Vandalieu đã chết từ lâu.
Sự tồn tại của Vandalieu chỉ được rất ít người – một số cá nhân ở thuẫn quốc Mirg và đế quốc Amid, cũng như lũ Vampire thuần huyết biết đến. Cũng không lạ khi nghĩ rằng Heinz không biết rằng Vandalieu vẫn còn sống.
Đó là lý do vì sao anh ta đang chuộc lỗi cho những việc mà mình đã làm trong quá khứ. Đó là một câu chuyện phổ biến có thể được tìm thấy trong cả những cuốn sách hư cấu và không hư cấu trên Trái Đất.
Để xin lỗi những người mà họ đã giết, họ sẽ sống và chuộc lại tội lỗi của mình.
Họ sẽ cứu nhiều người như số người mà họ đã giết.
Cảm thấy có lỗi với những người dân vô tội của các quốc gia thù địch mà họ đã giết trong chiến tranh, họ sẽ giành phần đời còn lại để chuộc tội.
Đó cũng không phải là điều bất thường gì cả.
Những ví dụ mà Vandalieu nhớ được thực chất là từ các tác phẩm hư cấu.
Sai lầm của ai đó gây ra cái chết cho người khác mà không bị pháp luật trừng phạt. Mặc dù vẫn được tự do, nhưng những người đó sẽ cảm thấy đau khổ vì điều đó, và sau đó thì nhân vật chính của bộ phim truyền hình hay truyện tranh sẽ nói với người đó “Hãy tiếp tục giúp đỡ người khác cho đến ngày mà ngươi có thể tự tha thứ cho chính mình”.
Nhân vật chính sẽ nói với các nhân vật cựu phản diện đó “Hãy chuộc lỗi bằng những hành động trong tương lai của ngươi”.
Heinz đã chuộc lỗi vì những sai lầm mà anh ta đã làm với Darcia và Vandalieu. Anh ta đang đưa những giáo lý hòa bình mà anh ta tin vào thực tiễn, và anh ta đã cứu cô gái nhỏ đó, một Dhampir.
Không ai yêu cầu anh ta chuộc tội cả, nhưng anh ta đã chuộc tội theo cách hoàn toàn không liên quan đến Darcia và Vandalieu.
“Đừng có mà lộn xộn với tao ...!”
Vì vậy, Vandalieu có nên tha thứ cho anh ta không? Có phải cậu ấy nên ngừng đổ lỗi cho anh ta không? Cậu ấy có nên ngừng cố gắng giết chết anh ta không?
Có quá nhiều câu hỏi. Không lý nào mà Vandalieu thậm chí sẽ cân nhắc đến vệc chấp nhận một thứ gì đó quá vô lý.
Hãy tưởng tượng rằng nếu có một kẻ giết người hàng loạt nước ngoài từ một quốc gia nào đó và sau đó cứu được một số người ở chính đất nước của mình bằng với số người mà anh ta đã giết. Nếu Vandalieu tha thứ cho Heinz trong tình huống này, thì không lẽ những gia đình tang thương của những người bị kẻ giết người hàng loạt đó giết cũng sẽ phải tha thứ cho hắn ta sao?
Nếu Vandalieu cứu được nhiều người ở vương quốc Orbaume như số người của thuẫn quốc Mirg mà cậu đã giết, liệu các gia đình có người chết ở thuẫn quốc Mirg có tha thứ cho cậu không? Chắc chắn là không, không đời nào họ làm vậy cả.
Sẽ không thể nào mà đột nhiên có hàng ngàn người ta thứ cho cậu ấy được.
Nhưng nếu mọi thứ được làm rõ, mọi người trong vương quốc Orbaume sẽ nói với Vandalieu rằng cậu ấy nên tha thứ cho Heinz.
Họ sẽ bảo cậu ấy nên tha thứ cho Heinz vì anh ta đã cứu được nhiều người, vì anh ta đã làm được những điều tuyệt với. Bởi vì anh ta là một anh hùng.
Bởi vì từ giờ trở đi, anh ta sẽ cứu nhiều người hơn, xoa dịu nỗi bất hạnh của hàng ngàn, hàng vạn người. Anh ta sẽ làm cho mọi người hạnh phúc hơn.
Sự tồn tại của Heinz có lợi cho quốc gia.
Họ sẽ nói với Dhampir đơn độc này rằng cậu chỉ ghét anh ta vì anh ta đã giết một người duy nhất, mẹ của cậu, hãy tha thứ cho anh ta.
Điều này được cho là bình thường và không thể phủ nhận trong bất kỳ thế giới nào.
Viêc Darcia bị giết, sự thù hận sục sôi trong Vandalieu, mọi thứ sẽ trở thành chi tiết trong câu chuyện cảm động của Heinz. Tha thứ cho anh ta là điều đúng đắn.
Tha thứ cho Heinz, người đã đi khắp nơi để cứu những Dhampir như cô bé đó mà không được yêu cầu, vì hạnh phúc của mọi người.
Và thậm chí điều đó cũng sẽ trở thành một chi tiết được thêm vào trong câu chuyện của Heinz.
... Làm thế nào để Vandalieu có thể tha thứ cho anh ta đây?
***
『Kỹ năng Tâm trí kỳ quái đã tăng cấp!』
『Bạn đã nhận được kỹ năng X■y d■ng m■ c■ng』[note14475]
***
Nhưng Vandalieu đã chịu đựng được cho đến tận bây giờ.
Heinz tin rằng những việc làm của anh ta là hành động chuộc tội, nhưng ngay cả điều đó cũng là những thành tựu mà anh ta đã sử dụng để thu hút nhiều người biết đến hơn. Tuy nhiên, lúc này Vandalieu vẫn chưa thể đánh bại anh ta.
Ngay cả khi sử dụng tử tính ma pháp và tất cả các loại kỹ năng, ngay cả khi cậu ấy đã yêu cầu Eleanora và những người khác làm cùng, bất kể cậu ấy có làm gì, cậu cũng không thể nào thắng được.
Đây là sự báo thù. Đối với Vandalieu, sự báo thù là một quá trình cần thiết để thực hiện hạnh phúc của mình. Đó không phải là kết quả.
***
『Kỹ năng Tâm trí kỳ quái đã tăng cấp!』
『Kỹ năng X■y d■ng m■ c■ng đã tăng cấp』
***
Nhưng sự thù hận này không thể bị đè nén. Ngọn lửa thù hận không thể bị dập tắt. Vandalieu cảm giác như trái tim mình sẽ đóng băng tại chỗ bởi cơn ớn lạnh của sự sợ hãi mất!
“Oi, ở đây! Thắng nhóc đó ở đây!”
“Nhanh bắt lấy nó! Đứa nhóc có một đồng bạc đó. Chắc nó vẫn còn vài đồng nữa”
“Cứ để nó cho tôi, bà dì”
Đó là lý do Vandalieu đã chạy trốn khỏi nơi đó. Đó là lý do cậu ấy rời khỏi thành phố và đến một nơi như thế này.
Cậu chắc chắn rằng sẽ chẳng có ai tham gia cả.
“Nghĩ đến việc chúng ta có thể nhanh chóng tìm thấy nó. Cuối cùng chúng ta cũng gặp may rồi!”
“Tao chắc chắn đó là vì hằng ngày chúng ta đã cư xử tốt. Đừng nghĩ xấu về bọn tao nhé. Do kinh tế suy thoái, việc bán trái cây không đủ để nuôi sống bản thân và kiếm tiền. Mày không cần phải lo lắng. Với ngoại hình của mày, tao chắc rằng bất cứ ai mà bọn tao bán cho cũng sẽ chăm sóc tốt cho mày thôi”
“Nó là trai hay gái vậy? Nếu nó là gái, nó không đủ tuổi để bán được nhiều tiền đâu biết chứ?”
“Không, con bé đó có đôi mắt rất kỳ lạ. Nếu chúng ta nói với người mua rằng nó là một Dhampir, không phải chúng ta sẽ được trả nhiều tiền hơn sao?”
“Bình tĩnh bình tĩnh. Chúng ta sẽ làm gì nếu gã mạo hiểm giả hạng A đó đến đây?”
“Giờ mày nói tao mới nhớ, 【Đấng cứu thế】đã đến thị trấn này rồi sao? Hắn tên là ‘Heinz’ phải không nhỉ?
Heinz, kẻ mà Vandalieu ghét nhất chính là Heinz!
“Đừng có nói mấy lời vô ích nữa. Nhanh trói đứa nhóc này lại và đưa nó về thành phố đi!”
Mụ bán táo trên chợ đã tiếp cận Vandalieu, người đang ngồi bệt trong bụi cỏ, hoàn toàn bất động.
***
『Bạn đã nhận được kỹ năng La hét! 』
***
“Ah ... ■■ ... ■ ...”
Ngạc nhiên trước tiếng ồn khó hiểu mà Vandalieu đang tạo ra và nghĩ rằng đó là một phép thuật nào đó, người phụ nữ và gã đàn ông đi cùng đã vội vàng tóm lấy cậu ấy.
Vào lúc đó, nếu chúng làm tất cả mọi thứ có thể để trốn thoát thì chúng đã có thể sẽ sống xót được.
“■■■■■■■■■■!”
Một tiếng hét đáng sợ phát ra từ miệng của Vandalieu.
***
『Các kỹ năng La hét, Chiếm đoạt tâm trí và Xây dựng mê cung đã tăng cấp!』[note14476]
***
Người phụ nữ và gã đàn ông hét lên, như thể đáp lại ‘tiếng hét’ của Vandalieu.
Tóc của chúng dần mất đi màu sắc và mắt của chúng cũng dần mất đi ánh sáng.
“■■■■■■■■■■■■■■!”
Nhưng người phụ nữ trung niên và những tên côn đồ do cháu trai của mụ ta dẫn đầu đã không chết. Chúng đang cố gắng di chuyển. Chúng đang cố dùng ngón tay bịt tai lại để cố gắng thoát khỏi tiếng hét, cắn lưỡi thành từng mảnh và đảo mắt đi.
Nhưng như thể vẫn chưa hài lòng với điều này, chúng đã sử dụng đôi mắt đáng lẽ không thể nhìn thấy gì để tìm và bắt và chiến đấu với nhau như những con thú.
“CĂM THÙ! CĂM THÙ! CĂM THÙ CÁI GÌ?”
“GIẾT TAO ĐI! GIẾT HẮN ĐI! GIẾT AI?! GIẾT TẤT CẢ MỌI NGƯỜI VÀ HẮN?!”
“TAI CỦA TAO, MẮT CỦA TAO, LƯỠI CỦA TAO, TAY CỦA TAO, XÁC THỊT CỦA TAO, NỘI TẠNG CỦA TAO, CHÚNG GHÊ TỞM TAO!”
“■■■■■■■■■■■■■■!”
Khi Vandalieu cảm thấy một cảm giác tự do, như thể bóng tối tụ lại trong trái tim cậu đã được giải phóng ra xung quanh, cậu đã bất tỉnh.
***
Cảm thấy tốt hơn, Vandalieu mở mắt ra.
Cậu nhìn lên bầu trời và thấy rằng vẫn đang là đầu giờ chiều. Cậu đã đến hội mạo hiểm giả trước buổi trưa, nên có lẽ chỉ mới khoảng một hai giờ trôi qua thôi, nhưng cậu lại đang trong tâm trạng tươi sáng, như thể cậu ấy thức dậy vào buổi sáng sau một giấc ngủ ngon.
“Nhưng sao mình thấy mệt vậy nhỉ? Một cảm giác mệt mỏi dễ chịu” – vượt qua sự bối rối, Vandalieu kiểm tra bảng trạng thái của mình và nhận thấy rằng mình gần như không còn mana. Cậu đã làm gì khi ngủ nhỉ? Dù có những vết máu xung quanh cậu, nhưng lại không có bất kỳ undead nào.
“Vandalieu-sama, ngài ổn chứ?!”
Ngay lúc đó, Eleanora từ trên trời bay xuống và mạnh mẽ nâng Vandalieu lên trong vòng tay của cô.
“Ah, vâng. Tôi không còn nhiều mana nữa. Nhân tiện, chính xác thì chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy?”
“Đó cũng là những gì mà thần muốn hỏi!” – cô ấy nói với cậu. “Ngài nói rằng sẽ nhanh chóng kết thúc nên chúng thần đã trốn đi và chỉ thấy ngài vội vã rời khỏi hội, bay qua những bức tường bên ngoài và biến mất ở đâu đó! Chúng thận thậm chí cũng không thể liên lạc được với ngài! Ngài có viết chúng thần đã lo lắng cho ngài như thế nào không?”
“Tôi xin lỗi ... vì đã làm cho mọi người lo lắng” – Vandalieu nói, thả lỏng cơ thể và nghỉ ngơi trong vòng tay đang ôm chặt của Eleanora.
***
Sau khi sử dụng thiết bị liên lạc đầu goblin để liên lạc với Braga và những người khác cũng đang tìm kiếm cậu ở nơi khác, Vandalieu đã giải thích mọi thứ theo thứ tự thời gian.
“Vậy thì, Vandalieu-sama, chúng ta hãy chinh phục và phá hủy vương quốc này đi”. Đây là những lời đầu tiên của Eleanora sau khi cậu ấy kết thúc. Đôi mắt của cô ấy trông rất vô tình, chứng tỏ rằng cô ấy không nói đùa.
“Ngay lúc này, tôi không thể thắng Heinz được” – Vandalieu nói. “Thậm chí nếu có thể thì chúng ta cũng không thể phá huy vương quốc này được”
Zran, cũng như Nuaza và Borkus, những người đang nói chuyện qua thiết bị liên lạc, đã đồng ý với đề nghị của Eleanora. Sam hay Zadiris có vẻ như cũng không phản đối.
“Sao lại không chứ?! Hãy cứ tàn sát hết bọn chúng!” – Zran nói.
“Thưa thiên tử! Chúng không phải là con người! Chúng chỉ là đống phân trong hình dạng của con người! Chúng là hóa thân của quỷ dữ!” – Nuaza kêu lên.
Borkus thì gầm lên. “Hãy để ta đồ sát hết bọn chúng đi, nhóc!”
Borkus và những undead titan khác đã biết về sự phản bội của công tước Hartner hai trăm năm trước. Sẽ là thiếu căn cứ nếu nói rằng những ý kiến tốt trước đây của họ về công tước đã chạm đáy. Nó dường như đã xuyên qua thiên đàng theo hướng tiêu cực.
“Tôi rất vui vì mọi người sẵn sàng nổi giận thay cho tôi. Nhưng có nhiều người tốt cũng như có những kẻ xấu trong lãnh thổ Hartner” – Vandalieu nói. “Phải không, Braga?”
Bực mình, Eleanora và Zran nhìn vào đám black goblin và những người đang đi cùng với họ.
“Ch-chúng tôi đã từ bỏ lãnh thổ của mình rồi” – Marie nói.
“Xin đừng bận tâm về điều đó” – một cô gái khác nói.
Vandalieu đã giải thích với họ rằng cậu sẽ giải phóng cho họ và cho họ một số tiền đủ sống trong vài tháng miễn là họ giữ bí mật, nhưng họ lại quyết định đi theo Braga và các black goblin khác.
Họ cảm thấy biết ơn Vandalieu từ tận đáy lòng vì cậu đã chữa cho họ khỏi nghiện ma túy và loại bỏ vòng cổ nô lệ cũng như hình xăm ma thuật trên người họ.
Tất nhiên là họ cũng sẽ có một vài suy nghĩ trong đầu, và có lẽ là họ sẽ không đơn giản là tin rằng Vandalieu sẽ thực sự giải phóng cho họ.
Nhưng họ đã chọn đến Talosheim, và không giống với đội quân viễn chinh của thuẫn quốc Mirg, chắc chắn họ sẽ hòa hợp được với mọi người.
Và vì vậy, những cô gái được sinh ra ở lãnh thổ Hartner giờ đã trở thành công dân của Talosheim … Trên thực tế, có đến một phần ba số người làm việc trong nhà thổ là những người tị nạn từ lãnh thổ Sauron, nhưng đó không phải là điều đáng để tâm.
Nói rằng tất cả mọi người trong lãnh thổ Hartner nên bị giết và tất cả bọn họ đều là hóa thân của ác quỷ trước mặt những cô gái này sẽ khiến họ cảm thấy khó chịu.
“ … Lỗi của tôi” – Zran nói. “Máu dồn lên nào tôi mất rồi”
“Tôi cũng xin lỗi nhé” – Eleanora nói với các cô gái. “Dường như tôi không nhận ra rằng có nhiều người không thể kiểm soát được hoàn cảnh của mình”
“Vâng, tôi cũng không thể nói được bất cứ điều gì. Cảm ơn ngài, thưa bệ hạ” – Braga nói.
“Không có gì đâu” – Vandalieu nói. “Rốt cuộc thì chỉ mới đây thôi, tôi cũng đã phạm phải một sai lầm sau khi mất bình tĩnh mà” – nhìn thấy đầu mọi người bắt đầu nguội bớt, Vandalieu đứng dậy. “Nhưng nếu chúng ta cứ đơn giản là để bản thân bị đối xử như thế này, chúng ta sẽ chẳng hơn gì những con mồi bị thú dữ ăn thịt. Chúng ta sẽ ăn thịt, nuốt gan, róc xương, uống máu của chúng. Chúng ta phải lấy lại những gì mà chúng đã đánh cắp từ chúng ta và khiến cho chúng nghĩ rằng đó chỉ là tai nạn. Còn đối với Heinz … ” – cậu ấy dừng lại. “Giờ chúng ta sẽ tạm bỏ qua hắn. Chúng ta sẽ tập hợp sức mạnh và chờ đợi một cơ hội. Ah, và chúng ta sẽ từ bỏ lãnh thổ Hartner” – cậu ấy nói thêm.
Mọi người nhìn chằm chằm vào Vandalieu để đáp lại lời cuối cùng của cậu ấy.
“Tôi sẽ từ bỏ việc đăng ký làm mạo hiểm giả ở lãnh thổ Hartner, làm việc ở đây cũng như giao dịch với nó trong tương lai” – cậu ấy nói một cách tỉ mỉ.
Đối với việc bị từ chối cho đến giờ. Nếu họ đã từ chối Vandalieu và Talosheim một cách mạnh mẽ như vậy, thì cậu sẽ trả lại sự ưu ái đó và từ bỏ họ.
“Ah, ngoại trừ mấy làng canh tác ra” – Vandalieu nói thêm.
Ngoại trừ Marie và những người phụ nữ kia, ai cũng đều cười và lẩm bẩm “Biết mà”
“Nhân tiện, Vandalieu-sama, đây là gì vậy?” – Eleanora hỏi. “Tảng đá này vẫn luôn ở đây sao?”
“Nó … chắc chắn đây không phải là đá trong tự nhiên đâu” – Zran nói.
Họ đang nhìn vào một tảng đá không lồ, cao chót vót sau lưng Vandalieu. Nó lớn hơn nhiều so với một cái cây trong rừng.
Nhưng hình dạng của nó thì kỳ lạ hơn kích thước.
Nó có hình dạng như một cái hộp sọ khổng lồ, và cái miệng đang há hốc của nó cũng đủ lớn đề chứa vừa một cỗ xe bên trong.
Bên trong cái miệng đó dường như đang được kết nối với một cái gì đó. Không khí ấm áp đang chảy ra từ bên trong, như thể hộp sọ đó đang thở vậy.
“… Ít nhất thì nó là một thứ vô hại với chúng ta” – Vandalieu nói.
***
『Các kỹ năng Xây dựng mê cung, La hét, Tự động hồi phục mana, Hấp dẫn tử tính và Vượt ngưỡng giới hạn đã tăng cấp!』
***
Tên: Vandalieu
Chủng tộc: Dhampir (Dark Elf)
Tuổi: 7 tuổi
Danh hiệu: 【Vua Ghoul】, 【Vua nhật thực】, 【 Cái tên cấm kỵ 】
Chức nghiệp: Người dùng độc
Cấp độ: 20
Lịch sử chức nghiệp: Tử tính pháp sư, Người biến đổi golem, Người thuần hóa undead, Người phá vỡ linh hồn
Thuộc tính:
Sức sống: 184
Mana: 379,120,344
Sức mạnh: 128
Nhanh nhẹn: 130
Thể lực: 119
Trí lực: 761
Kỹ năng bị động
Siêu sức mạnh: Cấp 3
Hồi phục nhanh chóng: Cấp 5
Tử tính ma pháp: Cấp 6
Kháng trạng thái hiệu ứng: Cấp 7
Kháng phép: Cấp 3
Dạ nhãn
Hấp dẫn tử tính: Cấp 7 (LÊN CẤP!)
Vô niệm: Cấp 4
Cường hóa đồng minh: Cấp 8
Tự động hồi phục mana: Cấp 5 (LÊN CẤP!)
Cường hóa thuộc hạ: Cấp 4
Tiết nọc độc (Móng vuốt, Răng, Lưỡi): Cấp 3
Tăng nhanh nhẹn: Cấp 1
Mở rộng cơ thể (lưỡi): Cấp 3
Kỹ năng chủ động
Hút máu: Cấp 7
Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 6 (LÊN CẤP!)
Biến đổi golem: Cấp 6
Vô tính ma pháp: Cấp 5
Kiểm soát mana: Cấp 4
Thể linh hồn: Cấp 6
Mộc: Cấp 4
Kỹ thuật: Cấp 3
Nấu ăn: Cấp 4
Giả kim thuật: Cấp 4
Võ thuật: Cấp 5
Phá vỡ linh hồn: Cấp 6
Đa niệm: Cấp 5
Điều khiển từ xa: Cấp 6
Phẫu thuật: Cấp 3
Tư duy song song: Cấp 5
Vật chất hóa: Cấp 4
Phối hợp: Cấp 3
Tăng tốc suy nghĩ: Cấp 3
Chỉ huy: Cấp 1
Canh tác: Cấp 3
May mặc: Cấp 2
Ném: Cấp 3
La hét: Cấp 3 (MỚI!)
Độc kỹ
Sát thần: Cấp 3
Tâm trí kỳ quái: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
Chiếm đoạt tâm trí: Cấp 3 (LÊN CẤP!)
Xây dựng mê cung: Cấp 4 (MỚI!)
Lời nguyền
Kinh nghiệm không cộng dồn từ kiếp trước.
Không thể nhận được chức nghiệp đã tồn tại.
Không thể trực tiếp thu thập điểm kinh nghiệm.
***
Giải thích về kỹ năng: 【La hét】
Một kỹ năng tạo hiệu ứng thông qua âm thanh phát ra. Khả năng của loài dơi để có thể nhìn mọi thứ thông qua tiếng kêu và ý thức dặc biệt của chúng (hoặc ít nhất thì đó là những lời giải thích ở Lambda, mặc dù nó thực sự là sóng âm), tác động của tiếng khóc của Mandragoras và tiếng thét của Banshees đều đến từ kỹ năng này. [note14477]
Vì Vandalieu sử dụng kỹ năng này đồng thời với các kỹ năng phá vỡ linh hồn và Chiếm đoạt tâm trí, nên ngoài việc làm mất mana và cảm giác nghe trong một vùng có bán kính rộng. Cậu còn có thể thực hiện những đòn tấn công khiến nạn nhân của nó chết một cách khủng khiếp nhất trong sự điên rồ nếu họ không thể giữ vững được tinh thần của mình.
Nó cũng có thể đơn giản là được sử dụng để phát giọng nói của một người đi xa hơn mà không làm mất đi sự rõ ràng. Điều này cho phép người niệm phép có thể thực hiện một bài phát biểu (mà không cần dùng loa hay micrô).