“Thần hiểu là nó vô hại, nhưng … chúng ta làm gì với nó đây?” – Eleanora hỏi. “Nó trông giống như một mê cung vậy”
“Chúng ta sẽ bỏ nó lại” – Vandalieu trả lời.
“Thật sao? Sao chúng ta không thử đi vào bên trong nó xem thử?” – Zran hỏi.
“Nó quá gần với thành phố” – Vandalieu nói. “Sẽ rất rắc rối nếu chúng ta bắt gặp các mạo hiểm giả đến để điều tra khi chúng ta quay trở lại. Ngoài ra, quan trọng hơn, chúng ta cần tìm kiếm công chúa Levia”
“Thật vậy” – Eleanora đồng ý.
Vandalieu quyết định sẽ thảo luận về kỹ năng Xây dựng mê cung của cậu ấy sau. Dù sao thì đó cũng không phải là một kỹ năng mà cậu có thể điều tra khi đang ở gần thành phố.
***
Một ngày sau sự cố nhỏ mà một đứa trẻ Dhampir trốn khỏi Hội mạo hiểm giả vì một lý do nào đó, thành phố Niarki đã trải qua một ngày bình thường như thường lệ.
Khác với sự vắng mặt của những tên nghiện mua ma túy và những gã đàn ông đến nhà thổ mà chúng thường lui tới, nó chỉ là một ngày giống như mọi ngày.
***
Cuộc sống của Daene là một chuỗi những bất hạnh nhỏ. Mọi thứ chưa bao giờ đi theo đúng hướng cô ta muốn cả. Cha cô ta thì lúc nào cũng tự làm mình bị thương, buộc cô ta phải làm việc để nuôi sống gia đình. Ngay khi cha cô ta hồi phục và có thể làm việc trở lại, ông ta lại buộc cô phải kết hôn.
Mẹ chồng cô ta thì bắt cô ta làm việc như một người hầu, và sau khi bà mẹ chồng của cô ta chết, chồng của cô ta cũng chết luôn, rốt cuộc thì sự bận rộn của cô ta cũng không thay đổi.
Ngay khi cô nghĩ rằng mình có thể thoải mái cho đến khi đứa con trai của cô ta kết hôn, nhưng con trai cô ta lại trở thành một đứa trẻ vô ơn, nó lấy vợ và bỏ đi, không có dấu hiệu muốn làm cho cuộc sống cha mẹ nó dễ dàng hơn. Người duy nhất nghe lời là Daene, đứa cháu trai ngốc nghếch của cô ta.
“Chẳng có gì tốt đẹp xảy ra cả, … Mình chỉ cứ trồng táo và bán chúng và rồi lại cứ lặp lại như vậy …”
Daene đang đi bộ phía trước một nhóm người một cách khập khiễng.
Hôm đó, cô ta đang bán táo ở chợ như thường lệ thì thấy một đứa trẻ có tiền đi ngang qua –
“Nhưng cậu biết đấy … tôi không bao giờ có thể nghĩ rằng tôi vẫn sẽ tiếp tục sau khi đã chết … Cứ nghĩ đến việc con người đó sẽ giao phó cho tôi sau khi tôi chết … Tôi chắc rằng mình đã sống cả đời với mục đích chết ngày hôm quaaaa … Đó là lý do vì sao tôi đã được sinh raaaa …”
Daene cảm thấy một cảm giác thỏa mãn mà cô ta chưa bao giờ có thể được trải nghiệm khi cô ta còn sống. Cô ta thậm chí còn thấy tự hào khi thực tế là cô ta đang là một phần của một cái gì đó lớn hơn.
Daene hiện ra từ lối đi tối tăm, thoải mái đi vào một khu rừng. Đây là một khu rừng mà cô ta nhớ. Đó chính là khu rừng nơi cô ta đã chết.
Nếu cô ta đi qua nơi đây, cô ta sẽ đến được thành phố Niarki. Daene có thể dẫn ‘những bạn đồng hành’ của mình đi qua nơi này trong khi thì thầm nhiệm vụ quan trọng mà cô ta đã được giao phó.
“… iết … ein…”
“Giết … hei …”
“GIẾT HEINZ!”
Daene, người đã bán táo trên chợ cho đến giờ, đã tiến về phía trước như một phần của một nhóm hơn một nghìn Undead.
Cho đến hôm qua, trong một khu rừng bình thường đã đột ngột xuất hiện một dungeon, và một làn sóng quái vật lớn tràn ra từ đó, chủ yếu là undead, chúng đang tiến vào thành phố Niarki.
***
“Tôi là một lính đánh thuê vui vẻ-sa~an. Hôm nay sẽ rất vui, trái tim đập rộn ràngggggg ~” – Một người nào đó đang hát vui vẻ trong khi xới đất bằng cuốc và gieo hạt giống trên mặt đất. “Eh, em muốn nhiều vỏ xò vỡ hơn nữa à? Cứ để đó cho anh, em yêuuuuu ~ ♪”
Flark, người từng là nô lệ tội phạm thuộc sở hữu của Bích phong thương Riley, đang vui vẻ nghe theo chỉ dẫn của các Quái thụ.
Giờ đây, anh ta đã bị biến thành Zombie, trái tim anh ta không còn có thể đập được nữa. Nhưng vì lý do nào đó, anh ta giờ như thế này đây. Anh ta còn hát cả vào ban đêm nữa, vì vậy nên anh ta thậm chí còn bị những người bạn Zombie của mình xa lánh.
Nhân tiện, việc Flark có thể giải thích chính xác và ngay lập tức những gì mà các quái thụ muốn mặc dù chúng không có mắt hay miệng để giao tiếp vẫn còn là điều bí ẩn. Mỗi lần được hỏi thì anh ta lại trả lời khác, vì vậy nên không ai biết được sự thật. Câu trả lời phổ biến nhất là anh ta có thể nghe thấy giọng nói của các nàng tiên.
“Này, Flark! Bọn tôi sẽ để lại cánh đồng cho mấy anh đó!” – một undead titan hét lên với điệu bộ giận dữ.
Rõ ràng những người Undead Titan của Talosheim đang chuẩn bị bắt đầu kế hoạch đoạt lại những đứa trẻ đã bị cướp đi từ họ.
Flark không biết được kế hoạch chi tiết là gì. Nhưng anh ta không lo lắng về việc đó.
"Thiên tử đã bảo chúng tôi để những Quái thụ lại lại cho anh, vậy nên đừng làm chúng tôi thất vọng!" - người titan đó nói với anh ta.
"Tất nhiên roofiiiiii!" - Flark hét lại.
Vì lý do nào đó, Vandalieu tin tưởng và kỳ vòng vào anh ta. Nghe thấy điều này là đủ để thổi bay sự mệt mỏi của Flark.
Ngay từ đầu thì những Zombie như anh ta không thể nào thấy mệt mỏi được.
Anh ta lướt quanh cánh đồng, thu hoạch rau, sử dụng Máy kéo golem để thu hoạch lúa mì và kiểm tra những cây Ent bất tử.
"Ồ hố ~"
Trong khu rừng của những cây Ent bất tử, có một cách cổng gỗ được làm từ nhiều loại vây xoắn lại với nhau mà chắc chắn ngày hôm qua nó vẫn chưa có.
Vì lý do nào đó mà một dungeon đã xuất hiện.
***
Kanata, người đang ngồi trong xe ngựa và đi dọc theo đường lớn, đang dần tiến đến vị trí của Vandalieu mà hắn ta biết được thông qua Radar mục tiêu của mình, nhưng ... có một điều thường xuyên làm hắn hoang mang.
"Tên khốn Undead đó đang dùng những thủ đoạn nào vậy?"
Nhờ có Radar, Kanata biết được chi tiết chính xác vị trí nơi Vandalieu đang ở. Nó không chỉ cho hắn biết khoảng cách mà là cả sự khác biệt về chiều cao giữa vị trí của hắn và Vandalieu.
Theo Radar cho biết, đêm qua Vandalieu đã di chuyển cách mặt đất ba trăm mét. Kanata không có đồng hồ, vậy nên hắn ta không thể biết chính xác thời gian, nhưng theo tính toán sơ bộ dựa trên quãng đường và thời gian mà Vandalieu đã đi, tốc độ của cậu ấy là khoảng sáu mươi đến bảy mươi km mỗi giờ.
Cậu ấy đã di chuyển như thế này trong vài giờ trước khi hạ cánh xuống khi mặt trời mọc.
Vì Kanata không có bản đồ chích xác, hắn ta chỉ có thể đoán sơ bộ, nhưng có khả năng Vandalieu đã dừng lại ở thủ đô của lãnh địa Hartner.
Vấn đề không phải là nơi mà Vandalieu đang ở, mà là cậu ấy đến đó bằng cách nào.
"Thực tể là hắn ta có một lượng mana điên rồi với hơn 100.000.000 dựa theo thông tin mà vị thần đó đưa có mình, nhưng không thể sử dụng được bất kỳ ma thuật nào ngoài tử tính pháp. Làm thế nào mà hắn ta lại có thẻ bay trong thế giới này mà không cần máy bay hay trực thăng vậy chứ?"
Theo thông tin mà Kanata được cung cấp, Vandalieu sẽ không thể sử dụng được bất kỳ ma thuật nào khác ngoài Tử tính ma pháp. Và những gì mà Kanata biết được về Tử tính ma pháp là kiến thực được nêu ra chi tiết trong các tài liệu bị bỏ lại trong Khởi Nguyên và thông tin không đầy đủ mà Rodcorte đã cung cấp cho hắn ta.
Kanata đã phân tích những thông tin đó để đi đến kết luận rằng trái với cái tên của nó, Tử tính ma pháp là loại phép thuật chuyên dùng trong y học. Hắn ta tin rằng hắn có thể đối phó với nó miễn là hắn ta có thể ngăn chặn được chất độc và bệnh tật, đó là loại phép thuật chỉ có một khả năng độc quyền trong trò chơi mà thôi.
Theo phân tích của hắn, không có tử tính ma pháp nào cho phép người dùng có thể bay trên bầu trời như chim vậy được.
"Hắn ta cũng đâu có bất kỳ mối liên hệ với thuộc tính nào khác đâu chứ. Hắn ta đã dùng phương pháp nào để bay vậy? Hắn ta chắc sẽ không nói với mình rằng hắn ta đã chế tạo ra máy bay đâu nhỉ?"
Kanata tự hỏi liệu Vandalieu có sử dụng kiến thức của mình từ Trái Đất để chế tạo ra một phương tiện hay không, nhưng rốt cuộc thì việc đó lại quá khó có thể làm được.
Trong quân đội, Kanata đã nhận được tất cả các loại đào tạo và học về những công nghệ tiên tiến. Nếu hắn muốn, hắn có thể thu thập các vật liệu và tạo ra một con tàu lượn hoặc, bằng ma thuật, tạo ra một khinh khí cầu.
Tuy nhiên, không thể nào có thể di chuyển được với tốc độ như vậy chỉ với một chiếc tàu lượn chỉ có thể lướt đi, và khinh khí cầu thì không thể nào làm được việc đó.
Đó là lý do tại sao Kanata nghĩ rằng đó phải là một chiếc máy bay, nhưng hắn biết rằng không thể nào có thể chế tạo được một thứ như thế, ngay cả khi Vandalieu có kiến thức cần thiết để làm điều đó.
Không, về mặt lý thuyết thì việc đó vẫn có thể, nhưng ... nó yêu cầu tất cả các công cụ được chế tạo bằng tay, chưa kể đến từng cái ốc vít và máy bay sẽ phải được thiết kế trước khi lắp ráp. Một otaku máy bay có thể chế tạo máy bay cánh quạt trong vài năm, nhưng khó mà tin rằng Vandalieu đã từng là một otaku máy bay hồi cậu ấy còn được gọi là Amamiya Hiroto.
"Ah, nghĩ lại thì đây là một thế giới giả tưởng mà nhỉ? Không chỉ đơn giản là một thế giới nguyên thủy. Vị thần đó cũng nói gì đó về loài rồng nữa. Hắn ta có thể đã thuần hóa một con quái vật hoặc Undead có thể bay trong khi mang theo ai đó. Nói đi, bọn mày nghĩ gì?" - Kanata quay sang hỏi những người phụ nữ bán-khỏa thân trong xe ngựa.
Sau khi đánh cắp cỗ xe ngựa của thương gia, Kanata đã tích trữ thực phẩm và thiết bị trong thành phố. Hắn thực sự không quen mặc mấy lại giáp da được làm từ da quái vật, và hắn thậm chí cũng không thể chịu được cảnh mặc áo giáo kim loại nặng nề. Cuối cùng, trang bị duy nhất mà hắn mặc là một đôi ủng và găng tay được làm từ da thú hoang.
Để bù đắp lại điều đó, hắn đã trang bị một con dao mạ bạc như một biện pháp để đối phó với undead, một cây cung và những mũi tên để làm vũ khí. Hắn cũng trang bị một cây trượng để sử dụng phép thuật của mình, trong khi phàn nàn rằng Khởi Nguyên có mấy thứ như là nhẫn, găng tay và cả những con chip được gắn vào cánh tay cũng có những chức năng tương tự.
Hắn cũng muốn có một cây nỏ, nhưng dường như thứ đó không thể mua được trong lãnh thổ Hartner mà không có giấy tờ tùy thân, vậy nên hắn đã từ bỏ việc đó.
Hắn nghĩ rằng sẽ phục hồi sức mạnh của mình bằng một bữa ăn ngon và một chiếc giường sạch sẽ, nhưng không có bữa ăn hay chiếc giường nào mà hắn muốn có thể tìm thấy được ở một thành phố ở Lambda với dân số chỉ vài chục nghìn người cả.
Hắn không đặc biệt muốn ăn thịt quái vật.
Quyết định sẽ dùng phụ nữ để thay thế, hắn hướng đến khu đèn đỏ, chỉ để được giới thiệu với gái mại dâm người thú, Dwarf và Titan.
"Thế giới này con gì ngoài rác rưởi không vậy?"
Rõ ràng là không đến mức không có gái mại dâm loài người, nhưng Kanata quyết định hắn sẽ không quan tâm đến việc trả tiền để mua các sản phẩm chất lượng thấp và bỏ lại khu đèn đỏ phía sau.
Ngày hôm sau, hắn tình cờ tìm thấy Hội mạo hiểm giả, nhớ lại những lời của Rodcorte và quyết định thử đăng ký, nghĩ rằng hắn ta có thể mua một cây nỏ nếu hắn làm vậy.
Những mọi thứ chỉ diễn ra tốt đẹp một phần. Hắn ta thậm chí còn không đủ bình tĩnh đến mức nhìn vào nhân viên Elf và nghĩ "Nghĩ lại thì, mình chưa bao giờ xem phần phim cuối cùng trong bộ ba phim về chiếc nhẫn đó"
Nhưng trước khi hắn nhận ra, hắn đã bị những người lính và mạo hiểm giả bao vây.
Rõ rằng là trong số những món hàng mà Kanata đã bán, có những sản phẩm chỉ được bán bởi người thương nhân mà hắn đã cướp. Việc này đã khiến các nhà chức trách theo dõi hắn.
"Hỏa" - Kanata thì thầm, mở ra một đòn tấn công với thuộc tính lửa chống lại những người lính đang đe dọa xung quanh hắn. Khi những người lính và mạo hiểm giả xác định rằng Kanata là một tên cướp và những người tiếp tân không may mắn ở đó đã bị nhấn chìm trong ngọn lửa, và hắn đã sử dụng Gungnir để trốn thoát ra khỏi tòa nhà, mặt đất và các bức tường bên ngoài thành phố.
Có lẽ họ vẫn còn giả định rằng Kanata vẫn còn đang ở trong thành phố và tiến hành một cuộc tìm kiếm vô ích.
Và rồi, Kanata đi dọc theo đường lớn và bắt gặp một cỗ xe của một thương nhân khác, hắn đã tấn công và cướp nó.
Những người phụ nữ bán khỏa thân trong cỗ xe lúc này chính là những mạo hiểm giả đang bảo vệ cỗ xe đó.
"Bất ngờ thật đó, nhưng mà Hội mạo hiểm giả cũng chẳng có gì đặc biệt cả" - Kanata nói. "Tao nghĩ cũng là tự nhiên thôi, vì dù sao thì tao cũng là một trong số những dũng giả mà, dù đã suy đồi rồi"
Giá trị thuộc tính của Kanata thì tương đương với một mạo hiểm giả hạng D, kỹ năng thì của một mạo hiểm giả hạng C và phép thuật của hắn thì tương đương với mạo hiểm giả hạng B hoặc A. Hắn ta không phải là bất bại. Nếu hắn ta không có Gungnir, không, ngay cả khi có Gungnir, nếu hắn ta ở lại một thành phố và tiếp tục hung hăng, hắn ta sẽ bị những mạo hiểm giả hạng C và hiệp sĩ đánh bại ngay khi hắn ta cạn kiệt mana.
Hắn ta không biết bất kỳ võ kỹ hay vô tính ma pháp nào, và hắn ta cũng không biết gì về tác dụng của nhiều kỹ năng.
"Nhân tiện, mày không định trả lời tao sao?" - Hắn hỏi người phụ nữ. "Oh, nghĩ lại thì, tao đã giết mày rồi mà. Trời ạ, mình không nhớ là đã giết con đàn bà đó, nhưng ... mình đoán là mình đã không làm cô ta chảy máu đúng cách khi đã cắt gân tay và chân để đảm bảo rằng cô ta không thể chống cự lại"
Những nữ mạo hiểm giả mà hắn đã tận hưởng lúc trước đều đã chết. Bởi hắn không cần trả tiền cho họ nên hắn thậm chí còn tận hưởng cả người phụ nữ Người thú và Dwarf ở một mức độ nào đó.
Chắc chắn rằng Kanata đã bị truy lùng như một tên tội phạm nguy hiểm. Rốt cuộc thì hắn đã sử dụng một ma pháp lửa tiên tiến và giết chết nhiều người trong Hội mạo hiểm giả. Để lấy lại danh dự, chính Hội mạo hiểm giả sẽ săn lùng hắn ta thậm chí còn nhiệt tình hơn cả những người lính. Ngay cả khi hắn ta có sử dụng Gungnir, hắn ta có thể bị bắt và giết trong vòng vài năm.
Nhưng sao Kanata có thể cư xử như vậy bất chấp thực tế? Sao hắn có thể làm những việc bạo lực vô nghĩa mà không cảm thấy tội lỗi hay sợ bị trừng phạt cơ chứ?
Câu trả lời cơ bản cho điều này là Kanata về cơ bản đã được 'tái sinh' ở đây và hắn ta thậm chí còn không thể nhận thấy bất kỳ giá trị nào trong cuộc sống thứ ba này của mình.
Vandalieu trước đây đã nghĩ rằng Amemiya Hiroto và những người khác tái sinh với cậu sẽ không đụng đến cậu mà không gặp rắc rối bởi vì khi họ tái sinh ở Lambda, họ sẽ được cha mẹ sinh ra. Họ sẽ có gia đình và bạn bè ở Lambda, một xã hội mà họ dựa vào. Họ sẽ phải sống ở Lambda cho đến lúc chết. Nếu họ làm bất cứ điều gì liều lĩnh, họ chỉ đơn giản là thắt chặt một chiếc thòng lọng quanh cổ và thậm chí họ sẽ gây rắc rối cho gia đình, bạn bè và cả những người yêu quý họ ở Lambda.
Nhưng nếu ai đó được tái sinh trực tiếp từ một thế giới khác, người đó sẽ không có bất kỳ sự ràng buộc nào với thế giới Lambda. Lấy một ví dụ cực đoan, một kẻ như vậy có thể trút giận và giết người vô tội, cướp của người khác vì hắn ta không có tiền và hãm hiếp phụ nữ vì sự thú tính của hắn trước khi giết họ miễn là hắn ta có thể tự mình trốn thoát, vì hắn ta không quan tâm đến bất cứ ai khác ngoài bản thân mình.
Ngay cả khi hắn ta bị bắt và trừng phạt, hắn ta sẽ không gặp bất kỳ rắc rối nào ... Không có một ai hắn muốn tránh gây rắc rối trong thế giới xa lạ này cả, vì vậy nên hắn sẽ không gặp rắc rối.
Kanata chính là một kẻ được tái sinh, nhưng hắn ta đã đến Lambda với một cơ thể vật lý bằng với tuổi mà hắn có ở kiếp trước. Về cơ bản, không có sự khác biệt nào giữa hắn ta và một người được tái sinh trực tiếp ở đây.
Do đó, hắn ta sẽ không có ý thức và đạo đức chung của thế giới này mà ai tái sinh và làm mọi việc từ thời thơ ấu sẽ học được. Một người như vậy sẽ - tốt hơn hoặc xấu hơn - phải hiểu rằng, cư dân thế giới này đều là con người, giống như họ nhưng Kanata lại không học được điều đó. Hắn cũng không có ý định học nó.
Quan trọng nhất, đối với Kanata, cuộc sống thứ ba ở Lambda này không khác gì hơn một kết nối với cuộc sống thứ tư của hắn ta. Hắn cũng đối xử với mọi người trên thế giới này với sự khinh miệt hoàn toàn. Đối với hắn, họ là những người nguyên thủy sống trong một thế giới thấp kém hơn so với Trái Đất và Khởi Nguyên.
Không, hắn thậm chí còn không coi họ là sinh vật sống nữa. Trạng thái cho đến kỹ năng, Goblin cho đến Người thú hay Dwarves - đối với hắn, Lambda chỉ như một trò chơi rất giống với thực tế. Hắn không nghĩ rằng thế giới này là thật.
"Hắn ta sẽ không bay đi nơi khác nếu giờ mình đến thủ đô đó chứ? Sẽ rất đau đầu nếu phải tìm cách vượt qua dãy núi" - Kanata tự lẩm bẩm.
Thông tin mà Rodcorte cung cấp cho hắn ta chứa đầy lỗ hổng, vì vậy nên dù Kanata biết rằng thành trì của Vandalieu nằm ngoài dãy núi, hắn lại không biết Vandalieu vượt qua dãy núi như thế nào cả, hắn cũng không biết chút gì về thành trì đó cả.
"Mà dù sao thì, nếu mình có được 'số mệnh' hay bất cứ thứu gì khác, mình chắc chắn có thể giết chết được hắn ta. À, nhưng trước đó, mình còn phải vứt bỏ cỗ xe và mấy cái xác này nữa"
***
Khu chợ của thành phố Nineland, thủ đô của lãnh thổ Hartner, luôn tràn đầy sức sống dưới ánh mặt trời mùa hè nóng bức.
Vì lãnh thổ nằm trong đất liên, hầu hết các sản phẩm biển đều được sấy khô, ướp muối hoặc ngâm. Chỉ có một vài sản phẩm tươi sống từ ngoài biển khi được yêu cầu sử dụng vật phẩm ma thuật để bảo quản khi chúng được vận chuyển. Nhưng khác với điều đó, có rất nhiều loại sản phẩm có sẵn để mua.
"Hương liệu đó, tôi chưa từng nhìn thấy nó trước đây" - Eleanora nói.
"Vâng, đây là một sản phẩm đặc biệt của đất nước này! Nó không được bán trong các lãnh thổ khác đâu!" - Người bán hàng nhìn chằm chằm vào cô ấy và không có chút xảo trá nào.
"Vậy thì, tôi có thể lấy một chút không?" - Eleanora hỏi với một nụ cười
"Vâng, cảm ơn cô" - người bán hàng nói. "Nhưng cô không thích mấy thứ dạng bột hơn sao?"
"Ổn thôi, xin hãy cho tôi mấy loại trái cây đó nữa" - Eleanora yêu cầu.
"Cô khá là sành sỏi so với một người mới đi mua lần đầu đó. Đây, của cô"
Sau khi nhận được một túi gia vị, Eleanora tiền về phía một cửa hàng khác.
"Này, người phụ nữ xinh đẹp đằng kia ơi" - một người bán phụ kiện gọi cô lại. "Cô có thể đến đây xem chút không?"
Eleanora không thèm chú ý đến anh ta. Nhiệm vụ mà Vandalieu giao cho cô là thu thập các loại gia vị, rau củ và trái cây.
"Sau đó thì, fufufu, những sản phẩm đặc biệt đáng tự hào của các ngươi sẽ mất đi tính độc quyền với phép thuật của Vandalieu-sama!"
Vởi Tử tính ma pháp, có thể ngăn không cho thực vật khó trồng bị chết. Mặc dù vẫn cần nước, nhưng cây trồng có thể trồng được trên núi cao hay trong sa mạc. Dù vậy, ở Khởi Nguyên, ngay cả khi thực vật có thể phát triển thì cũng rất khó để khiến chúng ra hoa và kết quả trong những điều kiện khắc nghiệt như vậy.
Nhưng các sinh vật ở Lambda dễ bị đột biến hơn nhiều so với Khởi Nguyên. Một điều chắc chắn là nếu những cây này được trồng ở Talosheim, thì kết quả là chúng sẽ biến thành Quái thụ hoặc Ent bất tử.
Ngay khi chiếc túi trong tay của Eleanoa được trao lại cho Vandalieu và được đưa đến Talosheim, lãnh thổ Hartner sẽ mất đi sức mạnh công nghiệp! [note14481]
... Mặc dù, điều đó chỉ có ý nghĩa khi Talosheim bắt đầu giao dịch với các lãnh thổ khác.
Bản thân Eleanora thực sự không hiểu hành động của mình sẽ gây ra bao nhiêu đau khổ cho lãnh thổ Hartner.
"Nó ra thì có vẻ là hơi sao rỗng" - Eleanora lẩm bẩm. "Vandalieu nói rằng ngài ấy sẽ gây ra 'tai họa', nên chắc ngài ấy sẽ gây ra một tai họa phù hợp thôi"
Eleanora và những người khác đã đi được quãng đường bằng với người ta đi bộ trong một tháng chỉ trong một đêm với đôi cánh linh hồn của Vandalieu, họ không biết gì về cuộc tấn công của những con quái vật xuất hiện ở thành phố Niarki vài ngày trước.
"Giờ thì, tiếp theo ... Đây là lần đầu tôi thấy loại trái cây đó đấy"
"Cô có phải là khách du lịch không, tiểu thư? Đây là loại trái cây đặc biệt chỉ có trong lãnh thổ này thôi đó. Nó không thể trông được ở bất cứ nơi nào khác đâu. Đó là niềm tự hào của nơi tôi sinh ra mà!"
"Tôi hiểu rồi. Vậy thì, tôi nghĩ mình sẽ lấy một chút"
***
“Cuối cùng thì bọn ta cũng từ bỏ lãnh thổ này”
“Là … vậy … sao …”
“Đúng vậy”
“Là … vậy … sao …”
Mặc dù đang đối mặt với Hội trưởng của Hội pháp sư, kẻ đang co giật với tròng mắt trắng dã, Vandalieu lại đang có một cuộc nói chuyền gần như là độc thoại.
Tại sao Hội trưởng Hội pháp sư lại rơi vào trạng thái này, đó là bởi hắn ta là một kẻ có mối liên hệ với lũ Vampire thuần huyết.
Vandalieu đã biết được thông tin này từ tên Vampire mà cậu đã biến thành Undead ở thành phố Niarki, cậu đã tấn công Chủ hội vào buổi sáng khi cậu đến Nineland.
Cậu đã hỏi về nơi ở của tên Chủ hội từ vô số linh hồn đến gần cậu ấy ngay khi cậu đến Nineland và tấn công sinh thự của hắn ta.
Cậu đã bao phủ toàn bộ tòa nhà bằng Rào chắn hấp thụ ma pháp chạy dọc theo bức tường trước khi đánh bại tên Chủ hội. Tên Chủ hội này có lẽ sẽ là một kẻ thù mạnh mẽ nếu có thể sử dụng được phép thuật, nhưng bên trong Rào chắn hấp thụ ma pháp, hắn chẳng khác gì một lão già cả. Dù sao thì sau khi bay cả một quãng đường dài như vậy với đôi cánh linh hồn của mình, Vandalieu vẫn còn phải dùng phần mana còn lại để tạo ra Rào chắn này.
Braga, Zran và Eleanora đã sử dụng những đòn tấn công vật lý để đánh bại các pháp sư không thể dùng được phép thuật và các vệ sĩ của tên Chủ hội.
Sau đó, Vandalieu đã suy nghĩ rất kỹ về cách thẩm vấn tên Chủ hội này, kẻ sở hữu kháng độc, và quyết định thử sử dụng kỹ năng Chiếm đoạt tâm trí.
Tất cả những gì cậu phải làm là tạo thêm đầu và nhìn thẳng vào mắt của tên Chủ hội trong khi thì thầm vào cả hai tai của hắn. Chỉ trong một giờ.
Kết quả là tên Chủ hội đã rơi vào trạng thái thực vật. Vandalieu tự hỏi liệu có ổn không khi chỉ cần giết chết hắn và lấy thông tin từ linh hồn của hắn ta.
"Dù sao thì hắn cũng đã làm rất nhiều điều tồi tệ để có thể học được những kiến thức bị cấm của Ternecia, vậy thì mình sẽ không cảm thấy tiếc nuối chút nào cho hắn cả" - Vandalieu nói.
"Tôi ... xin ... lỗi"
"Hmm, kỹ năng Chiếm đoạt tâm trí mạnh thật nhưng mà khó kìm hãm quá. Mình cần phải luyện tập đúng cách với nó" - Vandalieu nói
Nói một cách chính xác, các hiệu ứng của kỹ năng này chủ yếu là do bản thân Vandalieu có tính cách không tha thứ cho kẻ thù của mình hơn là các đặc điểm riêng của chúng, tuy nhiên.
"Dù vậy, mình cũng đã chạm tay được vào kho lưu trữ cấm rồi nên cũng ổn thôi cả" - cậu ấy quyết định.
Vandalieu đã sử dụng Biến đổi thể linh hồn trên toàn bộ cơ thể của mình, sử dụng Chiếm hữu lên tên Chủ hội đã bị phá vỡ tâm trí và điều khiển cơ thể của hắn để truy cập thành công khu vực cấm của Hội pháp sư.
Chiếm hữu là một ma pháp tử tính mà cậu vừa phát minh gần đây. Thay vì 'tiếp quản' ai đó, nó giống như là chia sẻ cơ thể của họ hơn. Thường thì nó sẽ không cho phép Vandalieu đánh cắp quyền kiểm soát của chủ nhân cơ thể. Tuy vậy, cậu có thể điều khiển cơ thể của chủ nhân có tâm trí đã bị sụp đổ.
Nhờ vậy, cậu đã có được những kiến thức bị cấm với giá hời.
"Dù vậy, hắn cũng không có kiến thức gì hữu ích ngay lập tức cả" - Vandalieu tự nói với chính mình.
"Ah, mình tìm được cách để tạo ra Homunculi này" - một bản sao của Vandalieu báo cáo. "Nhưng có vẻ là nó yêu cầu phải có một giao ước với ác thần"
"Có một kỹ thuật giúp thao túng tâm trí người khác ... mà mình cũng không cần vì nó cần nhiều thủ tục khá là phiền hà, và mình cũng có Chiếm đoạt tâm trí rồi"
"Chất độc này kém hơn loại độc mà mình tạo ra nhỉ? Lượng mana cần thiết để dùng nó cũng cao quá mức cần thiết nữa"
Tuy nhiên, không phải cứ là kiến thức bị cấm thì chúng đều sẽ hữu ích. Phần lớn những thứ ở đây đều là những thứ mà Vandalieu hoặc là không có khả năng thực hiện, hoặc là kém hơn thứ mà cậu có thể làm.
Dường như không thể tránh khỏi việc Tử tính ma pháp có nhiều phép thuật mà bản thân nó bị coi là cấm thuật.
"Tuy nhiên, nghĩ đến việc phép thuật có thể tạo ra các biến thể quái vật đột biến bị cấm, ... mình sẽ không bị bắt nếu mọi người phát hiện ra những gì mình có thế làm ở Talosheim đó chứ?" - Vandalieu tự hỏi
"Không, mình nghĩ là mọi chuyện sẽ ổn cả thôi miễn là mình không phải là thành viên của Hội pháp sư. Dù sao thì mình cũng nghĩ là mình không thể đâu" - một trong những bản sao của cậu ấy thêm vào
"Cứ xét đến độ hẹp của mỗi cánh cửa Hội thì ... buồn thật đó"
Tất nhiên, Hội mạo hiểm giả ở đây cũng giống như ở thành phố Niarki.
Người muốn gia nhập Hội pháp sư cần có sự chấp thuận của người hướng dẫn hoặc là thư giới thiệu từ một thành viên có cấp bậc học viên hoặc cao hơn, cũng như từ quý tộc. Ngoài ra, người gia nhập cũng cần có bằng cấp xác nhận tốt nghiệp từ trường đào tạo pháp sư.
Hội công nhân thì yêu cầu người nộp đơn phải thực hiện việc lao động thủ công dưới sự hướng dẫn hoặc giám sát.
Hội thương mại thì yêu cầu ứng viên phải sẵn sàng tiến hành kinh doanh và trả phí nhập học.
Hội thuần hóa sư yêu cầu ứng viên phải học theo các thành viên khác, có một đề nghị hoặc bằng cách nào đó chứng minh được họ thực sự có thể thuần hóa quái vật cho một nhân viên của Hội thấy.
Dù tên của mỗi hội khác nhau, nhưng tất cả các Hội đều yêu cầu những thứ giống nhau khi đăng ký.
Trong số những hội trên, nơi duy nhất Vandalieu có thể đăng ký là Hội thuần hóa sư, nhưng nếu cậu ấy thể hiện sự thật rằng cậu đã thuần hóa những con quái vật như Eleanora, một vampire quý tộc, cậu sẽ bị những vampire thuần huyết có thuộc hạ ở Nineland chú ý đến. Nếu cậu cho mọi người biết về những Zombie Ninja của cậu ấy (người Titan), Zran hoặc Braga và các Black Goblin khác, cậu sẽ chỉ gây ra sự náo động mà thôi.
Ngoài ra, cậu còn có một tùy chọn đơn giản hơn là tạo ra Golem để thể hiện khả năng của mình, nhưng nếu vậy thì cậu ấy có thể chỉ đơn giản được gọi là Giả kim thuật sư.
"Rốt cuộc thì đăng ký tại Hội mạo hiểm giả ở nơi khác sau khi mọi việc đã ổn định vẫn là lựa chọn thực tế nhất" - Vandalieu đi đến kết luận. "Mình sẽ nghĩ về việc đăng ký vào Hội thương mại và Hội thuần hóa sư sau"
"Giờ thì, rút lui thôi nào" - một bản sao khác của Vandalieu nói.
Vandalieu, người đã tự nhân bản mình để tìm kiếm tài liệu lưu trữ bị cấm, đã thu thập tất cả các quyển cấm thư và vật phẩm bị nguyền rủa có vẻ có giá trị và bắt đầu rời đi với chúng trong tay.
Cậu đã sử dụng những đồng minh của lũ Vampire thuần huyết, một thành viên cấp cao của Hội pháp sư, sử dụng Chiếm đoạt tâm trí lên hắn và biến hắn thành người thực vật.
Vẫn sử dụng Chiếm hữu lên tên Chủ hội, cậu đã tập hợp từng pháp sư một, nói với họ cái gì đó, đưa miệng của chủ hội lại gần tai họ như thể đang thì thầm điều bí mật gì đó, hủy bỏ Chiếm hữu lên chủ hội và Kéo dài lưỡi của cậu vào tai của các pháp sư để tiêm chất độc và bắt chúng.
Sau đó, cậu đã sử dụng Chiếm đoạt tâm trí cho đến khi họ rơi vào trang thái thực vật.
"Dù vậy, mình cứ nghĩ rằng các pháp sư phải có tâm trí mạnh mẽ lắm chứ" - Vandalieu nói.
Ra lệnh cho họ mang theo những cuốn cấm thư và những món đồ bị nguyền rủa ra bên ngoài kho lưu trữ bị cấm rất khó khăn. Rốt cuộc thì họ đều là những cá nhân quan trọng.
"Cuối cùng, mình đã biết được nghĩa trang dưới lòng đất nằm ở đâu rồi, vậy nên mình đoán là sẽ bắt đầu đào một đường hầm vào tối nay thôi" - Vandalieu quyết định.