Yeuyeu: à xin lỗi các bạn. Trong c191, không phải giường thần. Mà là từ chỉ toàn bộ đồ trên giường (chăn ga gối đệm)
__________________
Đồ ngủ thần.
Phải, đồ ngủ thần. Một trong các phần thưởng từ lần này, dưới gócn nhìn của tôi, đây là phần thưởng chính.
Vào buổi đêm ngày Đấu Hầm Ngục kết thúc, tôi vội vã bất chấp—lao—tới phòng ngủ của Rokuko.
Tuy nói là vậy, bọn tôi bí mật rời đi lúc tàn cuộc vào các thời điểm khác nhau. Bữa tiệc kéo dài hai ngày với một bữa kỉ niệm lần Đấu Hầm Ngục và một bữa chia tay. Haku-san không nói gì sau khi Rokuko rời đi.
Khi Rokuko đi, em ấy trước tiên liếc nhìn tôi một khoảng ngắn. Lát sau, tôi lao ra khỏi phòng với một cái nháy mắt và tới phòng ngủ Rokuko sử dụng.
Kết quả là hai bọn tôi gặp nhau tại giường ngủ em ấy. Ku ku ku, đây là chuyện mà một nhân vật chính ngu ngốc không bao giờ làm theo được. Nhiệm vụ hoàn thành nhờ thần giao cách cảm giác giữa hai cộng sự!
Tất nhiên, tôi không có suy nghĩ dâm tà. Không hề.
“A-anh đây rồi, Kehma! Em đã chờ.”
“Ừ, anh đây.”
Rokuko đã thay sang áo ngủ. Tôi quỳ xuống trước em ấy.
Và rồi—
“Xin hãy cho anh xem đồ ngủ thần!”
“Anh không-do-dự dogeza sao!? Anh không cần làm thế, Kehma. Nè, nhìn lên đi. Chúng ta cùng nhau nhìn đồ ngủ thần.”
“Ooh… em là thiên thần sao?”
“T-tại sao anh lại so sánh em với kẻ nguy hiểm đứng cạnh Tiên Phong của Thần?”
À, thì ra thiên thần là vậy dưới góc nhìn bên phía hầm ngục. Suy cho cùng thiên thần là cấp dưới của thần… Tôi nên so sánh em ấy với gì đây?
“Ác quỷ?”
“Nghe hơi lạ?”
“… Nữ thần?”
“A-anh đang nói gì thế, Kehma! Em không phải người đáng để tôn thờ!”
Rokuko nói vậy, nhưng mặt đỏ lên và xua tay trong không khí. Dường như em ấy không ghét.
Nữ thần ổn đấy. Tôi sẽ ghi nhớ. Không nhầm thì, Haku-san được gọi là bạch nữ thần hay gì đó.
“Còn giờ, xin hãy… cho anh xem đồ ngủ thần…”
“… Un.”
Tôi cuối cùng sẽ được nhìn thấy một trong các đồ ngủ thần, [Chăn Thần]. Hồi hộp quá, trái tim tôi đập mạnh như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Rokuko chắc cũng vậy, em ấy như đứa trẻ mở hộp quà từ bố của chúng.
Rokuko mở chiếc hộp được bọc ruy băng—trông như hộp quà. Nhìn không đủ lớn cho một chiếc chăn, nhưng có lẽ dùng ma thuật giống [Kho Đồ]. Chậm rãi, Rokuko dùng tay gỡ ruy băng.
Tiếp tục, em ấy mở nắp… Tôi nuốt nước bọt.
“… Eeei!”
Chuẩn bị tinh thần, em ấy mở nắp dứt khoát. Tia sáng phát ra ngay sau đó, một chiếc chăn bông màu trắng thần thánh lộ ra và được cầm trên tay Rokuko.
“… Đẹp quá.”
“Ừ… Anh cũng nghĩ vậy…”
Tôi vô thức thốt lời khen.
… Đây là đồ ngủ thần. Đây là chăn thần.
“Nói thật là anh đã đánh giá thấp nó… Thật sự… không ngờ…”
“… Cảm giác rất tuyệt. Kehma, thử chạm đi.”
“Không, từ từ. Trước tiên là xem hướng dẫn. Có khả năng anh không thể quay lại thế giới này nếu chạm vào bất cẩn. Tốt hơn anh không chạm vào cả cái hộp.”
“Ừ-ừ như Kehma nói. Phải cẩn thận. Umm, nó ở đâu nhỉ~?”
“Chắc dưới cái nắp? Thử mở ra xem.”
“Un. Như vậy à? Cái chăn cản tầm nhìn quá, Em không thấy gì cả. Kehma thấy không?”
Giữ chăn thần trên một tay, Rokuko mở nắp hộp quà.
… Đây rồi. Bức thư.
“Ừ. Thấy rồi. Đúng như anh dự đoán.”
“Nn… đây ư? … Mở ra hơi đáng sợ.”
“Nếu em không mở sao anh thấy được.”
“E-em biết… Nè, giờ anh thấy chưa?”
Rokuko mở hướng dẫn ra. Bên trong ghi cách dùng chăn thần.
Cái gì cơ?
“… Rokuko, nhìn này…”
“C-chuyện gì? Sao vậy?”
Bên trong, được viết dưới dạng thư:
Tên: Chăn Thần (Duy nhất Rokuko được sử dụng)
Hiệu Ứng:
Giấc ngủ vô cùng thoải mái. Sẽ có một giấc mơ đẹp.
Cho dù mệt mỏi ra sao, cả thể lực và ma năng sẽ hồi phục hoàn toàn sau khi ngủ ở đây.
Bất kể hai đứa tập thể dục mệt mỏi trước khi ngủ, sẽ không cản trở công việc vào ngày hôm sau.
Bảo hành ngàn năm!
(Nhưng đây là vật phẩm đặc biệt, người ngoài sử dụng sẽ bị trời phạt.)
*Bổ sung từ Otou-san*
Vật phẩm này chỉ-dành-cho Rokuko. Không ai ngoài con bé được sử dụng, rất cẩn thận nhé. Nếu ai khác ngoài chủ sở hữu thử dùng, chúng sẽ nhận hình phạt khiến Thần phải tái mặt, nên Kehma-kun không thể dùng ha?
… Tuy nhiên chức năng này là để ngăn trộm cắp và gian lận, nên sẽ không xảy ra nếu một cặp đôi hoàn toàn tin tưởng vào đối phương sử dụng. Vì vậy vui vẻ nhé.
Wow, phần bổ sung… siêu đáng ngờ.
Cái ‘vui vẻ’ là gì thế, oi.
Aah, nhưng cũng có vài câu chuyện về gian lận trong truyền thuyết ở Trái Đất nhỉ~. Nên phải cần hệ thống chống gian lận đi kèm chiếc chăn này. Thế là không gian lận~.
… Nhưng không sao nếu bọn tôi hoàn toàn tin tưởng lẫn nhau. Hmmm.
“Tức là em và anh chỉ cần tin tưởng nhau là ổn? Hay anh không tin em?”
“Đó không phải phần anh lo ngại. Là phần ‘cặp đôi’. Nếu chỉ đơn giản là gian lận, thì không cần dùng từ cặp đôi…”[note31130]
“À phải. Em vẫn là Rokuko Labriheart. Em nên đổi thành Rokuko Masuda từ nay về sau không?”
“Đừng. Không thể làm vậy.”
Khoan đã, tôi sắp rơi vào nấm mồ hôn nhân. Không phải tôi ghét Rokuko, nhưng mới chỉ một năm từ khi bọn tôi gặp nhau. Tôi không muốn đốt cháy giai đoạn.
“… Ừ-ừm. Trong đây ghi chúng ta sẽ không được công nhận là một đôi đến khi anh làm một bữa tiệc chính thức và thông báo với nhóm lãnh đạo—à, nhưng Kehma là Trưởng Làng nhỉ?”
“Ể? Nếu vậy, chúng ta cần Haku-san chấp thuận…”
“Mmm, nhưng anh cũng biết Haku Ane-sama có vẻ không ghét Kehma, nên em nghĩ không sao đâu?”
Hoang đườnggg! Haku-san sẽ loại bỏ anh ngay khi có cơ hội.
Sau đó, Rokuko vỗ tay.
“Nếu Kehma biến thành em thì sao?”
“Biến thành… Rokuko? … À, [Siêu Biến Hình] huh?”
Tôi vẫn còn lại một lần biến hình hôm nay. Nếu biến hình thành Rokuko, tôi sẽ được dùng chăn thần?
… Nhưng thật lòng, chăn thần có lỗ hổng sao? Giả sử có khả năng, nhưng xem xét một kỹ năng cũng tới từ Thần, nhiều nhất sẽ là 50%.
Tôi tin tưởng Rokuko, và Rokuko cũng tin tưởng tôi. Tuy bọn tôi không phải cặp đôi, nhiêu đó thêm 50% nữa.
Booyah! Tổng cộng là 100% tỉ lệ thành công! Hyahoooh!”
“[Siêu Biến Hình]… Xong!”
Tôi, đứa vừa biến thành Rokuko, chạm vào chăn thần. 100% tỉ lệ thành công nè, tôi không cần sợ gì nữa!
… Ahuhuuun. Chỉ chạm vào đã khiến chân tôi muốn ngã quỵ!
“Kehma đang có vẻ mặt như khi em ngại!”
“—Xin lỗi, anh làm ra biểu cảm lạ lắm à?”
Tôi chắc đã chảy nước dãi, nên lau miệng trước đã.
“Biến hình sẽ duy trì khi anh ngủ chứ?”
“Hình như không sao. Chắc sẽ ổn miễn là ma năng không cạn kiệt và anh không tắt đi.”
“Okay. Vậy hai ta hãy ngủ cùng nhau, Kehma. Để đề phòng thôi?”
“Ooh, chú ý tới mọi chi tiết. Quả là cộng sự của anh.”
Nếu tôi ngủ cùng Rokuko, trời phạt sẽ càng khó xảy ra hơn. Nói cách khác, tỉ lệ thành công của tôi vừa gấp đôi! Là 200% tỉ lệ thành công! Chắc chắn tôi thắng.
Rokuko lên giường và nâng chăn thần mời gọi tôi vào.
… Tôi nằm cạnh Rokuko.
Cảm giác chăn thần mang lại không phải thứ có thể miêu tả bằng lời. Nếu cố miêu tả, nó như cảm giác hạnh phúc nhận được sau khi thức dậy, nhưng kéo dài liên tục.
Tôi cũng có giấc mơ đẹp, nhưng không nhớ rõ.
Cảm giác đó là giấc mơ vui vẻ nơi tôi bay trên bầu trời.