Trans: Shinryak
Edit: yeuyeu
____________________
(Góc nhìn của Haku)
Tôi thở dài thán phục.
“Chị… rất hài lòng.”
“Fufufu, thật vinh dự khi được nghe Haku Ane-sama nói vậy! Bữa tối hạng A của nhà trọ là niềm tự hào của em.”
Hmm, với những thứ đó, chỉ gọi là bữa tối hạng A có chút đơn điệu.
“Rokuko-chan. Tập hợp những món ăn đó có cái tên nào không? Sẽ là một sự xúc phạm nếu chỉ gọi là bữa tối hạng A với những thứ đó.”
“… [Stu—]… Không, không phải… umm, là [Bữa ăn tham lam]!”
Đáp ứng cho mong muốn [Tôi muốn ăn nhiều món ngon], đúng không?
Để mang đến cảm giác thỏa mãn lớn hơn và sự đa dạng với vài từ. Một cái tên đầy ý nghĩa.
“[Bữa ăn tham lam] à? Cái tên hợp với [Hang Lòng tham].”
“Đúng chứ? Oh, Haku Ane-sama. Em lấy cờ của chị được không. Em đang sưu tầm chúng.”
“Oh, được chứ. Đây.”
Tôi lấy lá cờ nhỏ cắm trên [Cơm trứng cuộn] đưa cho Rokuko-chan. Nhân đó, Chloe cũng đưa luôn. Khi nhìn kĩ, tôi thấy hoa văn trên đó khác nhau.
Tôi không hiểu chúng để làm gì khi ăn, nhưng giờ hiểu rồi. Họ sưu tầm hử? Đi xa đến mức kích thích ham muốn thu thập mọi thứ, thật đáng kinh ngạc.
“Vậy Haku Ane-sama, chị đã vào suối nước nóng chưa? Cảm giác tuy~ệt lắm đó!”
“Chị vẫn chưa thử… À phải, đã được một thời gian chị không tắm suối nước nóng. Mặc dù, ở lâu đài có bồn tắm.”
“... Có bồn tắm ở chỗ Haku Ane-sama sống à? Tuyệt ghê~!”
“Ôi trời, nhưng ở đây có suối nước nóng mà? Nên chúng ta như nhau.”
“À phải! Fufufu, em giống Haku Ane-sama~”
Rokuko-chan trông rất hào hứng khi em ấy cười. Chỉ nhìn em ấy thôi khiến tim tôi tan chảy.
“Vào suối nước nóng cùng em không? Haku Ane-sama.”
“Oh, nghe được đấy.”
Suối nước nóng… hmm tốt, rất tốt.
Mặc dù bồn tắm cá nhân trong phòng cũng được, bồn tắm lớn hơn để đi cùng Rokuko-chan vẫn tuyệt hơn.
Chúng tôi mới vừa ăn xong, nhưng quyết định đi tắm luôn.
“Chị từng dùng bồn tắm trong nhà được làm bởi anh hùng, nên chị sẽ dạy em cách dùng đúng đắn.”
“Cách dùng đúng đắn ! Em rất mong đợi vào nó!”
☆
Đó là một bồn tắm lộng lẫy.
“... Chị thực sự không mặc đồ tắm ở nhà tắm trong nhà?”
“Ơ kìa Rokuko, em chóng mặt à? Má em đỏ lên nè?”
Mọi người vẫn mặc đồ tắm ở nhà tắm công cộng của đế đô.
Nhưng nếu đây là suối nước nóng, bồn tắm được làm ra bởi Kehma-san, người đến từ thế giới khác. Có lẽ là đúng nếu làm theo cách thức của thế giới khác… Tôi có thể chiêm ngưỡng cảnh tượng tuyệt vời.
Nhưng có người khác ở đây và chúng tôi không ở một mình. Sẽ chỉ còn hai chúng tôi nếu người đó không tồn tại… ừ, mị sẽ để lần sau fufufu, mị sẽ tận hưởng vào lần sau đến đây.
“Vậy tắm xong đi ngủ nhỉ… Rokuko-chan muốn ngủ cùng bọn chị không?”
“Vân~g.”
Nghĩ lại thì chúng tôi chưa từng ngủ cùng nhau cho đến giờ.
Mặc dù ngay từ đầu lõi hầm ngục không cần ngủ. Các hình thức trao đổi chất chỉ là mô phỏng con người… Được cái, ngủ sẽ tăng tốc độ phục hồi mệt mỏi.
Khi chúng tôi quay lại phòng, Chloe đã ngủ trên giường em ấy.
… Em làm gì vậy. Đi ngủ và bỏ chủ nhân một mình... hơn nữa, vẫn còn mặc đồ quản gia.
“Chloe?”
“…Ha—!? H-Haku-sama…—!”
Với chỉ một từ, em ấy đột nhiên nhảy khỏi giường và tạo thế [Seiza] trên sàn.
… Tư thế đó (seiza) là phương pháp xin lỗi được tôn vinh theo thời gian truyền lại từ đời này qua đời khác, bước đầu tiên tiến đến [Dogeza].
“... Ừm, không sao, ngủ cần thiết cho em.”
“Xin hãy tha thứ cho sự thô lỗ của em…”
Tuy nhiên, khá bất thường khi Chloe mắc sai lầm. Tôi tự hỏi tại sao?
“... Thật ra, em định kiểm tra giường của Haku-sama ngủ có tốt không, nhưng… có phần là lạ và trước khi nhận ra, em…”
“Hmm… nó dường như đã được nâng cấp.”
Nếu là do ma cụ hay gì đó… Tôi không muốn nghĩ Chloe, một succubus, bị quyến rũ. Succubus là chuyên gia về quyến rũ và vô cùng thành thạo, họ đáng lẽ không bị ảnh hưởng bởi chúng.
“Chloe, cứ tự nhiên ngủ tiếp trên cái giường kia. Dù sao thì cũng có nhiều giường.”
“Vâng—, cảm ơn chị.”
“Heeeh, thật bất thường. Lần đầu chị thấy Chloe như thế đấy. Ừm, mặc dù những cái giường chắc tốt lắm.”
Rokuko-chan vỗ tay lên giường Chloe vừa nằm bằng tay.
… Mặc cho em ấy vỗ mạnh như nào, âm thanh rất êm ái?
Tôi cũng từ từ chạm vào giường.
… Mềm, ngón tay tôi… lún xuống... ?
Đây là gì? Cotton… không, không phải?
Tôi nhấn bàn tay vào đó mà không suy nghĩ. Mềm, và rất đàn hồi… chết, tôi gần như bị thôi miên. Tôi rời khỏi cái giường một lát để nhìn nó.
Chiếc giường được trang trí với chạm khắc trang nhã, dường như cũng có giá trị nghệ thuật. Chỉ riêng thiết kế từ thế giới khác, có lẽ nó đáng giá 50 bạc. Bản thân tôi cũng muốn mua nếu ở giá đó.
Nhưng mà, với lớp chăn mỏng này, không bị lạnh sao?
... Oh trời. Ấm… nhiệt độ từ Chloe, vừa ở đây vẫn đọng lại.
Trái với độ mỏng và nhẹ, tấm chăn cách nhiệt rất tốt.
Hmm, tôi có thể hiểu tại sao Chloe đánh mất bản thân vì thứ này. Bản chất của succubi là rất kỹ lưỡng về chuyện giường chiếu.
“Haku Ane-sama, sẽ quá nóng nếu hai người cùng ngủ dưới tấm chăn này, nên ở đây có [Khăn trải] để sử dụng.”
Nói thế, Rokuko-chan mang tấm vải nhìn có vẻ tốt khỏi [Ghế Mát xa].
… Tôi có thể sử dụng thứ này. Có lẽ Kehma-san… không cố ý làm thế chứ?
“Ane-sama, đây, tới đây~”
Lên giường trước tôi, Rokuko-chan để một chỗ cho tôi nằm và vỗ vào đó… tôi thấy hạnh phúc kinh khủng mà không diễn tả được thành lời. Cảm giác thoải mái khiến cơ thể tôi run rẩy.
Tôi lên giường như được Rokuko-chan mời gọi, và giống như chị em thân thiết—thực ra, chúng tôi đúng là hai chị em có quan hệ tốt, ít nhất tôi nghĩ vậy—ôm nhau. Đây sẽ là giấc ngủ hạnh phúc chưa từng có.
Chiếc giường mang lại cảm giác tuyệt vời, nhưng thực ra ngủ cùng Rokuko-chan mới là phần quan trọng.
Lõi hầm ngục không cần ngủ. Nhưng tôi không có cơ hội để ngủ cùng Rokuko-chan cho đến giờ.
Là để tiên phong của thần không tìm thấy em ấy, cho em ấy sống một cuộc sống như này… Chà, tôi nên nói sao đây… Tôi biết ơn Kehma-san, có lẽ. Ừm, lúc này đây.
Tôi tuyệt đối không bao giờ tha thứ nếu cậu làm Rokuko-chan buồn, biết không?
Để được ngủ như này, đến 100 vàng cũng không đủ… c-chà, chuyện này không nằm trong chi phí thuê phòng, tôi có nên trả thêm tiền boa làm phần thưởng đặc biệt? Hay có lẽ tôi nên truyền DP trực tiếp cho Rokuko-chan lấy ít tiền tiêu vặt.