“Haah~, rút máu và mùi máu sẽ không còn.”
“Ừ, đây, chặt đầu trong một phát, chỉ cần dốc ngược xuống dưới.”
Vào một ngày nọ trong mùa xuân, tôi tới chỗ Oji-san bán thịt xiên thỏ đứng và dạy bác ấy [Bí quyết làm Thịt Thỏ Ngon].
Nhà trọ đã vào khuôn khổ, nên tôi không cần giấu nữa. Nói đúng hơn, nếu chỉ mở rộng hiểu biết rút máu động vật, lẽ ra các anh hùng quá khứ đã truyền dạy rồi chứ?
“Của cháu đây, hai mươi bạc như đã hứa. Cảm ơn nhé. Tuy hơi lo ta có thể làm được trong thực tế không.”
“Hmm? Vậy ư?”
“Những người săn thịt thỏ hầu hết là tân binh. Phân tán mùi máu dễ dẫn dụ kẻ thù không cần thiết. Cháu nghĩ mọi người đều mạnh như mình sao, An-chan?”
“Ồ.”
Giờ bác ấy chỉ ra điều đó, tôi đồng ý. Nếu tân binh làm vậy họ sẽ bị quái thú bao vây do mùi máu thu hút. Họ sẽ chết nếu thiếu kĩ năng. Kể cả tôi cũng chết khi không có golem hỗ trợ.
“Nhưng ờ, cũng có thương nhân sẽ đi săn thỏ. À, ta sẽ yêu cầu họ, chắc họ đủ kĩ năng… Ổn không?”
“Cháu đã bán thông tin xong, nên bác hãy làm gì tùy thích. À, tiện thể ở đây là chút thịt thỏ. Đã được rút máu. Cháu bắt được trên đường. Bác có thể quy đổi sang giá thịt xiên.”
Tôi đưa lại con thỏ tìm được trên đường tới Sia. Săn được bằng cách lấy Thịt làm ví dụ học theo.
“Được, xong xuôi chuyện công việc.”
Ông bác đưa tôi thịt xiên. 5 cái. Tính theo giá một con thỏ là 10 đồng và mỗi xiên thịt 5 đồng, nhiêu đây là khá nhiều.
“Bị thừa nhỉ?”
“Tặng chúng cho cô gái xinh đẹp ngực bự làm quà. Muối gần đây rẻ hơn, nên hương vị cải thiện rất nhiều đấy?”
Ông bác cười lớn. Chẹp, Ichika cũng sẽ ăn.
… Bởi chúng sẽ làm quà, nên mua thêm vài xiên vậy. Đủ cho Rokuko và ba cô gái.
Tôi đưa một bạc từ tiền thông tin nhận được vừa nãy.
“Cháu sẽ mua thêm chút.”
“Haha, cảm ơn ủng hộ thêm đắt khách.”
Dĩ nhiên, tôi không thể giữ 30 xiên thịt trên tay, nên bỏ vào hộp gỗ với giấy lót bên trong. Ông bác đó dễ dàng giải quyết đơn hàng lớn như vậy, bác ấy là chủ quầy hàng xiên thịt điển hình.
Ngoài ra, chiếc hộp là hàng tặng kèm.
Cảm ơn.