Truyện Ẩn Môn Thiếu Chủ - Ninh Chiết (FULL) : chương 21 cậu chỉ nhìn thấy mặt ngoài thôi

Trang chủ
Ngôn Tình
Ẩn Môn Thiếu Chủ - Ninh Chiết (FULL)
Chương 21 Cậu chỉ nhìn thấy mặt ngoài thôi
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở lại ký túc xá, Ninh Chiết bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Sau khi biết tin, Ân Hoa vội vàng chạy tới khuyên bảo.

Tuy nhiên, dù Ân Hoa có thuyết phục thế nào đi chăng nữa, Ninh Chiết vẫn không chịu thay đổi ý định.

Thấy anh đã quyết tâm, Ân Hoa bất lực lắc đầu, vội vàng đi ra ngoài gọi Tô Lan Nhược.

Ninh Chiết không có nhiều đồ đạc, một cái thùng lớn thêm một cái ba lô đã có thể mang đi hết.

Còn những thứ không tiện mang theo thì cũng lười mang theo.

Dù sao cũng không phải thứ có giá trị gì.

Sau khi thu dọn đồ đạc, Ninh Chiết lại gọi điện cho Tô Lan Nhược, bảo cô đến Cục Dân chính để ly hôn trước khi những nơi đó tan sở.

Mới ngắt điện thoại được mấy phút, Tô Lan Nhược đã đuổi tới.

Tô Lan Nhược nhìn Ninh Chiết đang thu dọn đồ đạc, cau mày nói: "Anh giận mẹ tôi sao?"

“Không.” Ninh Chiết lắc đầu, hỏi: “Chẳng lẽ cô không muốn ly hôn với tôi sao?”

"Tôi..." Tô Lan Nhược đờ người ra, sau đó khẽ gật đầu: "Thành thật mà nói, tôi rất muốn ly hôn với anh, nhưng ông nội bên kia. . . ."

"Yên tâm, tôi sẽ giữ bí mật, sẽ không nói lung tung gì đâu!" Ninh Chiết bĩu môi, "Nếu cô cần tôi phối hợp diễn trò trước mặt ông lão, tôi cũng sẽ phối hợp theo!"

Thật ra anh cũng muốn đến tìm lão gia tử hỏi vài vấn đề liên quan đến thân phận của mình.

Nghe được những lời của Ninh Chiết, Tô Lan Nhược lại trầm lặng.

Im lặng suy nghĩ một lúc, trong lòng Tô Lan Nhược đã có quyết định.

"Vậy ly hôn đi!"

Tô Lan Nhược thở dài một hơi, lấy trong người ra một tấm thẻ ngân hàng đưa cho Ninh Chiết: "Dù thế nào đi nữa, chuyện sáng nay tôi cũng phải cảm ơn anh! Trong tấm thẻ này có một trăm vạn, xem như là một chút tâm ý của tôi, để tôi gửi mật khẩu đến điện thoại cho anh."

"Không cần."

Ninh Chiết lắc đầu từ chối: "Chút nữa cô cứ kết toán đủ tiền lương tháng này cho tôi là được! Thứ nên lấy thì tôi sẽ lấy, không nên lấy thì sẽ không lấy, không cần đưa cho tôi đâu."

Hiện tại, một trăm vạn là một số tiền rất lớn đối với Ninh Chiết.

Nhưng làm người phải có khí phách.

Tô Lan Nhược nhẹ nhàng lắc đầu, "Vứt mấy cái khí phách thảm thương này của anh đi! Khí phách có là gì trong xã hội hiện thực này?"

"Tô gia tôi có khí phách gì trước mặt Bạch Tứ gia không? Bạch Tứ gia có chút khí phách nào trước mặt Tống Thanh Diên không?"

"Sẽ không có nhìn anh với ánh mắt khác xưa khi anh từ chối một trăm vạn này đâu, chỉ có một đống người nói anh ngu dốt sau lưng anh mà thôi!"

Tuy lời nói của Tô Lan Nhược rất chói tai, nhưng đó là sự thật.

Nhưng Ninh Chiết vẫn lắc đầu từ chối như cũ: "Cô có suy nghĩ của cô, tôi cũng có ý nghĩ của tôi!"

Thấy khuyên bảo không có kết quả, Tô Lan Nhược đành phải bỏ cuộc.

Ngay sau đó, cả hai đến Cục Dân Chính.

Cuối cùng bọn họ cũng hoàn thành đăng ký ly hôn vừa kịp lúc Cục Dân Chính tan tầm.

Bây giờ đang trong thời kỳ giải quyết ly hôn gì đó.

Sẽ mất một tháng để chính thức ly hôn.

Cũng có thể hủy bỏ ly hôn nếu đổi ý trong lúc này.

"Anh có thể đừng nghĩ việc được không?"

Sau khi ra khỏi Cục Dân Chính, Tô Lan Nhược lo lắng nhìn Ninh Chiết: "Nếu anh từ chức, chú hai của tôi có lẽ sẽ nghi ngờ, nếu ông nội biết chuyện chúng ta ly hôn, e rằng sẽ có chút phiền toái."

“Chỉ cần nói tôi muốn xứng đôi với cô, nên muốn ra ngoài lập công." Ninh Chiết thuận miệng nói một câu, xoay người rời đi.

Đã đăng ký ly hôn rồi, còn ở công ty Tô gia làm gì nữa.

Cô không khó chịu, nhưng anh thấy khó chịu đó!

Nhìn bóng lưng Ninh Chiết, lần đầu tiên Tô Lan Nhược lộ ra vẻ áy náy.

Lúc này, Tôn Vân Thạch lại gọi điện cho Tô Lan Nhược.

Sau khi hỏi vài câu về tình hình Tô gia, Tôn Vân Thạch đi thẳng vào vấn đề: "Không phải cô luôn nói muốn kết thân với Diêu tổng của tập đoàn Chính Hải sao? Chiều nay lúc đi đánh gôn cha tôi đã gặp được Diêu Chấn Hải, vất vả lắm mới hẹn được Diêu tổng được bữa cơm, cha tôi kêu tôi đi cùng, cô có muốn đi cùng không?"

Tô Lan Nhược vừa vui mừng, vừa lo lắng: "Này. . . .Thuận tiện không?"

"Thuận tiện! Có gì không thuận tiện chứ?" Tôn Vân Thạch cười ha hả trả lời: "Đã nói cô là bạn của tôi mà, được thì tới chỗ tôi đi, chúng ta đi cùng nhau."

Tô Lan Nhược suy nghĩ một chút, lập tức đồng ý.

Tập đoàn Chính Hải là một công ty sản xuất lớn, khối lượng hàng hóa rất đáng kinh ngạc.

Tô gia vẫn luôn muốn thành lập quan hệ hợp tác với tập đoàn Chính Hải.

Nhưng vẫn chưa thành công bao giờ.

Lần này có lẽ sẽ có cơ hội.

Trở lại công ty, Ninh Chiết lập tức chất hành lý lên eDonkey.

Sau khi tạm biệt các anh em ở bộ phận an ninh, Ninh Chiết đi thẳng đến khách sạn nhỏ mà mình đã tìm được.

Đừng suy nghĩ đến khách sạn gì gì đó nữa.

Bây giờ đã thất nghiệp, không biết phải mất bao lâu mới tìm được việc làm nên phải tiết kiệm tiền một chút.

Nghĩ tới khi nãy bản thân đã từ chối một trăm vạn, bây lại lại lo lắng việc có thể mình sẽ ăn ngủ đầu đường, Ninh Chiết lắc đầu cười khổ, tự giễu một câu sỉ diện hại thân.

Mới đi được nửa đường, Ninh Chiết nhận được một cuộc điện thoại lạ.

"Ninh tiên sinh, tôi là Diệp Khinh Hậu, đêm nay muốn ăn một bữa cơm cùng ngài và lão Bồ, không biết ngài có thuận tiện không?" Di động truyền đến giọng nói khách sáo của Diệp Khinh Hậu.

Diệp Khinh Hậu?

Sao ông ấy lại có số điện thoại của mình?

Ngẩn ngơ một lát, Ninh Chiết lại cảm thấy nhẹ nhõm.

Diệp Khinh Hậu cũng là một người có nghị lực rất lớn, hẳn là có thể dễ dàng tìm được số của mình.

Nghĩ đến đây, Ninh Chiết lại ngơ ngác trả lời: “Trước đây tôi đã nói với ông rồi, tôi thực sự không hiểu mấy cái cổ thuật gì gì đó mà các người nói đâu."

Diệp Khinh Hậu mời anh đi ăn tối, trừ chuyện này ra, còn có thể là vì chuyện gì nữa chứ?

"Không sao đâu." Diệp Khinh Hậu mỉm cười chân thành, "Cho dù Ninh tiên sinh không hiểu cổ thuật, Diệp mỗ cũng muốn mời Ninh tiên sinh một bữa cơm, dù sao lúc trước cũng nhờ Ninh tiên sinh nhắc nhỡ, lão Bồ mới cứu mạng của Diệp mỗ, đêm nay Diệp mỗ đãi tiệc, cũng là vì muốn cảm ơn ngài và lão Bồ."

Ninh Chiết không nói nên lời, lại dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm túc giải thích với ông ấy rằng mình không hiểu cổ thuật.

Tuy nhiên, Diệp Khinh Hậu cũng nhiều lần nhấn mạnh rằng dù không hiểu cổ thuật, ông ấy vẫn muốn mời anh một bữa cơm.

Do dự một hồi, Ninh Chiết cũng đồng ý.

Dù sao đi nữa, anh đã nói rất rõ ràng rồi.

Diệp Khinh Hậu còn nhất quyết chiêu đãi anh một bữa cơm, vậy cứ đi thôi!

Quen biết với Diệp Khinh Hậu, cũng không phải chuyện gì xấu.

Sau này nếu gặp phải phiền phức, vẫn có thể nhờ Diệp Khinh Hậu giúp đỡ hay gì đó.

Mãi đến khi Ninh Chiết đồng ý, Diệp Khinh Hậu mới hài lòng cúp điện thoại.

"Hậu gia, ông thật sự cho rằng Ninh Chiết là cao thủ sao? Tôi càng xem càng thấy không giống mà!"

Vừa cúp điện thoại, Thất Cân nghi ngờ hỏi.

"Không phải nghi ngờ, cậu ta nhất định là cao thủ!"

Ánh mắt Diệp Khinh Hậu lóe lên, lại hỏi: "Nếu dùng tay không chiến đấu với đám người Bạch Phi, cậu cần bao lâu mới có thể đánh bại bọn họ?"

Thất Cân suy nghĩ một lúc, tự tin trả lời: "Sẽ không mất quá nửa phút!"

"Nhưng cậu ta chỉ dùng không tới mười giây!" Diệp Khinh Hậu cười nói.

"Không tới mười giây?"

Thất Cân kêu lên, có chút khó tin.

"Đúng vậy!" Diệp Khinh Hậu khẽ gật đầu, "Hơn nữa cậu ta có vẻ quen biết với Tống Thanh Diên!"

Thất Cân tiếp lời: “Tôi biết chuyện này, bởi vì Tống Thanh Diên từ hôn cậu ta, cảm thấy có lỗi với cậu ta, lúc này mới nợ cậu ta một ân tình, nhưng hôm nay cậu ta lại làm mất rồi."

Chuyện Tô gia hôm nay gây huyên náo vô cùng.

Là phụ tá đắc lực của Diệp Khinh Hậu, đương nhiên anh ta cũng nghe nói.

"Cậu chỉ nhìn thấy mặt ngoài thôi."

Diệp Khinh Hậu lắc đầu cười nói: "Cậu cho rằng ai có tư cách khiến Tống Thanh Diên từ hôn?"

"Cái này. . . " Thất Cân không nói nên lời.

Đúng!

Không phải ai cũng có tư cách khiến Tống Thanh Diên từ hôn!

Diệp Khinh Hậu ngước mắt nhìn Thất Cân, nghiêm nghị nói: “Cho dù cậu ta không có quen biết gì với Tống Thanh Diên, cho dù cậu ta không biết y thuật và cổ thuật, chỉ bằng thân thủ của cậu ta, đều đáng giá để chúng ta kết giao."

"Tôi hiểu rồi!" Thất Cân nghiêm túc gật đầu.

"Hiểu được là tốt rồi!" Diệp Khinh Hậu khẽ gật đầu, "Đi Trân Tú Phường đặt phòng đi, tối nay chúng ta tới sớm một chút chờ cậu ta, lúc trước cậu đắc tội cậu ta một lần rồi, lần này không thể lại chậm trễ nữa!"

Thất Cân cười ngượng nghịu, vội vàng gật đầu.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Ẩn Môn Thiếu Chủ - Ninh Chiết (FULL)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Mèo con màu xám.
Bạn có thể đọc truyện Ẩn Môn Thiếu Chủ - Ninh Chiết (FULL) Chương 21 Cậu chỉ nhìn thấy mặt ngoài thôi được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Ẩn Môn Thiếu Chủ - Ninh Chiết (FULL) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close