"Đường Hán, em cũng ăn đi, không đủ thì gọi tiếp." Hoa Phi Phi ăn cũng kha khá rồi, lau miệng, nói với Đường Hán.
"Chị Hoa, em no từ lâu rồi." Đường Hán nói.
"Em cứ ngồi đó đi, chị đi vệ sinh chút." Hoa Phi Phi có thể là ăn nhiều rồi, nên mới đứng dậy đi đến nhà vệ sinh.
Đường Hán đếm những đồ mà Hoa Phi Phi ănt, bảy miếng bò bít tết, năm miếng pizza, hai đĩa trái cây… Những đồ này đầy đủ để anh ăn một tuần rồi.
Đường Hán đợi được một lúc, Hoa Phi Phi vẫn chưa về, sau khi tu luyện Huyền Thiên Công lục thức của anh cực kì nhạy cảm, nghe phía bên ngoài có người cãi lộn, hình như có giọng của Hoa Phi Phi.
Đường Hán đi ra bên ngoài xem xét, quả nhiên là Hoa Phi Phi đang cãi nhau với người khác, cô gái tóc đỏ đứng đối diện với cô ấy, khí thế hung hăng chỉ vào mặt Hoa Phi Phi chửi ầm lên: "Cái con heo như cô, không có chuyện gì thì chạy ra ngoài làm gì, nếu tôi là cô thì sẽ xấu hổ mà không dám ra ngoài đâu."
Hoa Phi Phi tức giận: "Con người cô sao lại như vậy, đụng vào người khác mà không xin lỗi, lại còn chửi người nữa?"
Cô gái tóc đỏ cười khẩy nói: "Mọi người xem xem, là tôi đụng vào cô ta sao? Đường rộng như vậy mà cô ta đã chiếm mất, tôi đâu còn chỗ để đi nữa, lại còn nói tôi đụng vào cô ta chứ.
"Cô… Là cô đi đứng không nhìn người, còn muốn nói đạo lý à?"
"Đây là trách tôi sao? Bộ dạng cô béo như thế, nhìn cô làm tôi tốn cả sức."
"Cô… Hoa Phi Phi tức đến nỗi run cả người.
"Bụp…" Một âm thanh xấu hổ phát ra từ dưới chiếc váy thời trang của cô gái tóc đỏ, ngay sau đó có một mùi cực kì nồng nặc khó ngửi lan ra hành lang.