“Kỹ xảo thú vị ạ?”
Klein hỏi lại bằng giọng tò mò.
Lão Neil cười khúc khích, "Lão sẽ đi tuần tra kho vũ khí, vật liệu và tài liệu lịch sử một lát. Cậu hãy dùng hai chiếc cốc trên bàn để pha hai ly cà phê đi. Một ly trong đó thả một thứ không tốt, cụ thể là gì thì cậu tự quyết định. Yêu cầu duy nhất của lão là không được lãng phí quá nhiều bột cà phê. Đó là hạt cà phê đặc sản cao nguyên mà lão tự xay đấy!”
“Vâng.” Mặc dù Klein không hiểu lão Neil định làm gì, nhưng anh vẫn vui vẻ nhận lời.
Anh nhìn đối phương rút ra chiếc chìa khóa bằng đồng để mở cánh cửa sắt của kho vũ khí, nghe tiếng bước chân vang vọng bên trong. Rồi, anh chậm rãi cầm lấy hai chiếc cốc. Sau khi xác nhận rằng trong ấm vẫn còn nước nóng, anh mở nắp non mạ thiếc bạc, dùng muỗng kim loại sáng bóng múc ra mỗi cốc một thìa bột cà phê thơm nồng, rót nước nóng rồi khuấy đều.
— Một người xuyên không tới từ thời đại dồi dào vật chất như anh không hề lạ gì cà phê. Tuy nó chỉ giới hạn trong cà phê hòa tan.
Làm xong mọi thứ, Klein suy nghĩ một lát rồi ngồi xuống, bắt chéo chân phải, lấy tay móc một ít bùn đất dính trên đế ủng da rồi thả vào chiếc cốc bên trái.
Tiếp đó, anh cẩn thận khuấy đều cho đến khi màu sắc và mùi vị của hai cốc cà phê thoạt trông không có gì khác biệt.
Vài phút trôi qua, lão Neil vung vẩy xâu chìa khóa trên tay bước ra khỏi kho vũ khí. Ông đóng sầm cửa sắt lại.
“Xong rồi hả?” Đôi mắt đỏ sẫm hơi đục của ông hướng về phía Klein đang đứng đối diện bàn.
“Vâng.” Klein gật đầu đáp.
Lão Neil nở nụ cười. Ông vừa cởi sợi dây chuyền bạc trên cổ tay ra, vừa ngồi xuống.
Vẻ mặt ông nhanh chóng trở nên bình tĩnh. Tay trái cầm dây chuyền của ông vươn tới chiếc cốc cà phê bên trái. Sợi xích rũ xuống. Viên đá thạch anh trắng tinh khiết gần như chạm vào chất lỏng.
Giữa sự yên bình thư thái, viên thạch anh trắng đột nhiên hơi đong đưa, khiến sợi dây chuyền di chuyển ngược kim đồng hồ với biên độ nhỏ.
“Có đồ không tốt được thả trong chiếc cốc này.” Lão Neil nói bằng giọng khẳng định.
Không chờ Klein xác nhận, ông đã cất sợi dây chuyền đi và uống một ngụm từ ly cà phê còn lại.
“Cậu thích uống cà phê đắng à? Tôi thích thêm một thìa đường và một thìa sữa hơn.”
Klein không trả lời. Anh hỏi lại với vẻ hứng thú.
“Kết quả bói toán rất chính xác này là nhờ viên thạch anh trắng ạ? Đó là thạch anh trắng phải không ạ?”
“Đây là cách dùng con lắc trong bói toán, hay còn gọi là bói con lắc cảm xạ. Nó dựa vào mối liên hệ giữa thể Tinh Linh của bản thân cậu với Linh giới và Trời Sao. Cậu có thể bói xem một sự là tốt hay xấu nhờ kết nối với linh tính thông qua sự hỗ trợ từ các vật liệu tự nhiên như thạch anh, đá quý, kim loại đặc thù… Quay lại chuyện hai cốc cà phê này. Con lắc chuyển động ngược chiều kim đồng hồ nghĩa là xấu, thuận chiều tức là tốt, không động thì không tốt cũng chẳng xấu. Cậu cũng có thể viết sự tình lên giấy. Lưu ý là phải viết sự tình chứ không phải vấn đề nhé.” Lão Neil đặt chiếc cốc cà phê xuống và giải thích cặn kẽ.
Klein hỏi với vẻ suy tư.
“Có nghĩa là không sử dụng câu nghi vấn phải không ạ?”
“Đúng thế. Cậu không thể dùng ‘Ai đó’ có đồng ý làm vị hôn thê của tôi không’ được, phải dùng ‘ai đó’ làm vị hôn thê của tôi’ mới đúng. Hãy viết nó ra giấy, đặt trên mặt bàn, dùng tay không thuận nắm sợi dây. Một lưu ý khác là phải dùng tay không thuận nhé.”
Lão Neil cười ha hả rồi nói tiếp.
“Lúc này cậu vươn thẳng tay ra, điều chỉnh độ dài của sợi dây, sao cho viên thạch anh gần như chạm vào sự tình mà chúng ta đã viết trên trang giấy. Sau đó nhắm mắt lại, lẩm bẩm câu kia bảy lần trong đầu. Xong xuôi thì mở mắt ra xem sợi dây có lắc hay không. Nếu không thì tiếp tục nhắm mắt lại, lặp lại quá trình cho đến khi nó chuyển động mới thôi.”
Klein khẽ gật đầu, "Vậy là nghịch chiều kim đồng hồ có nghĩa là 'không', thuận chiều kim đồng hồ có nghĩa là 'có?'"
“Nó cũng có thể hiểu được là thành công hay thất bại.” Lão Neil cải chính lại rồi dạy cho Klein rất nhiều chi tiết cùng cách dùng con lắc cảm xạ khác.
Klein hồi tưởng vài lần. Anh nhận ra đây là một kỹ xảo bói toán rất hữu ích. Nếu anh đến một nơi xa lạ thì có thể dùng nó để xác định xem thức ăn có độc hay không một cách nhanh chóng, không cần học thêm các kỹ năng không mấy khi dùng như ‘sinh vật học thực địa’ làm gì.
Tất nhiên, phương thức bói toán này quá đơn giản. Đáp án nhận được cũng chỉ giới hạn ở hai hoặc ba kết quả, không thể tiến hành nghiên cứu và giải đọc sâu hơn. Ví dụ một thứ gì đó có thể gây hại cho bản thân, nhưng chỉ cần chế biến qua thì sẽ trở nên hữu ích. Thức ăn chẳng hạn. Một số loại thực phẩm quả thực không tốt cho cơ thể người, nhưng nó không gây ra hậu quả nghiêm trọng lắm. Với một người sắp chết đói thì ăn nó một lần cũng không hại mấy. Những điều đó không thể dùng phương pháp cảm xạ tâm linh để xác định được.
“Tôi phải nhanh chóng tiết kiệm tiền để mua thạch anh hoặc bạc nguyên chất để chế tạo con lắc mới được…” Klein nói trong tiếng thở dài.
Lão Neil kinh ngạc nhìn anh.
"Cậu có thể trực tiếp xin mà. Đây là trang bị cho Kẻ Phi Phàm, nhất là Kẻ Phi Phàm thiên về phụ trợ như chúng ta. Trong kho vũ khí vẫn còn một con lắc thạch anh vàng và một con lắc bạc nguyên chất đấy.”
“Nhưng tôi còn chưa được coi là thành viên chính thức của đội…” Trái tim Klein đập thình thịch, song anh vẫn cảm thấy có chút do dự.
Lão Neil cười khẽ, "Đối với Kẻ Phi Phàm, cho dù có phải thành viên chính thức hay không, nếu đã không được tăng lương thì cũng phải được ưu đãi từ phương diện khác chứ.”
“Từ ‘phúc lợi’ có khi thỏa đáng hơn. Lát nữa tôi sẽ đi xin đội trưởng!” Klein âm thầm siết chặt tay và đưa ra quyết định.
Nếu chưa thử một lần thì sao biết đội trưởng có đồng ý hay không?
“Được rồi.” Lão Neil cười nói, “Chúng ta chính thức bắt đầu khóa học Thần bí học nào. Một trong những kiến thức nền tảng của nó gọi là ‘biểu tượng.’ Cậu biết ‘biểu tượng’ là gì không?”
Klein nhớ lại những lời mình từng nghe ở Linh Giới và Sương Xám. Anh châm chước nói.
“Cho dù là Linh Giới, Trời Sao hư ảo hay những cõi chưa biết đều nằm ngoài thế giới giác quan của chúng ta. Nó không thể miêu tả rõ ràng bằng thông tin mà mắt, mũi, tai chúng ta thu thập được.Thay vào đó, chúng ta nhận được những gợi ý và kinh nghiệm khó có thể nói rõ. Nó xuất hiện dưới dạng các ký hiệu trừu tượng hoặc ký hiệu tượng hình. Những biểu tượng này đại diện cho ý nghĩa và sự vật khác nhau.”
“Rất chính xác, không hổ là Nhà Bói Toán. Lão Neil gật đầu, nói bằng giọng nghiêm túc. “Chỉ khi nào nắm bắt được năng lực diễn giải các biểu tượng thì cậu mới thực sự bước qua cánh cửa thần bí học. Ừm, hoa văn trên bài Tarot cũng là một loại biểu tượng. Chúng là những biểu tượng do con người đặt ra, giúp chúng ta giải mã được những ‘gợi ý’ ban đầu.”
Ông rút một tờ giấy ra, cầm một cây bút máy ở bên cạnh và vẽ một đường cong ngắn.
Sau khi gạch thêm mấy đường thẳng bên dưới đường cong, ông ngước nhìn Klein, "Cậu có biết biểu tượng này tượng trưng cho điều gì không?"
Klein nhìn nó một lát rồi ngập ngừng nói, "Lông mi?"
“…” Lão Neil thở hắt một hơi. "Đây là biểu tượng của chòm sao Phong Thu (Được Mùa). Đây là chòm sao Sấm Sét. Đây là chòm sao Sương Trắng..."
Ông tiện tay vẽ thêm một vài biểu tượng khác.
Khi cố gắng ghi nhớ chúng, Klein buột miệng nhận xét, "Tên những chòm sao này thực sự… mộc mạc, đúng thế, rất mộc mạc!”
Rất quê mùa, rất nguyên sơ…
Lão Neil lộ ra nụ cười.
"Hồi trước, đại đế Roselle cũng cho là như vậy. Ông ta định đổi tên các chòm sao thành chòm Xử Nữ, chòm Cự Giải hay chòm Bọ Cạp gì đó. Tiếc thay, ông ta không thể chống lại sức mạnh truyền thống được. Chí ít những cái tên từ xưa của các chòm sao này đều có nghĩa là những ngày có thể trồng trọt và thu hoạch.”
"Tôi phải nói rằng đại đế Roselle là một người rất có ý tưởng." Klein không biết nên cười nhạo như thế nào.
Ừm, đại đế Roselle lúc sinh thời hẳn là một kẻ rất sĩ diện…
Lão Neil không thể hiểu được câu nói đùa của Klein. Ông tiếp tục giảng giải các ký hiệu tượng trưng cơ bản khác như chòm sao, mặt trăng, mặt trăng đỏ, sao Nâu, sao Đỏ Thẫm và sao Lam.
Lúc giảng giải, ông lại dạy xen kẽ các cách vẽ bản đồ sao để xem bói, chỉ ra những điều cần chú ý, vật liệu và cách tạo ra một quả cầu pha lê, cách lựa chọn các câu thần chú… khiến Klein có chút cảm giác không theo kịp.
Nếu không nhận ra trí nhớ của mình đã được tăng lên đôi chút nhờ ma dược Nhà Bói Toán, hẳn anh đã yêu cầu lão Neil dừng lại từ lâu để tiện cho việc tiêu hóa thông tin mình nhận được.
“Khóa Thần Bí học hôm nay tới đây thôi. Cậu hãy tự suy nghĩ, có thắc mắc gì thì cứ hỏi lão.” Lão Neil lấy một chiếc đồng hồ bỏ túi màu vàng rồi mở nắp nhìn, “Đừng quên đọc các tư liệu lịch sử mà lão chuẩn bị cho cậu. Nói thật, nhìn chúng thôi cũng đủ khiến lão phát sợ.”
"Vâng." Klein cầm lấy mấy tờ nháp vẽ ký hiệu của lão Neil. Anh nhanh chóng lướt qua những kiến thức thần bí học mình đã học để tránh quên.
Lão Neil nhấp một ngụm cà phê mới pha và nói.
“Chỉ dựa vào trí nhớ thôi thì không được đâu. Cậu nhất định phải dùng nó thường xuyên thì mới có thể biến những kiến thức ấy thành bản năng của mình. Ngoài ra, cậu phải tiến hành minh tưởng hàng ngày. Chỉ khi đó, cậu mới có thể thực sự nắm giữ được sức mạnh ma dược, đào móc ra sự thần bí mà nó cất chứa và trừ khử những ảnh hưởng không tốt.”
Điều này khiến Klein nhớ tới ‘nhập vai’, nhớ đến câu lạc bộ Bói toán. Anh hỏi dò.
“Năng lực ma dược của tôi có liên quan tới bói toán. Nếu tự mình luyện tập thì sẽ không hiểu quả. Tôi cần phải tiếp xúc và bói cho nhiều người khác nhau thì mới có thể nhanh chóng nắm bắt khả năng được. Tôi định sẽ tham gia câu lạc bộ Bói toán sau khi có thêm tiền, chính là ‘Câu lạc bộ Bói toán’ ở đường Howes khu Bắc ấy, để làm một Thầy Bói chân chính.”
Chuyện này chắc chắn không thể che giấu được Kẻ Gác Đêm. Nói ra trước thì tốt hơn.
“Suy nghĩ của cậu giống hệt Daly vậy. Cô ấy luôn nói muốn trở thành một ‘Người Thông Linh’ thực sự.” Lão Neil lắc đầu cười nói, “Sao phải chờ tới lúc có thêm tiền nhỉ? Cậu có thể viết đơn xin Dunn phê chuẩn phí tổn được mà!
Các tổ chức như Câu lạc bộ Bói toán có thể là nơi ẩn núp của những tín đồ hoặc thành viên tổ chức tà ác. Thân là một nhân viên văn chức của đội Kẻ Gác Đêm, một Kẻ Phi Phàm đạt tiêu chuẩn, việc cậu gia nhập họ, nhân tiện theo dõi họ cũng là một một phần công việc! Trước kia chúng ta cũng thường xuyên theo dõi những nơi như thế. Nhưng do thiếu nhân lực nên không thể theo dõi lâu được. Bây giờ giao cả cho cậu luôn đấy.”
Còn có loại thao tác này á?
Trước vẻ mặt nghiêm trang của lão Neil, Klein kinh ngạc đến ngây người.
Đây quả là lý do chính đáng để xin tiền trả cho việc cá nhân!
Ấy thế mà mình toàn hoàn không biết gì về những điều này...
Mình quả thực chỉ là một kẻ giỏi gõ phím thôi…
“Cậu tính dùng tiền của mình để đi làm chuyện này à?” Lão Neil thấy vậy, bèn mỉm cười bồi thêm câu.
Klein ngay lập tức lắc đầu. Anh đáp bằng giọng kiên quyết.
“Lát nữa tôi sẽ đi gõ báo cáo để gửi đội trưởng!”
Lão Neil hài lòng gật đầu. Ông đưa mắt nhìn cốc cà phê có đồ không tốt chưa đổ đi và hỏi.
“Rốt cuộc cậu thả gì vào trong đó vậy?”
Klein xấu hổ cười.
“Đó là, là một ít đất bùn dưới đế ủng của tôi. Màu của nó và bột cà phê của ông trông không khác nhau lắm.”
Lão Neil ngẩn ra một lát. Ông bỗng nhiên đưa tay bụm miệng và quát khẽ.
“Sao cậu còn không mang nó đi đổ đi!”