Già Nam nội viện, đại sảnh của Nguyệt Lâu.
Vốn luôn là một nơi được xem như điển hình của sự ưu nhã và yên tĩnh, thế nhưng hôm nay Nguyệt Lâu lại đông đúc, tấp nập hơn hẳn bình thường. Nguyên nhân đến từ sự hiện diện cùng lúc của gần 30 thành viên thuộc Linh, những mỹ nữ nức tiếng khắp học viện, tập trung lại chung một chỗ.
Yến oanh hội tụ a, bầu không khí hẳn là phải vui tươi, nhộn nhịp, ngập tràn hơi thở thanh xuân và mùi thơm cơ thể của các thiếu nữ xuân thì lắm, đúng không? - Đáng tiếc, câu trả lời là đúng, nhưng đồng thời cũng lại sai. Hơi thở thanh xuân và mùi thơm cơ thể có đấy, nhưng vui tươi, nhộn nhịp thì không hẳn là như vậy.
“Mọi người đã tập trung đủ cả rồi. Khi nào Nguyệt tỷ mới trở về vậy, Na Na tỷ?” - Người lên tiếng là một cô nàng khá… lùn và phẳng, nhưng đặc biệt nổi bật nhờ mái tóc và đôi mắt màu xanh lục hiếm có của mình.
Tuy nhiên, đừng thấy nàng nhỏ mà lầm. Cô nàng trông có vẻ loli này thế nhưng mà chính là “Mộc Linh” Mộc Ly, một trong Ngũ Linh của Linh, thực lực không hề thua kém “Thủy Linh” Mộc Diệp hay “Hỏa Linh” Triệu Tâm Vy hai người vừa chia nhau vị trí hạng ba và quán quân giải đấu Nguyệt Thiên Mở Rộng đâu. Ngoài ra, nhờ thiên phú linh căn hệ Mộc của mình, Mộc Ly còn là một y sư, kiêm luôn Luyện Dược Sư nữa, chỉ tiếc rằng cả hai chức nghiệp này đều là phụ, không có gì quá nổi bật.
“Ta cũng không biết. Trước đó Nguyệt chỉ nói sẽ cố gắng trở về sớm nhất có thể thôi.” - Na Na lắc đầu thở dài, ánh mắt hơi liếc sang cô nàng tóc đỏ không hiểu vì sao chỉ ngồi ngơ ngác tại một góc phòng: “Mà Vy sao rồi? Vẫn chưa ổn à?”
“Nhờ kỳ hiệu của loại đan dược vô danh kia nên những thứ khác đều tạm ổn rồi. Chỉ có hai bên tai chắc là vẫn chưa thể nghe được bình thường, hy vọng ít ngày nữa sẽ hồi phục lại như cũ.” - Mộc Ly hơi lắc đầu, ánh mắt cũng liếc sang Triệu Tâm Vy: “Nhắc lại cũng thật đáng sợ. Đứng mũi chịu sào một đòn sóng âm hợp kích chính diện, kể cả có mạnh mẽ đứng dậy được thì ngay lúc đó sợ rằng Vy cũng chẳng thể nào nghe, nhìn hay cảm nhận thăng bằng chính xác như người bình thường đâu, vậy mà nàng ta vẫn bằng kinh nghiệm và bản lĩnh của mình phán đoán chính xác phản ứng của đối phương, từ đó từng bước gây áp lực khiến bọn họ không công tự phá.”
“Cái đó thì phải công nhận! Nghĩ tới Vy một mặt máu me vẫn cười đầy man rợ, lại còn từng bước một áp sát bằng khí thế bát tinh Đại Đấu Sư sau khi đánh đội trưởng của họ thảm như vậy, là ta thì ta cũng áp lực thôi.” - Na Na cười lắc đầu: “Chỉ tiếc là tính cách Vy quá nhiều lỗ hổng, dũng mãnh có thừa nhưng lại thiếu đi sự tinh tế của nữ nhân. Phải chi nàng ta có một nửa sự già dặn của Diệp thì sáng nay đã không phải khổ chiến như thế.”
“Nếu thế thì Vy đâu còn là Vy nữa. Lại nói, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh thôi. Con người làm sao hoàn hảo được.”
“Nói cũng phải.”
“...”
Giữa lúc mọi người của Linh tụm năm, tụm ba thấp giọng bàn tán xôn xao về đủ các loại chủ đề trong đại sảnh, thì cùng lúc đó xa xa bên ngoài cửa lớn, một thân ảnh xinh đẹp cũng đang từng bước tiến lại gần. Và rồi khi bóng của nàng được ánh sáng chói chang giữa trưa hè trải dài trên tấm thảm lụa dưới sàn, kéo tầm mắt của mọi người hết về cùng một phía, thì… bầu không khí trong phòng nhất thời bùng nổ.
“Nguyệt tỷ! Ngươi trở về rồi sao?”
“Chúng ta chờ ngươi mãi đấy, Nguyệt tỷ!”
“Lần này thắng được nhiều Hỏa Năng như vậy, nhất định phải mở tiệc linh đình nha!”
“...”
Đừng tưởng chỉ nam nhân mới biết truy mỹ, nữ nhân phấn lên cũng điên cuồng chẳng kém ai đâu.
“Xảy ra một chút ngoài ý muốn nên kéo dài thời gian hơn dự kiến. Xin lỗi đã để mọi người phải chờ đợi.” - Dù luôn lạnh nhạt với xung quanh, nhưng trước sự chào đón có thể gọi là vô cùng nồng nhiệt từ các tỷ muội của mình, Hàn Nguyệt cũng nhịn không được mỉm cười xinh đẹp.
“Không sao! Chờ ai chứ chờ Nguyệt tỷ ta nguyện chờ cả đời nha!”
“Được ngươi dẻo miệng, yêu nữ!”
“Mấy thụ yêu này đừng vấy bẩn Nguyệt tỷ! Nàng là quả thị, chỉ để ngửi chứ không được ăn!”
“...”
Cũng căn phòng đó ít phút trước còn âm trầm, u ám, vậy mà Hàn Nguyệt vừa xuất hiện không khí liền biến vui tươi mà hòa hợp hơn hẳn. Nói tướng do tâm sinh, cảnh tùy tâm chuyển quả nhiên không sai.
“Không nói lại các ngươi.” - Cười lắc đầu, Hàn Nguyệt cứ thế sải bước xuyên qua phòng thẳng tiến đến ghế chủ nhà. Mà vừa ngồi vào vị trí quen thuộc của mình, nàng lập tức cao giọng: “Được rồi! Hôm nay ta tập trung mọi người lại đây là có hai việc muốn thông báo. Xin mọi người chú ý lắng nghe.”
Uy tín không phải bàn, cả đại sảnh lập tức tĩnh lặng.
“Việc đầu tiên có thể mọi người đều đã biết rồi, nhưng ta vẫn sẽ thông báo lại một lần, đó là vào sáng hôm nay, cả Linh 1 và Linh 2 đều đã xuất sắc giành chiến thắng trong giải đấu Nguyệt Thiên Mở Rộng, qua đó thắng về cho Linh chúng ta một lượng Hỏa Năng rất lớn, lên tới hơn 2750 điểm. Xin mọi người cho cả hai đội một tràng pháo tay!”
Tin tức này đúng là mọi người đều đã biết, thế nhưng nhắc lại vẫn khiến không khí cả Nguyệt Lâu lần nữa sôi động hẳn lên. Dù sao thành tích không phải một, mà là tận hai giải ngay trong lần đầu tiên tổ chức chắc chắn sẽ được nhắc mãi về sau, đơn giản là bởi muốn xô đổ kỷ lục này sẽ chẳng dễ dàng chút nào cả.
Hay nói cách khác, bọn họ chính là một phần trong lịch sử hào hùng của Linh a!
“Cảm ơn mọi người! Chỉ là tin vui đương nhiên đáng chúc mừng, thế nhưng vẫn còn đó những tin buồn không thể bỏ qua.” - Hai tay hơi đè đè không khí, nụ cười trên mặt Hàn Nguyệt nhanh chóng rút đi để thay vào đó bằng sự nghiêm nghị: “Đầu tiên, Vy cùng đội của mình thắng được vị trí quán quân, đáng tiếc chiến tích này phải trả giá bằng thương thế không hề nhẹ. Việc tập trung nhân lực và tài lực giúp họ khôi phục cần phải được ưu tiên cao nhất, không có một trong.
Thứ hai, trong quá trình tham gia giải đấu, va chạm là không thể tránh khỏi. Chỉ không may là chúng ta lại va vào Dược Bang cùng Bạch Bang, kết quả là bị bọn họ liên thủ phong sát. Và phương án đối phó với chuyện này chính là thông báo thứ hai ta muốn gửi đến mọi người ngày hôm nay.”
Lời này vừa ra, không chỉ các thành viên khác ngạc nhiên và chờ mong, mà ngay cả Na Na cũng là như thế. Nàng vậy mà không hề hay biết có một phương án như thế a.
“Cụ thể hơn, sau khi trải qua nhiều lần bàn bạc và tính toán với nhau, ta cùng với Huân Nhi của Tề Thiên Môn đã đi đến thống nhất một kế hoạch chung. Chi tiết kế hoạch như thế nào, vì nhiều lý do mà ta không tiện nói ra ở đây. Thế nhưng Hàn Nguyệt ta với tư cách là thủ lĩnh ở đây chắc chắn với mọi người rằng Linh sẽ không sụp đổ, chuyện tu luyện của đại gia đình chúng ta sẽ được đảm bảo liên tục và bền vững, thậm chí phát triển mạnh hơn nữa.
Mong các tỷ muội giữ vững niềm tin và lập trường của mình, đừng để những tin đồn thất thiệt làm xao nhãng tâm trí. Hôm nay ta chỉ muốn nói như vậy thôi, cảm ơn mọi người đã lắng nghe.”
Dứt lời, vẻ mặt nghiêm nghị của Hàn Nguyệt bỗng biến thành nụ cười tỏa nắng đầy tự tin. Điều này càng khiến các tỷ muội bên dưới tin rằng một kế hoạch cụ thể, một phương án khả thi, một tương lai vững chắc thực sự đã được đại tỷ của bọn họ chuẩn bị xong rồi.
“Cái kia… Nguyệt tỷ, ta có một câu hỏi…”
Mọi người quay đầu nhìn sang, chỉ thấy loli “Mộc Linh” Mộc Ly đang cố hết sức nhón chân nhỏ để giơ được cao hơn cánh tay chỉ dài vẻn vẹn 50cm của mình.
“Chuyện gì vậy, Ly?”
“Cái đó… ta chỉ muốn hỏi là… hôm nay chúng ta có ăn mừng không, hay chỉ tập trung chỉ để nghe thông báo…”
“Đã nói tập trung mọi người lại để ăn mừng thì phải ăn mừng chứ!” - Nhìn Mộc Ly có chút ngập ngừng, Hàn Nguyệt nhịn không được bật cười gật đầu: “Hiện tại mỗi người một tay chuẩn bị bàn ghế đi, thức nhắm và rượu ta đã có sẵn cả rồi đây. Hôm nay không say không về!”
“Nguyệt tỷ vạn tuế!”
“Không say không về!”
“Linh muôn năm!”
. . .
Cùng lúc đó, tại ký túc xá tân sinh, đại bản doanh Tề Thiên Môn.
Không ồn ào và nhộn nhịp như Nguyệt Lâu, nhưng thắng ở gần gũi, ấm cúng và đặc biệt là sự tin tưởng đủ tuyệt đối để Huân Nhi đem gần như tất cả những gì nàng đã bàn với Tiêu Thiên cùng Hàn Nguyệt hôm nay ra kể lại cho Hổ Gia cùng Ngô Hạo.
“Kế hoạch Bồng Lai!? Tiêu lão sư cũng thật là biết đặt tên!”
“Chúng ta thu gom dược liệu, lão sư nhờ người luyện đan, cả số lượng lẫn chất lượng đều đảm bảo chỉ hơn chứ không kém Dược Bang. Chỉ bằng mấy chữ ngắn gọn này thôi đã đủ để Tề Thiên Môn và Linh chỉ thẳng mặt và gọi đám lang băm bán thuốc dạo kia bằng dbrr được rồi đấy.”
“Gia Gia, nữ hài phải chú ý ngôn từ.” - Hơi trợn mắt trừng Hổ Gia, nhưng Huân Nhi lại cười gật đầu: “Mà, mặc dù nói tính trước bước không qua, nhưng ta tin lão sư hẳn là sẽ không làm mọi người phải thất vọng. Như vậy mối nguy đến từ việc bị phong sát đan dược xem như đã được giải quyết triệt để rồi.”
“Đương nhiên, Tiêu lão sư thế nhưng mà lợi hại lắm!” - Hổ Gia một mặt đắc ý lắc lư đầu nhỏ, răng nanh bóng loáng đều lộ ra nói rõ nàng vui vẻ như thế nào.
“Này, không phải ta bàn lùi, nhưng mà… chuyện vẫn chưa ổn đâu.” - Ngô Hạo bất ngờ trầm giọng lên tiếng: “Các ngươi nghĩ xem, giải quyết được vấn đề đan dược thì tốt thật đấy, chỉ là suy cho cùng Tề Thiên Môn chúng ta vẫn một không ngành, hai không nghề. Hỏa Năng kiếm được từ tổ chức giải đấu tuy nhiều, nhưng chưa kịp dùng đã phải của thiên trả địa hết vào dược liệu. Về lâu về dài chúng ta nghèo vẫn hoàn nghèo a.”
“Về chuyện đó, thực ra ta và Tiêu lão sư đã có một hướng giải quyết.”
. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…
Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 352: hướng giải quyết
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
-
N/A
Chương 352: Hướng giải quyết
Danh Sách Chương: