Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 362: tử nghiên sơ hiện

Trang chủ
Đồng Nhân
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
Chương 362: Tử Nghiên sơ hiện
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm, tại nơi nào đó trong rừng rậm u.



Lách tách! Bép! Bép!



Trong ánh lửa lập lòe và những âm thanh lép bép rất nhỏ của củi khô bị thiêu đốt nổi bật giữa màn đêm đen, có hai bóng người một trưởng thành, một nhỏ nhắn đang ngồi cạnh nhau.



“Ừm! Hương vị không sai!” - Đưa cây gậy cắm xuyên qua thân một con thỏ đã được nướng tới vàng ươm lên mũi khẽ người, tên nam nhân trưởng thành khẽ cười hài lòng: “Ngươi muốn ăn thử không?”



Nói, hắn hơi giơ que nướng qua trước mặt người bên cạnh mình, thình lình lại là một tiểu cô nương khoảng chừng mười hai, mười ba tuổi. Nàng mặc một thân bạch y, mái tóc màu tím mộng mơ thắt bím dài, khuôn mặt trắng bóc bị nhuộm vàng bởi ánh lửa, bộ dáng phấn điêu ngọc mài, một đôi mắt to đen nhánh chớp chớp như có ma lực khiến người ta khó nhịn cảm giác yêu thương, bảo bọc.



“Không thèm! Khó ăn chết đi được.” - Từ cái miệng nhỏ nhắn không ngừng nhóp nhép thứ gì đó như kẹo của tiểu hài từ phát ra một thanh âm non nớt êm tai, nhưng lại xen lẫn lạnh lùng và phần nào đó là ghét bỏ.



Tình huống này… sẽ không phải là gà trống nào đó vất vả nuôi con, nhưng bởi vì hầu hết thời gian đều dành cho việc kiếm tiền nên đứa nhỏ dần trở nên phản xã hội, thậm chí ghét luôn người cha đáng thương này chứ?



“Không ăn thì thôi, đỡ tốn!” - Giống như không bất ngờ trước phản ứng của tiểu hài tử, nam nhân chỉ đơn giản là nhún vai một cái, sau đó bắt đầu công cuộc cắn xé con thỏ nướng ngon lành của mình.



Soạt! Soạt! Soạt



Đang lúc hai người lớn ăn mặn, nhỏ ngồi ăn kẹo trợn mắt nhìn vô cùng nghịch lý, thì xung quanh bỗng nhiên vang lên hàng loạt tiếng bước chân. Từ mức độ dày đặc, dồn dập và càng lúc càng lớn dần, không khó để nghe ra là đang có một đám người hướng bên này chạy nhanh tới.



Giữa đêm, trong rừng, thân cô thế cô, lại còn có trẻ nhỏ. Nhìn thế nào cũng thấy nam nhân và tiểu hài tử đang gặp nguy hiểm a. Thế nhưng không hiểu vì lý do gì cả hai người đều tỏ ra hết sức bình thản, của ai lo ăn phần người ấy, chút lo lắng hay phản ứng đều không có.



Răng rắc! Xào xạc! Soạt!



Lát sau, nương theo tiếng lá khô cùng cành cây bị giẫm đạp ở khoảng cách rất gần, rốt cuộc những vị khách… cũng không lạ mặt lắm gồm một nữ, năm nam đều khoảng hai tư, hai lăm tuổi, cũng xuất hiện trong tầm mắt của nam nhân và tiểu hài tử.



“Xin lỗi, lão sư! Chúng ta… lại thất bại rồi.” - Nữ nhân duy nhất trong số sáu người kia bước lên, gương mặt xinh đẹp có chút ủ rũ cúi đầu nói.



Mấy người còn lại vẫn giữ im lặng, nhưng vẻ mặt thất vọng, cộng với đại lượng vết thương cùng những chật vật trên cơ thể nói rõ bọn họ vừa rồi đã cùng nhau có hành động gì đó, nhưng xem ra kết quả không được như ý.



Mà khoan hãy nói, gương mặt xinh đẹp, toàn thân ngân sam, một đầu tóc bạc như mây trời, trước ngực còn đeo huy chương hình bán nguyệt. Không phải “Nguyệt Tiên Tử” Hàn Nguyệt thì còn có thể là ai!



Lại nhìn năm nam nhân đi cùng đang đứng phía sau nàng, một người thanh sam đạm mạc nhưng gương mặt tuấn tú, một tên to con da dẻ ngăm đen như thiết tháp… đích thị “Lang Nha” Lâm Tu Nhai và “Nham Chùy” Nghiêm Hạo rồi.



Nói như vậy, nam nhân trẻ tuổi được Hàn Nguyệt gọi bằng lão sư, chắc chắn chỉ có thể là Tiêu Thiên a. Về phần tiểu nữ hài đang ngồi cạnh hắn là ai, tạm thời chưa bàn tới.



“Thất bại này ta đã sớm đoán trước, không có gì bất ngờ.” - Khẽ gật đầu không hề ngạc nhiên, Tiêu Thiên hất cằm về phía thân cây trống ở đầu bên kia của đống lửa: “Ngồi xuống nghỉ ngơi trước đi, đều mệt mỏi cả rồi.”



“Vâng.”



Nghe được lời này, cả sáu người đồng thanh một tiếng rồi tự mình tìm chỗ ngồi xuống. Chỉ là không biết vô tình hay cố ý mà Hàn Nguyệt dường như có xu hướng ngồi gần Tiêu Thiên hơn, còn đám người Lâm Tu Nhại thì túm tụm thành đoàn với nhau tránh xa… tiểu hài tử kia như cừu sợ sói.



Vụt! Vụt! Vụt! Vụt! Vụt!



Sáu người vừa ngồi xuống còn chưa kịp nóng đít bỗng nhiên nghe thấy hàng loạt tiếng xé gió vang lên, theo sau đó là hình ảnh năm vò rượu nhỏ cứ thế lơ lửng một cách thần kỳ trước mặt từng người. Riêng phần của Hàn Nguyệt, Tiêu Thiên tự tay đưa cho nàng.



“Uống đi, thứ này sẽ giúp các ngươi giữ ấm cơ thể, ổn định tinh thần, tăng một chút tốc độ khôi phục đấu khí và thương thế nữa. Hàng đặc chế đấy, bên ngoài không có đâu.”



“Cái kia… đa tạ lão sư.” - Hơi ngập ngừng chốc lát, nhưng rồi cả sáu người đều vươn tay nhận lấy phần của mình, sau đó ngửa cổ uống vào.



Thấy đệ tử mình ngoan ngoãn nghe lời, Tiêu Thiên gật đầu tỏ vẻ hài lòng nói: “Được rồi, tình hình chiến đấu cụ thể thế nào, kể chi tiết ta nghe.”



“Vâng, lão sư. Tình huống khi ấy là như thế này…”







Sau khoảng năm phút im lặng nghe Hàn Nguyệt lựa lời kể lại ngắn gọn hành động hôm nay của cả đám, Tiêu Thiên mới lạnh nhạt hỏi: “Nói tóm lại là vẫn quá miễn cưỡng, đúng không?”



“Chuyện đó…” - Câu hỏi này để cả sáu người Lâm Tu Nhai đều cười khổ gật đầu.



Vốn tưởng rằng có kinh nghiệm từ trận chiến lần trước, cộng thêm những chuẩn bị kỹ càng hơn cho lần đột kích này là sẽ đủ để đánh bại Tuyết Thiên Ma Viên.



Đáng tiếc, kế hoạch không theo kịp diễn biến. Thất bại vẫn hoàn thất bại.



“Như ta đã nói, con Tuyết Thiên Ma Viên kia được Địa Tâm Thối Thể Nhũ ôn dưỡng thời gian rất dài, không chỉ thực lực nó mạnh hơn bình thường, mà linh trí cũng chẳng hề kém.



Lần trước các ngươi bứt dây động rừng đã làm nó cảnh giác, cộng thêm ta xuất hiện trấn áp càng khiến nó sợ hãi. Cả hai yếu tố cộng lại mới biến thành hạ tràng ngày hôm nay.”



Hơi ngừng lại một lát để cắn một miếng thịt thỏ, chậm rãi nhai nuốt xong Tiêu Thiên mới nói tiếp.



“Bây giờ muốn lấy được Địa Tâm Thối Thể Nhũ để tranh thủ sử dụng trước Cường Bảng đại tái chỉ có hai cách. Một là phải có cường giả ra tay giúp, hai là bằng cách nào đó mỗi người các ngươi đột phá ít nhất một tinh cấp nữa, lúc đó may ra mới có cơ hội.”



Nghe được hai cách của Tiêu Thiên, sáu người Lâm Tu Nhai đều tặc lưỡi bất đắc dĩ.



Địa Tâm Thối Thể Nhũ quý giá như thế nào, cả Đấu Khí đại lục đều biết. Mời cường giả giúp đỡ, đến lúc đó hắn nổi lòng tham giở công phu sư tử ngoạm đòi hơn một nửa thì phải làm sao? Thậm chí lòng tham nổi lên giết người diệt khẩu để một mình nuốt trọn thì biết khóc với ai bây giờ?



Về phần mỗi người đột phá một tinh cấp, lời này chẳng khác nào bảo Lâm Tu Nhai và Nghiêm Hạo đều trở thành Đấu Vương, còn thực lực đám người Hàn Nguyệt cũng phải có tăng tiến. Nói ra nghe thì dễ, muốn làm được… so với chữ khó còn khó hơn a.



“...”



Đang lúc Hàn Nguyệt và mọi người chỉ biết ngoài mặt cười khổ, trong lòng tự trách bản thân bất tài, thì Tiêu Thiên lại bất ngờ lên tiếng: “Ta có thể lấy Địa Tâm Thối Thể Nhũ cho các ngươi, nhưng với một điều kiện.”



“À!” - Lời đề nghị này của Tiêu Thiên vừa ra, cả đám đồng học đều ngạc nhiên nhìn nhau. Lát sau, vẫn là Cường Bảng “lão nhị” Lâm Tu Nhai chắp tay đại diện mọi người đáp lời: “Cái kia… không biết điều kiện của ngươi là gì vậy, Tiêu lão sư?”



“Ta muốn một nửa Địa Tâm Thối Thể Nhũ cho Nguyệt nhi.”



“A!”



“Chuyện này…”



Trái ngược với sự ngắn gọn, dứt khoát, không chút rườm rà hay ngập ngừng của Tiêu Thiên, Hàn Nguyệt bị điều kiện này làm cho kinh ngạc tới ngây người, tay ngọc nhịn không được đưa lên che chiếc mỏ đang há hốc vì ngạc nhiên.



Năm người Lâm Tu Nhai mới được đề nghị Tiêu Thiên mỗi người đều đã có cho mình một suy đoán trong lòng. Thế nhưng chẳng ai ngờ được hắn vậy mà lại ra một yêu cầu đậm màu… tư lợi theo nhiều nghĩa như thế. Điều này khiến cả đám nhịn không được liếc nhìn Hàn Nguyệt bằng ánh mắt đầy thâm ý, làm cho người sau bất giác đỏ mặt đỏ mày không thôi.



Sau chốc lát im lặng trao đổi bằng ánh mắt, rốt cuộc vẫn là Lâm Tu Nhai chắp tay trả lời: “Tiêu lão sư, Địa Tâm Thối Thể Nhũ này vốn là do Hàn Nguyệt học muội phát hiện ra, người động thủ lấy được nó lại là lão sư ngươi, phân chia thế nào toàn bộ do hai người tính toán, chúng ta không có ý kiến.”



“Tốt!” - Tiêu Thiên chẳng buồn hỏi thăm ý tứ Hàn Nguyệt, cứ vậy lạnh lùng mà bá đạo một lời định đoạt, sau đó mới nghiêng đầu qua tiểu hài tử vẫn luôn im lặng nhóp nhép kẹo ngọt trong tay nàng: “Tử Nghiên, ngươi thay ta qua bên kia nói chuyện với Tuyết Thiên Ma Viên một tiếng đi.”



“Không có hứng thú.”



“Mười viên Long Thần Tán.”



“Hai mươi.”



“Không đi một viên đều không có.”



“Ngươi… Ngươi bắt nạt ta!”



“Ngươi không đi ta tự mình đi…”



“Đừng! Đừng! Ta đi! Ta đi là được chứ gì!” - Thấy Tiêu Viêm một bộ muốn đứng dậy, tiểu hài tử gọi Tử Nghiên vội vàng tới nhảy dựng lên: “Ngươi ngồi im ở đây chờ, ta quay lại ngay.”



Dứt lời, chưa chờ mọi người kịp phản ứng, nàng cứ thế co giò chạy thẳng… vào hư không rồi biến mất không chút tăm tích như chưa từng tồn tại qua. So với quỷ còn phải quỷ dị!



Giữa đêm, trong rừng, lại tận mắt chứng kiến việc ma quỷ xảy ra ngay trước mặt mình, đám người Lâm Tu Nhai nhịn không được đồng loạt co giật khóe miệng.



Về phần Hàn Nguyệt, sau chốc lát ngẩn người, chớp mắt vì ngạc nhiên, nàng mới hơi nghiêng người, có chút ngập ngừng nhỏ giọng hỏi Tiêu Thiêu một câu: “Tiêu lão sư, nữ hài kia… sẽ không phải là… người đó chứ?”



“Người đó?” - Hơi liếc mắt về phía Hàn Nguyệt, Tiêu Thiên nhún vai nhàn nhạt đáp: “Nếu ngươi đang nói tới nội viện đệ nhất Cường Bảng, “Man Lực Vương” Tử Nghiên thì đúng rồi, nàng ta chính là người đó đấy.”



“Quả nhiên!”



Mặc dù đều đã có suy đoán khá chắc chắn trong lòng, nhưng nghe được đích thân Tiêu Thiên khẳng định, mọi người lại nhịn không được rùng mình thêm một lần, chỉ là kèm theo đó còn có chút ngạc nhiên.



Tiểu quái vật kia… vậy mà chịu áp chế rồi!



. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đồng Nhân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả N/A.
Bạn có thể đọc truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần Chương 362: Tử Nghiên sơ hiện được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close