Ma Thú Sơn Mạch, Xà Vương Thần Điện.
Trên đài cao, hai chiếc ngai vàng dành cho Xà Vương và Xà Hậu lúc này đã được Tiêu Thiên cùng Mỹ Đỗ Toa chia nhau ngồi vững. Bên dưới Wanda, Kurumi, Medusa, Mộc Ánh Tuyết và Hoàng Dung năm vị Nữ Thần cùng với Nguyệt Mị đều đã có mặt đầy đủ.
“Rốt cuộc là có chuyện gì với Tiểu Y Tiên, ai giải thích kỹ lại cho ta một lần được không?” - Đảo mắt một vòng quanh đại điện, giọng Tiêu Thiên có chút âm trầm.
Chưa đầy mười lăm phút trước thôi hắn còn đang một bên bế quan tu luyện, một mặt trải nghiệm nhân sinh thứ hai tại dòng thời gian Bồng Lai thì Wanda bỗng nhiên xuất hiện cắt ngang quá trình.
Phàm là tu luyện giả ai cũng biết đang bế quan mà bị đánh gãy nhẹ thì tâm tình không tốt, ảnh hưởng tinh thần; mà nặng có khi tẩu hỏa nhập ma, tổn thương kinh mạch cũng không hề thiếu, cho nên đối với việc Wanda đánh thức hắn bằng cách gọi tỉnh từ trong tiềm thức, Tiêu Thiên cảm thấy rất hài lòng.
Tuy nhiên, câu nói “Tiểu Y Tiên ra đại sự” sau đó của nàng lại là một câu chuyện khác. Đây cũng chính là lý do vì sao Tiêu Thiên triệu tập cuộc họp nội các khẩn cấp này.
“Nguyệt Mị, ngươi là người nhận được tin tức đầu tiên, ngươi thuật lại rõ ràng cho hắn đi.”
Lời này của Mỹ Đỗ Toa vừa ra, cả đại sảnh đều dồn hết ánh mắt về phía cô nàng xà nữ tóc tím đang ngồi một bên chờ câu trả lời.
“Vâng, Nữ Vương bệ hạ.” - Khẽ gật đầu, Nguyệt Mị đứng lên, đôi mắt màu tím ma mị hướng về phía Tiêu Thiên đầy nghiêm nghị: “Xà Vương đại nhân, vừa rồi binh lính tuần tra của chúng nhận được phi điểu hỏa tốc từ Độc Tông, nói độc hỏa trên mệnh bài của Tiểu Y Tiên đại nhân từ một tháng trước bắt đầu không ngừng suy yếu, đến nay đã tiến sát mốc bị dập tắt đi.
Độc Cô Vô Địch, Độc Cô Vô Thường hai vị Thái thượng trưởng lão nhận ra tình huống không đúng đã tự mình lên đường điều tra, thế nhưng mãi không thấy trở về, ngược lại mệnh bài của hai người cũng bắt đầu xuất hiện tình trạng tương tự Tiểu Y Tiên đại nhân trước đây.
Đến lúc này Hoàng Thất của Xuất Vân và các cường giả Độc Tông biết rằng chuyện đã hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát, bọn họ không còn cách nào khác ngoài gửi thư cầu viện Xà Vương đại nhân.”
Nghe được lời bẩm báo ngắn gọn mà đầy đủ từ Nguyệt Mị, hai hàng lông mày Tiêu Thiên khẽ cau lại: “Tiểu Y Tiên và hai vị Thái thượng trưởng lão hiện tại đang ở đâu?”
“Thuộc hạ đã điều tra qua, cả ba người hiện tại đều đang ở trong U Minh Chi Địa, chủ nhân.” - Kurumi là người lên tiếng đáp lời.
“Thuộc hạ cũng đã tự mình đi qua bên kia kiểm tra, thế nhưng không hiểu vì lý do gì thời - không bên đó trở nên vô cùng hỗn loạn. Lấy thực lực hiện tại của thuộc hạ cũng không dám cậy mạnh tiến vào, chủ nhân.” - Wanda cũng góp giọng vào.
Hai đáp án này từ các Nữ Thần khiến Tiêu Thiên càng thêm nghi hoặc.
Kurumi mạnh ở khả năng thao túng thời gian, nàng cho một phân thân trong quá khứ của mình chạy tới Độc Tông điều tra rồi đưa tin tức trở về hiện tại trong nháy mắt là chuyện có thể hiểu được. Thế nhưng Wanda gặp khó khăn trong việc đi qua thời - không thì khó giải thích rồi.
Phải biết, kết giới không gian của Phần Thiên Luyện Khí Tháp nhốt được Vẫn Lạc Tâm Viêm thành thục kỳ nàng chỉ cần muốn liền có thể vô thanh vô tức đi qua dù chỉ mới là nhất tinh Đấu Hoàng. Vậy mà hiện tại mạnh lên tới nhị tinh Đấu Tông rồi lại bị ngăn cản. Rốt cuộc thì một cái U Minh Chi Địa không còn U Minh Độc Hỏa có thần bí gì?
“Hệ Thống, cho ta một cái đáp án rõ ràng đi.” - Nghĩ không ra dứt khoát không nghĩ, Tiêu Thiên quyết định tìm người có thẩm quyền hỏi.
“Tích… không thể trả lời.”
“Ngươi…” - Nghe được Hệ Thống vậy mà từ chối đưa ra đáp án, vẻ mặt Tiêu Thiên lập tức đại biến: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy, Hệ Thống?”
“Tích… quyền hạn không đủ, đề nghị ký chủ tự mình tìm hiểu.”
“Ta…” - Câu trả lời quen mà lạ, lạ mà quen của Hệ Thống khiến Tiêu Thiên nghẹn họng.
Quen biết nhau đến nay đã sắp tới ba mươi năm, trong ấn tượng của hắn chỉ có một lần duy nhất Hệ Thống bày ra điệu bộ này, chính là lần Cthulhu hiện thân năm ấy. Hiện tại nó lại trở quẻ đúng lúc Tiểu Y Tiên vừa ra vấn đề, sẽ không trùng hợp như vậy chứ?
Khoan hãy nói, nếu thực sự Tiểu Y Tiên đang bị Cthulhu hay thứ gì đó ngang ngửa Cthulhu gây khó dễ, vậy thì việc thời - không loạn lạc đến mức Wanda đều không thể can thiệp và Hệ Thống từ chối giải thích lý giải thông rồi.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Không cứu thì có lỗi với Tiểu Y Tiên, với chính bản thân mình, mà cứu thì… đó là Thần Linh và Thực Thể Viễn Cổ a! Làm sao bây giờ!?
Thấy sắc mặt Tiêu Thiên âm tình bất định, hơi thở dồn dập, nắm tay lúc siết lúc buông, cả đại điện đều im lặng. Tiểu Y Tiên trong lòng hắn quan trọng thế nào, mọi người ở đây không biết nhiều cũng biết ít. Hiện tại nàng ra bất trắc một cách thần bí, hắn nổi trận lôi đình cũng là dễ hiểu thôi.
“Thiên, ngươi bình tĩnh lại một chút, đừng tức giận mà hại thân thể.” - Mang theo hiểu lầm nhưng cũng không hoàn toàn là hiểu lầm, Mỹ Đỗ Toa nhẹ giọng khuyên can: “Thường nói cát nhân ắt sẽ có thiên tướng. Thực lực Tiểu Y Tiên mạnh mẽ, làm người lại thiện lương, cho dù có không may gặp chuyện bất trắc thì cũng sẽ biến nguy thành an. Nếu ngươi lo lắng cho nàng, không bằng chúng ta cùng nhau đi U Minh Chi Địa một chuyến xem thử thế nào?”
“U Minh Chi Địa nhất định phải đi, nhưng không phải chúng ta, mà là chỉ ta và Wanda thôi.”
“Ngươi…”
“Ý ta đã quyết, không cần bàn thêm nữa!” - Bàn tay giơ lên ngăn Mỹ Đỗ Toa nói tiếp, vẻ mặt Tiêu Thiên đanh lại: “Thời gian gấp gáp, mọi chuyện hiện tại do Toa Toa toàn quyền quyết định, lúc ta vắng mặt mọi người nghe nàng làm việc.”
Nói, ánh mắt hắn chuyển sang Wanda, khẽ gật đầu.
Soạt! Ù! Ù! Ù!
Nhìn Tiêu Thiên và Wanda biến mất sau vòng xoáy không gian, gương mặt vốn đã lạnh lùng của Mỹ Đỗ Toa càng trở nên âm trầm một cách cực kỳ đáng sợ. Từ lúc quen biết và đi cùng hắn đến nay, đã rất lâu rồi nàng không đeo lên chiếc mặt nạ từng đưa hung danh Xà Nữ Vương vang khắp Tây Bắc địa vực này.
Thế nhưng hôm nay thì khác.
“Nữ vương bệ hạ…”
“Nguyệt Mị, hiện tại ta nhân danh Xà Vương ra lệnh cho toàn bộ binh linh tộc Xà Nhân trong vòng ba mươi phút phải chuẩn bị sẵn sàng, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất xuất phát đi U Minh Chi Địa.
Tiểu Tam, phiền ngươi thay ta liên hệ Hoàng Thất của Gia Mã, Xuất Vân, Thiên Xà, Lạc Nhạn, Mộ Lan ngũ đại Đế Quốc, nói Tề Thiên Cung muốn bọn họ điều động toàn bộ binh lực tới bên ngoài U Minh Chi Địa chờ lệnh.
Ta bất kể bên trong cấm địa kia là cái gì, chỉ cần biết hắn đã đi vào thì nhất định phải đi ra. Bằng không, dù chỉ còn một binh một tốt ta cũng phải san bằng chỗ đó kéo hắn trở về, hừ!”
“Tuân lệnh!”
Không một lời vô nghĩa, cũng chẳng một ánh mắt dư thừa, Nguyệt Mị và Kurumi đồng thanh đáp lời một tiếng xong liền riêng phần mình hành động.
“Medusa, Hoàng Dung, tiểu Mộc, những chuyện khác giao cho ba người các ngươi toàn quyền quyết định.”
“Được!”
Nhìn theo bóng lưng năm người lần lượt rời khỏi đại điện, vẻ mặt nghiêm nghị tới lạnh lùng của Mỹ Đỗ Toa mới thoáng dãn ra, khóe miệng cong lên nụ cười lạnh: “Muốn bỏ ta ở nhà một mình đi liều mạng!? Ta mới không nghe lời ngươi đâu!”
. . .
Đông nam Xuất Vân Đế Quốc, bên ngoài U Minh Chi Địa, nơi được mệnh danh là Tây bắc đệ nhất nhân loại cấm khu. Giữa hư không bất ngờ nở rộ một vòng xoáy không gian hai màu đen - đỏ cùng hai bóng người bước ra từ bên trong.
“Nơi này… quả nhiên là có tà!” - Đảo mắt một vòng nhìn quanh không gian u ám của U Minh Chi Địa, Tiêu Thiên nhịn không được cau mày.
Khác với mấy năm trước, thời điểm hắn đến đây thu lấy U Minh Độc Hỏa, U Minh Chi Địa của hiện tại đã bớt u ám và tanh hôi hơn không ít, thế nhưng cảm giác áp bách và quỷ dị nó mang tới lại lớn hơn rất nhiều lần.
“Đi thôi, Wanda.”
Mắt thấy nơi này rõ ràng là đầm rồng hang hổ, thế nhưng Tiểu Y Tiên đang mắc kẹt bên trong và có thể chết bất kỳ lúc nào khiến Tiêu Thiên không lo được nhiều như vậy, lúc này trầm ra giọng ra hiệu cho Wanda cùng mình tiến vào.
“Vâng, chủ nhân.”
Bay qua khe núi được xem như ranh giới tự nhiên phân biệt U Minh Chi Địa với bên ngoài mà không gặp khó khăn, chỉa là vừa hạ cánh xuống mặt đất đen ngòm mà ẩm thấp dưới chân, một cảm giác khó chịu đến rợn da gà lập tức ập vào thân thể khiến Tiêu Thiên bất giác rùng mình một cái, hai hàng lông mày nhịn không được cau lại.
“Cảm giác này… Ta đang… sợ sao!?”
“Tích… cũng không hẳn là sợ. Chính xác mà nói, là bị trấn áp.”
“Trấn áp!? Chính là cảm giác hài tử sợ phụ thân, chuột sợ mèo, kẻ yếu sợ kẻ mạnh à?” - Tiêu Thiên đem ánh mắt nghi hoặc đảo quanh. Trời âm u, đất âm u, không khí cũng âm u, nhưng một thứ có thể xem là nguồn phát ra uy áp lại hoàn toàn không có: “Nơi này quỷ đều không thấy chứ đừng nói tới người. Rốt cuộc là ai trấn áp ta?”
Không có câu trả lời.
“Được rồi, không nói là ai cũng được, nhưng ít nhất ngươi cũng nên cho ta biệt một địa điểm cụ thể, hay tối thiểu lắm cũng phải là một phương hướng để tìm Tiểu Y Tiên chứ?” - Hệ Thống lúc thiêng lúc không Tiêu Thiên càng thêm nghi hoặc, mà đồng thời cũng càng bất đắc dĩ.
“Tích… thẳng hướng đông nam, U Minh Chiểu Trạch.”
“U Minh Chiểu Trạch… chẳng lẽ là…” - Vẻ mặt khẽ biến, Tiêu Thiên lập tức hít sâu một hơi dằn xuống cảm giác “bị trấn áp” lan tràn trên thân thể và cả trong linh hồn mình, chợt trầm giọng nói: “Đi thôi Wanda, tốc độ tối đa!”
“Vâng, chủ nhân.”
Theo Wanda nhẹ giọng đáp lời, chủ - tớ hai người đã biến thành hai bóng đen lướt nhanh về phía đông nam, nháy mắt đã biến mất phía cuối chân trời.
. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…
Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 380: tái ngộ trong không vui!
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
-
N/A
Chương 380: Tái ngộ trong không vui!
Danh Sách Chương: