Từng có kinh nghiệm đi xuyên qua U Minh Chi Địa một lần nên Tiêu Thiên không gặp bất kỳ khó khăn gì trên đường. Hắn và Wanda cứ thế một đường thẳng tắp lao vun vút không ngừng không nghỉ, mãi cho đến khoảng một giờ sau khi mặt đất bên dưới bắt đầu chuyển từ ẩm thấp xác xơ bình thường sang nhầy nhụa những bùn lầy đen thui đặc trưng của U Minh Chiểu Trạch, hai người mới bắt đầu giảm dần tốc độ để quan sát tình hình.
“Càng đến gần U Minh Chiểu Trạch cảm giác bị trấn áp càng lớn. Xem ra nơi này đúng là nguồn căn của vấn đề.” - Ánh mắt như điện không ngừng đảo quanh, thế nhưng ngoại trừ cảm giác hai vai nặng trĩu, tay chân bất giác run rẩy từng cơn càng lúc càng nghiêm trọng ra thì Tiêu Thiên gần như chẳng thấy gì bất thường cả: “Hệ Thống, thêm chỉ dẫn được không?”
“Tích… tiếp tục tiến vào sâu hơn, chính xác là tại U Minh Tế Đàn.”
“Quả nhiên!” - Nghe được cái tên kia vang lên trong đầu, suy đoán của Tiêu Thiên càng thêm vững chắc, bất chợt hai nắm tay hắn nhịn không được siết chặt, hàm răng nghiến lại.
Còn nhớ năm đó rút ra kinh nghiệm sau lần ở Cửu Sát Chi Địa, Tiêu Thiên lo lắng tế đàn kia có tà nên đã cố ý hỏi thăm Hệ Thống rất kỹ để đảm bảo chính mình sẽ không chọc nhầm lão tổ tông hay thiên đại âm mưu gì đó của Thần - Ma, và câu trả lời nhận được là “chắc chắn không”. Thậm chí Hệ Thống còn hơn một lần khẳng định toàn bộ U Minh Chi Địa là nhân tạo chứ không phải một Thần Tích như tòa Thiên Nhiên Cửu Cung Đại Trận tại Cửu Sát Chi Địa kia.
Cẩn thận đến thế rồi mà hôm nay vẫn tới công chuyện!
Đương nhiên Tiêu Thiên sẽ không cho rằng Hệ Thống lừa hắn hay gì cả, mà bây giờ cũng không phải lúc để lo chuyện đó. Đến nơi này lấy U Minh Độc Hỏa là hắn lựa chọn, dẫn theo Tiểu Y Tiên cũng là hắn tự mình quyết định, hiện tại nàng gặp không may thì hắn nhất định phải là người đứng ra nhận lãnh trách nhiệm cứu người trở về, không có một trong.
“Mà ngươi có cách nào giúp ta một chút không, Hệ Thống? Chưa thấy đối phương tay chân ta đã run rẩy lợi hại như thế này, đến lúc gặp mặt ta sợ mình đứng còn không vững a!”
“Tích… có hai cách. Một là tăng cường cấp độ tinh thần lực lên để cậy mạnh ngạnh kháng. Hai là tăng cường huyết mạch của bản thân, hay còn gọi là tăng xếp hạng tầng thứ sinh mệnh, qua đó sinh ra kháng tính tự nhiên với uy áp.”
Nghe được câu trả lời của Hệ Thống, hai hàng lông mày luôn cau chặt vì căng thẳng của Tiêu Thiên chợt nhướng lên.
Tại Đấu Khí đại lục, đẳng cấp tinh thần lực được phân chia thành Phàm, Linh, Thiên, Đế bốn đại cảnh, mỗi đại cảnh lại phân sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, viên mãn năm tiểu cảnh.
Tiêu Thiên may mắn được [ Kế Thừa ] 50% khả năng luyện đan từ Mộc Ánh Tuyết cùng năng lực thao túng thực tại của Wanda nên tinh thần lực của hắn cũng không kém, hiện đang tạm dừng tại Linh cảnh trung kỳ. So với người đồng trang lứa hay cùng đẳng cấp thì như thế có thể gọi là cao, đáng tiếc, đem đặt vào tình huống trước mắt lại thiếu đi quá nhiều.
“Trong balo vẫn còn vài loại đan dược và thiên tài địa bảo có thể đề thăng chút ít tinh thần lực trong thời gian ngắn, nhưng nếu chỉ dựa vào từng đó thì hiển nhiên là không thể nào đủ được. Về phần tăng cường huyết mạch…” - Không biết nghĩ tới điều gì mà ánh mắt nhìn về phía mây xám vần vũ trên bầu trời hướng đông nam của Tiêu Thiêu bỗng nhiên phát lạnh, chợt hắn gằn giọng lẩm bẩm: “Tăng tốc lên nào, Wanda. Ta hiện tại lập tức muốn xem thử rốt cuộc là yêu ma quỷ quái nơi nào ăn gan hùm mật gấu dám đụng vào người của Tề Thiên Cung chúng ta đây.”
“Vâng, chủ nhân.”
. . .
Tiếp tục phi hành thẳng hướng đông nam bằng tốc độ không nhanh không chậm, mãi cho đến khi U Minh Tế Đàn dần hiện ra cuối tầm mắt, Tiêu Thiên mới ra hiệu cho Wanda dừng lại.
“U Minh Tế Đàn… nhân tạo… quyền hạn không đủ… Thì ra là như vậy!”
Lơ lửng trên bầu trời nhìn tòa thạch đài hình tròn được bao quanh bởi mười cây cột đá thô to như mười đầu ngón tay người khổng lồ đang cố gắng vươn lên bầu trời, rốt cuộc Tiêu Thiên đã đoán được sơ bộ chuyện gì đang xảy ra ở đây, với cái tế đàn này, và cả với Tiểu Y Tiên nữa.
“Nếu ta nhớ không lầm thì năm đó chính tay ta là người đã nổ nát cái tế đàn kia để ép U Minh Độc Hỏa phải chui ra khỏi hang. Hiện tại nó không chỉ nguyên vẹn ở đó, mà ngược lại còn trở nên hoàn thiện và ổn định hơn rất nhiều. Đây là điểm thứ nhất.
Và nếu như một lần nữa ta nhớ không lầm thì chính ngươi cũng từng nói U Minh Tế Đàn là sản phẩm nhân tạo, được người của U Minh Tông xây lên nhằm triệu hoán một vị Ma Thần. Đây là điểm thứ hai.
Điểm thứ ba, đương nhiên chính là uy áp đến từ một kẻ thuộc “tầng thứ sinh mệnh cao hơn” đang tràn ngập không gian nơi này.
Xâu chuỗi tất cả những dữ liệu đó lại, ta cảm thấy mình có cơ sở để tin rằng một… “tồn tại như thế”, hay ít nhất là một phần gì đó của hắn, đã thành công đi qua tế đàn để giáng lâm nơi này và trở thành thủ phạm gây ra vấn đề với Tiểu Y Tiên.
Nếu suy đoán của ta là đúng, ngươi tích một cái cho ta biết. Ngược lại cứ bảo trì im lặng là được, Hệ Thống.”
“...”
Thời gian chậm rãi trôi qua từng giây, vẻ mặt Tiêu Thiên theo Hệ Thống mãi vẫn không hề có động tĩnh gì càng lúc càng trở nên khó coi.
“Chẳng lẽ ta đoán sai rồi…”
“Tích…”
Đang lúc hắn có chút nghi ngờ xen lẫn với thất vọng vì cho rằng suy đoán khá chặt chẽ của mình vậy mà không phải câu trả lời cuối cùng, thì Hệ Thống lại bất thình lình đánh tiếng. Chỉ một âm thanh rất ngắn, nhỏ và đơn giản, nhưng từng đó là đủ để hai mắt Tiêu Thiên sáng bừng lên chiến ý.
“Ma Thần sao… hừ!”
Nếu đối phương là nhân loại chí cường, Tiêu Thiên còn thực sự là không dám nói chắc. Thế nhưng hiện tại đã được Hệ Thống gián tiếp thừa nhận thân phận địch nhân, hắn ngược lại là có ít nhất năm thành tự tin đem Tiểu Y Tiên cứu trở về.
“Đi nào Wanda! Cả đời ta còn chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy Thần Linh hay Ma Quỷ đâu. Hôm nay phải nhân cơ hội này mở rộng tầm mắt một lần mới được.”
“Vâng, chủ nhân.”
. . .
Khoảng cách vài ki-lô-mét nháy mắt liền qua, rất nhanh Tiêu Thiên và Wanda đã xuất hiện tại bầu trời phía trên U Minh Tế Đàn để cùng nhau quan sát tình hình. Và một nhìn này lập tức khiến hắn kinh ngạc không thôi.
“Kia là… Tiểu Y Tiên, đúng không Wanda?”
“Ngoại hình có chín thành giống Tiểu Y Tiên, nhưng thuộc hạ không chắc nàng còn là Tiểu Y Tiên nữa rồi, chủ nhân.”
Nghe được câu trả lời của Wanda, Tiêu Thiên cũng âm thầm gật đầu, ánh mắt gắt gao nhìn kỹ bóng hình mảnh mai quen mà lạ, lạ mà quen đang ngồi xếp bằng trong tư thế ngũ hoa tụ đỉnh, hai mắt nhắm hờ ngay tại trung tâm tế đàn bên dưới.
Quen, bởi vì gương mặt đó, vóc dáng đó, y phục đó, thậm chí những trang sức nhỏ trên tai, trên tóc đó, tất cả đều thuộc về Tiểu Y Tiên xinh đẹp, thiện lương mà Tiêu Thiên từng biết, từng yêu quý, từng xem trọng.
Nhưng nàng bây giờ lại trở nên cực kỳ lạ lẫm ở các hoa văn kỳ dị không ngừng nhấp nháy ánh sáng màu xanh lục trên da; ở mười đầu ngón tay sắc lẹm những móng tay tối màu; ở chiếc đuôi nhỏ có đầu tam giác nhọn hoắt dưới mông, ở đôi cánh dơi rách tả tơi sau lưng và ở cả cặp sừng dê uốn cong mọc ra hai bên thái dương.
Tình huống rõ đến mười mươi này, khỏi nói Tiêu Thiên cũng biết nàng bị quỷ nhập rồi!
Giữa lúc Tiêu Thiên trầm ngâm đánh giá đối phương thì “Tiểu Y Tiên” đang ngồi xếp bằng bên dưới bỗng nhiên trợn lớn hai mắt, đầu ngẩng lên nhìn ngược lại hắn, trong khuôn miệng vốn hồng hào, nhỏ nhắn bây giờ lại nhọn hoắt bốn chiếc răng nanh dài chậm rãi phát ra những âm thanh khàn khàn mà cứng ngắc.
“Là… ngươi… sao…”
Nhìn vào đôi mắt đã che kín màu đen thăm thẳm chỉ còn duy nhất một chấm màu xanh lục tại trung tâm như con ngươi của “Tiểu Y Tiên” đang trợn trừng về phía mình, một cảm giác lạnh lẽo chợt chạy dọc sống lưng Tiêu Thiên khiến hắn nhịn không được khẽ rùng mình.
“Ngươi biết ta?” - Hơi cắn đầu lưỡi để cảm giác đau đớn giúp mình thanh tỉnh khỏi sợ hãi, Tiêu Thiên trầm giọng hỏi ngược lại.
“Ta… không… biết… ngươi… nhưng… nữ… nhân… này… biết…”
Câu trả lời gượng gạo mà ngắt quãng vô cùng khó nghe của đối phương vừa ra, hai mắt Tiêu Thiên liền híp lại: “Ngươi tốt nhất là cút khỏi người nàng trước khi quá muộn, bằng không bất kể ngươi là Thần, là Tiên hay yêu ma quỷ quái gì ta cũng sẽ giết ngươi.”
“Ngươi… không… giết… được… ta… bởi… vì… ta… bất… tử…”
“Bất tử!? Sống mà lay lắt thành dạng này ngươi cũng không ngại nhận mình bất tử sao?”
“Phàm… nhân… vô… tri…”
“Ta vô tri cũng được, ngươi đại trí cũng mặc kệ ngươi. Yêu ma, ta cảnh cáo ngươi lần thứ hai, cũng là lần cuối cùng, hiện tại lập tức cút ra khỏi người Tiểu Y Tiên, nếu không đừng trách ta không nói lý.” - Không hề có ý định sẽ đôi co nhiều với đối phương, Tiêu Thiên trực tiếp nói thẳng ra yêu cầu của mình.
“Ngươi… không… giết… được… ta…”
“Gian ngoan mất linh!”
Vù!
Quát lớn một tiếng, Tiêu Thiên cách không vung tay đánh ra một đạo quyền ấn cháy hừng hực ngọn lửa trong suốt thẳng về phía tế đàn. Đương nhiên, hắn hoàn toàn không chắc chắn tình trạng của Tiểu Y Tiên hiện tại có ổn hay không nên một quyền này đã được cố ý đánh lệch ra một đoạn, đảm bảo dù trúng đích cũng sẽ không gây hại đến nàng quá nhiều.
Bùm!
Một tiếng nổ không lớn nhưng cực kỳ vang vọng trong không gian u ám mà tĩnh mịch của U Minh Chiểu Trạch. Kết quả… không có kết quả gì cả.
“Tiểu Y Tiên” vẫn ngồi im tại chỗ nhìn lên, còn Tiêu Thiên lại cau mày nhìn xuống, bởi vì một quyền vừa rồi của hắn dường như đã đánh trúng một tầng kết giới vô hình bao quanh tế đàn.
. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…
Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 381: một tồn tại… như thế
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
-
N/A
Chương 381: Một tồn tại… như thế
Danh Sách Chương: