Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 419: vượt ải

Trang chủ
Đồng Nhân
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
Chương 419: Vượt ải
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phượng Thanh Nhi vượt ải thành công!”



Hình ảnh cô nàng Phượng Hoàng cao ngạo phất phới trên cao cùng thanh âm trầm thấp vang vọng quanh bình đài mãi không tiêu tan mang lại rất nhiều cảm xúc cho đám người bên dưới. Trong đó đáng phải kể đến nhất đương nhiên “Vạn Kiếm Các” Đường Ưng, “Hoàng Tuyền Các” Vương Trần, “Tinh Vẫn Các” Mộ Thanh Loan các truyền nhân của Tứ Phương Các và Tiêu Thiên.



Đừng hiểu lầm, không phải Tiêu Thiên muốn ganh đua với bọn trẻ, mà chỉ đơn giản là bởi bên cạnh ba cá nhân kể trên, thì rất không may, ông chú này cũng là nạn nhân của cái giang hồ vẫn gọi bằng “nhìn đểu” từ phía Phượng Thanh Nhi.



“Hài tử a!”



Đang lúc Tiêu Thiên khẽ thở dài lắc đầu trước ánh nhìn cùng cái bĩu môi đầy khiêu khích của Phượng Thanh Nhi về phía mình, thì từ trong đám người bỗng nhiên bước ra một thân ảnh.



Ánh mắt thoáng nhìn qua bóng người mảnh mai trên cao một cái, sau đó người kia mới nghiêng đầu hướng Kim Thạch ôm quyền nói: “Đệ tử Vạn Kiếm Các, Đường Ưng gặp qua Kim Thạch lão tiền bối!”



Đối với chào hỏi của đối phương, Kim Thạch chỉ hơi chút gật đầu xem như trả lễ chứ không mở miệng đáp lời thân thiện như với Phượng Thanh Nhi, Hiển nhiên là quan hệ đối chọi gay gắt giữa Phong Lôi và Vạn Kiếm song Các ít nhiều đã có ảnh hưởng lên thái độ của đầu Chuột già thành tinh này.



Đường Ưng cũng có hiểu rõ nên hành lễ xong liền xoay người, một bên vai khẽ lắc để đại kiếm màu xanh đeo sau lưng lập tức “cheng!” một tiếng tự động bay vút lên, cuối cùng trôi nổi tại trước mặt hắn.



Khoan hãy nói, kiếm này vừa rời vỏ liền tỏa ra trận trận kiếm khí vô hình dày đặc cào rách cả mặt đất ra từng đường cắt sâu hoắm khiến cho không ít người đẳng cấp thấp hơn xung quanh đều rợn cả sống lưng, bàn tay ướt đẫm mồ hôi lạnh.



“Kiếm Khí tán mà không tụ, sắc mà không bén, phong mang tất lộ… non!” - Ai đó trong bóng tối lắc đầu, khẽ lẩm bẩm.



Trở lại với Đường Ưng.



Ngay khi đại kiếm vừa phiêu phù ổn định trước mặt, vị đại diện của Vạn Kiếm Các này liền động thân. Chỉ thấy mũi chân hắn khẽ điểm lên mặt đất một cái đem thân thể vọt lên không trung, sau đó mới nhẹ nhàng hạ xuống trên thanh kiếm.



“Ể!? Ngự kiếm phi hành sao!? Vạn Kiếm Các này cũng thú vị đấy nhỉ?”



Lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy người khác ngự kiếm phi hành, chút ký ức và ước mơ xưa cũ chôn giấu trong lòng Tiêu Thiên chợt nổi lên khiến hắn nhịn không được tắm tắc, chỉ là rồi rất nhanh hắn liền bình tĩnh trở lại.



Bay bằng cánh hay bay bằng kiếm gì thì cũng là bay, nhìn khác biệt thì cảm thấy hay thôi chứ hiệu quả cuối cùng mới là yếu tố quan trọng nhất. Mà phi kiếm rõ ràng không phải là một phương án tối ưu.



Dưới ánh mắt có chút kỳ dị từ mọi người, Đường Ưng hít sâu một hơi, cả người lẫn kiếm chậm rãi bay lên đến khi cách mặt đất khoảng ba bốn mét gì đó mới dừng lại. Bộ dạng này hẳn là muốn học theo công thức thành công của Phượng Thanh Nhi, trước xông chính diện, sau đó dùng tốc độ bỏ lại truy binh.



Hai mắt chăm chú nhìn thử triều dày đặc ở hai bên cầu thang đá, Đường Ưng bỗng nhiên thở hắt ra một hơi, tay áo vung mạnh lên, trường kiếm dưới chân “vút!” một tiếng liền hóa thành lưu tinh lướt đi, tốc độ vừa cao mà kiếm khí lại sắc bén khiến mọi người đều sợ hãi than.



Chít! Chít! Chi! Chi! Chi!



Kiếm ảnh như một tia chớp xông vào phạm vi cầu thang đá, lập tức thanh âm chói tai ùn ùn kéo nhau xông đến cản đường. Thử thách thứ nhất bắt đầu xuất hiện.



Ám mắt như kiếm nhìn sóng âm cuồng mãnh lao đến, vẻ mặt Đường Ưng vẫn như cũ băng lãnh cùng kiên quyết.



“Kiếm, đến!”



Thanh âm quát khẽ vang lên, chợt từng đạo kiếm khí như thực chất từ trong cơ thể hắn bùng phát ra, sau đó không ngừng xoay tròn ngược nhau đem cả người lẫn kiếm bao bọc vào trong. Từ bên ngoài nhìn vào giống như một quả cầu kiếm ảnh liên miên bất tận.



Onggggg… Onggggg…



Nhìn âm ba và kiếm trận phòng ngự va vào nhau phát ra những gợn sóng kịch liệt nhưng vẫn không ngăn cản được bước tiến của Đường Ưng, xung quanh bình đại hiện lên không ít ánh mắt hâm mộ. Kiếm Tu mà, biểu tượng văn hóa đại chúng, có hay không?



Dễ dàng vượt qua được sóng âm cản đường, phần tiếp theo trở nên không còn gì khó khăn với Đường Ưng. Chỉ sau vài nhịp hô hấp hắn đã thấy hắn đứng bên cạnh Phượng Thanh Nhi trên đỉnh núi.



“Người tiếp theo!?”



“Hoàng Tuyền Các, Vương Trần.”



Lại là một đại diện khác của Tứ Phương Các. Có chút khác biệt là tên này không dùng phương pháp của hai người đi trước, mà thay vào đó, hắn chọn cách đơn giản, trực tiếp hơn, đó là đem đấu khí hùng hồn của bản thân tạo thành phòng ngự, sau đó cứ thế cường ngạnh chạy chậm lên đỉnh núi, thái độ cực kỳ ngang tàng.



“Thành công! Người tiếp theo!?”



“Tứ Phương Các đã có tam Các hiện thân, xem ra cũng nên để người thứ tư ra trận nhỉ?” - Trong lòng suy nghĩ, ánh mắt Tiêu Thiên đảo quanh.



Không ngoài dự đoán của hắn, và cả mọi người, từ trong đám người đông chậm rãi bước ra một loli áo xanh.



“Tinh Vẫn Các, Mộ Thanh Loan gặp qua Kim Thạch tiền bối.”



“Thanh Loan tiểu thư càng ngày càng biết ăn nói! Năm đó gia tộc ngươi cho ngươi bái Phong Tôn Giả làm sư phụ gây ra nhiều tranh cãi, hiện tại xem ra vẫn là một quyết định không sai a.” - Ánh mắt ngưng lại trên người Mộ Thanh Loan, bộ dáng chán chường, lạnh nhạt trên khuôn mặt Kim Thạch rốt cục cũng bị thay bằng vẻ tươi cười.



“Kim Thạch tiền bối quá khen, vãn bối còn phải học hỏi rất nhiều!” - Giống như rất không nguyện ý nói lại chuyện “năm đó”, Mộ Thanh Loan chỉ khách sáo một câu không đầu không đuôi, sau đó liền nhắm thẳng cầu thang đá chậm rãi bước đi.



Dưới ánh mắt chăm chú mà nghi hoặc của mọi người, khi âm ba dữ dội ùn ùn kéo đến, chỉ thấy miệng nhỏ Mộ Thanh Loan khẽ hé rồi “hừ!” một tiếng, sau đó… không có sau đó nữa. Tất cả âm ba khiến người ta đau đầu, ói máu kia giống như chuột gặp phải mèo, cứ thế tán loạn ra xung quanh rồi tiêu tán trong vô hình.



Người khác là vượt ải, Mộ Thanh Loan là một tiếng hừ lạnh đập tan cả cửa ải rồi ung dung bước lên cầu thang đá, hết sức dễ dàng và nhẹ nhàng đi thẳng tới đỉnh núi tới bên cạnh sánh vai cùng Phượng Thanh Nhi, Đường Ưng cùng Vương Trần.



Bị một chiêu phá vỡ nhận thức này của Mộ Thanh Loan công kích, đám người từng vượt ải thất bại trước đó đều kém chút lần thứ hai phun ra một ngụm máu tươi. Thường nói “người so với người, tức chết người”, nhưng mà như thế này thì thực sự là quá mức rồi..



“Thành công! Người tiếp theo!?”



Kẻ khác bị Mộ loli đánh vỡ tam quan, thay đổi nhận thức, còn Kim Thạch vị Tộc trưởng Phệ Kim Thử nhất tộc, cũng là người thiết kế cửa ải này, lại chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn… quên mất là công kích âm ba của Phệ Kim Thử không hề có tác dụng lên nàng. Sai lầm a, sai lầm!



Có thành công của bốn thiên tài Tứ Phương Các truyền cảm hứng, những người khác bắt đầu có thêm tự tin để vượt ải. Kết quả… chẳng ra làm sao cả.



Liên tiếp ba người tiếp theo đều cố gắng bắt chước công thức chiến thắng của Phượng Thanh Nhi và Đường Ưng muốn trước cường, sau tốc. Đáng tiếc, bọn họ không biết rằng “cứ áp dụng công thức là ra” câu nói này đã, đang và vĩnh viễn sẽ luôn là cú lừa lớn nhất trong lịch sử nhân loại.



Chút tự tin từ việc nhìn thấy người khác thành công đến nhanh, đi càng nhanh. Trên bình đài trước sau còn tới gần chục người chưa thử sức, nhưng không một ai dám tiến lên nữa. Mãi cho đến khi… tên kỳ quái lưng đeo quan tài bước ra.



Trong sân, toàn bộ ánh mắt đều ngưng tụ trên thân Tiêu Thiên. Cùng lúc đó trên đỉnh núi, bốn người kia cũng đồng dạng đem cảm xúc bất đồng phóng xuống dưới. Kẻ tò mò, người hừ lạnh, số khác lại một mặt hứng thú nhìn chăm chú v.v. nhưng tất cả bọn họ đều có một điểm chung, đó là muốn xem thử người lạ mặt nhìn không ra nông sau này sẽ vượt qua Thử Triều m Ba Trận như thế nào.



“Tại hạ Đại Đồng Mộc Vũ Hữu(Ōtsutsuki Hagoromo), gặp qua Kim Thạch tiền bối!” - Tiến tối trước mặt Kim Thạch, Tiêu Thiên hai tay ôm quyền, giọng bình thường nói.



“Đại Đồng Mộc Vũ Hữu!?” - Cái tên lạ hoắc này vừa vang lên, không chỉ Kim Thạch nhướng mày ngạc nhiên, mà những người khác cũng đều tỏ ra nghi hoặc nồng đậm: “Thứ cho ta nhiều lời, không biết tiểu hữu ngươi… đến từ đâu vậy?”



“À! Chỉ là tiểu môn tiểu phái, nói ra mong Kim Thạch tiền bối không chê cười. Gia môn tiểu tử gọi…” - Hơi ngừng lại một lát, Luân Hồi Nhãn của Tiêu Thiên có chút đảo quanh, khóe miệng cong lên nụ cười tà: “Gia môn tiểu tử gọi Tề Thiên Cung.”



“Tề Thiên Cung!? Ai vậy?”



“Chưa từng nghe qua! Chắc là thiên tài mới nổi của thế lực nhỏ nào đó.”



“Không có hy vọng!”



“...”



Xung quanh nổi lên vài tiếng bàn tán thì thầm, chủ yếu là những người có quen biết hỏi thăm lẫn nhau xem có nhận ra cái “tiểu môn, tiểu phái” kia là gốc rạ nào hay không. Và rất không bất ngờ, hầu hết đáp án đều là không biết cùng không xem trọng một kẻ đã lạ mặt, còn vô danh như Tiêu Thiên.



Tuy nhiên, người có người này người kia, Tề Thiên Cung có thể vô danh với vài người, nhưng vào trong tai một số kẻ khác lại như sấm sét giữa trời quang.



“Tề Thiên Cung của ngươi có phải Tề Thiên Cung mấy tháng trước tại Thiên Bắc Thành… hay không?” - Ánh mắt Kim Thạch khẽ đảo qua Phượng Thanh Nhi, người lúc này cũng đang nhìn chằm chằm Tiêu Thiên, chợt nhỏ giọng hỏi.



“Thiên Bắc Thành!? À! Đó là Cung chủ đại nhân… khụ!” - Giống như nghĩ ra cái gì đó cấm kỵ, Đại Đồng Mộc Vũ Hữu vị bằng hữu này đang nói bỗng nhiên dừng lại giữa chừng, lắc lắc đầu: “Kim Thạch tiền bối, ta muốn vượt ải. Chuyện gia môn, khi khác lại cùng ngài đàm đạo.”



“À! Ừ, như vậy cũng được.” - Thấy Tiêu Thiên cố ý lảng tránh, Kim Thạch cũng không hỏi thêm đề tài này nữa, ánh mắt chuyển sang quan tài sau lưng hắn: “Cường độ m Ba Trận sẽ tỉ lệ thuận với nhân số, bất kể sinh - tử. Ngươi chắc chắn muốn mang theo quan tài này chứ?”



“Không thành vấn đề! Dù sao thì có nàng đi cùng hay không cũng như nhau thôi.”



Dứt lời, trước ánh mắt chú ý của bao người, Tiêu Thiên khẽ hít sâu một hơi, bàn chân chậm rãi bước đi về phía cầu thang đá.



. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đồng Nhân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả N/A.
Bạn có thể đọc truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần Chương 419: Vượt ải được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close