Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 420: một đôi mắt thần kỳ!

Trang chủ
Đồng Nhân
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
Chương 420: Một đôi mắt thần kỳ!
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn Tiêu Thiên một chút phòng thủ hay chuẩn bị gì đó đều không thèm làm cứ thế cõng theo quan tài sải bước tiến lên, tất cả mọi người từ Kim Thạch, tới bốn thiên tài của Tứ Phương Các, đến những kẻ còn đang ở dưới bình đài v.v. đều nhịn không được ngạc nhiên tới ngây người.



“Tên này cũng quá khinh thường đi chứ?”



“Đến được đây bằng may mắn hay gì?”



“Quả nhiên là xuất thân từ tiểu môn tiểu phái, bất thường từ đầu óc bất thường đi.”



“...”



Những người hy vọng rút ra thêm kinh nghiệm từ hắn thất vọng mắng, những kẻ đã từng thất bại tìm được điểm cân bằng tâm lý khinh thường mắng, thậm chí số khác chỉ đơn giản là thấy hắn làm ăn không ra ngô ra khoai gì nhìn chướng cả mắt cũng mắng.



Nhưng mà chó cứ sủa, còn đoàn người cứ đi.



Ai mắng thì mắng, trong lòng Tiêu Thiên vẫn tâm niệm rằng “người thành công luôn có lối đi riêng”, vì thế hắn cứ thế tiếp tục vững bước tiến lên.



Vững bước tiến lên…



Vững bước tiến lên…



Vững bước tiến lên…



Không cẩn thận một đường “vững bước tiến lên” ngang qua bình đài, lại “vững bước tiến lên” cầu thang đá, cuối cùng “vững bước tiến lên” tới đứng bên cạnh đám người Phượng Thanh Nhi và Mộ loli trước sự ngỡ ngàng của toàn trường.



Khoảnh khắc Tiêu Thiên liếc mắt cười nhạt với Phượng Thanh Nhi tại bậc thang cuối cùng, sau đó quay người lại vẫy tay ra hiệu với Kim Thạch rằng hắn đã lên tới đỉnh, Thời - Không dường như dừng lại. Mãi cho đến khi… tranh cãi bắt đầu nổ ra.



“Cái này…”



“Chuyện gì xảy ra!?”



“Có tấm màn đen! Ta nghi ngờ tộc Phệ Kim Thử thiên vị tiểu tử này!”



“...”



Thắc mắc, nghi hoặc dần biến thành nghi ngờ. Dù sao trước đó Kim Thạch vừa trò chuyện thân thiết với Mộ Thanh Loan xong nàng liền quỷ quỷ dị dị thông quan, ngay sau đó lại có màn thì thầm nhỏ to với Tiêu Thiên và chuyện này xảy ra.



Không nghi không được!



Ngoài ra còn một chi tiết rất đáng ngờ khác nữa, đó là việc Kim Thạch chủ động nhắc nhở “Quan Tài Nhân” Đại Đồng Mộc Vũ Hữu rằng thêm người m Ba Trận sẽ mạnh hơn, trong bối cảnh trước đó đã có hai tiểu đội xông quan nhưng không hề được hé lấy nửa lời.



Quả thực là không nghi ngờ không được a!



Tiếng xì xầm càng lúc càng lớn, số người nghiêng về phe nghi hoặc càng lúc càng đông, đến mức lời nói ra càng ngày càng khó nghe thì rốt cuộc Kim Thạch đã không thể nhịn được nữa.



“Im lặng!”



Uỳnh! Ruỳnh! Ruỳnh!



Một tiếng quát lớn bỗng nhiên vang vọng trường không, theo sau bởi uy áp cuồn cuộn của siêu cường Đấu Tông khiến cả bình đài đều rung lên từng trận.



Nháy mắt, tất cả mọi người đều im lặng, rụt cổ sợ hãi.



Giận quá mất khôn a! Nơi này thế nhưng mà là Thiên Mục Sơn, địa bàn của Phệ Kim Thử nhất tộc. Bọn họ lại ở đây nói ra nói vào Tộc trưởng người ta. Thực sự là muốn chết.



Đối với đám thiên tài trẻ vô lễ với mình, Kim Thạch có tức giận nhưng cũng không đến mức làm khó bọn họ. Mấy manh chiếu mới chưa từng trải mà thôi, xem như chó sủa là được.



Tuy nhiên, việc Tiêu Thiên ma ma quỷ quỷ thông quan khiến người ta nghi ngờ tồn tại tấm màn đen lại là một câu chuyện khác. Làm không tốt nhẹ thì ảnh hưởng uy tín tộc Phệ Kim Thử, mà nặng… đám trẻ này trở về thêm mắm dặm muối với thế lực sau lưng họ, sau đó đám nhân loại tham lam kia mượn chuyện này làm cớ phát động chiến tranh hòng độc chiếm Thiên Mục Huyết Đàm như trăm năm trước nữa thì quá oan đi.



“Đại Đồng Mộc tiểu hữu!” - Mang theo trong lòng nhiều suy nghĩ chồng chéo, Kim Thạch hít sâu một hơi, ánh mắt hướng về phía Tiêu Thiên trên các bậc thang trầm giọng nói: “Lão phu biết hỏi thăm thủ đoạn người khác là tối kỵ, nhưng chuyện này can hệ trọng đại, hy vọng tiểu hữu có thể hiểu cho.”



Lời này vừa ra, tất cả mọi người đang có mặt tại hiện trường đều hướng mắt về phía Tiêu Thiên chờ nghe câu trả lời.



“Kim Thạch tộc trưởng khách khí.” - Đứng trước áp lực từ một siêu cường Đấu Tông và vô số ánh mắt tò mò khác, Tiêu Thiên vẫn tỏ ra khá bình tĩnh, hai tay ôm quyền đáp: “Những gì ta có thể nói với ngài và mọi người ở đây là… đôi mắt này của ta có chút đặc biệt. Ta làm được như vừa rồi, tất cả đều là nhờ diệu dụng của nó mà thôi.”



“Là đôi mắt sao?”



Nghe được câu trả lời của Tiêu Thiên, lại nhìn vào đôi Luân Hồi Nhãn màu tím với những vòng tròn đồng tâm kỳ dị kia, trong lòng mọi người không hiểu vì sao lại cảm thấy tin tưởng hơn một nửa.



“Thì ra là như vậy!” - Trái ngược với vẻ bán tín bán nghi của đám trẻ, Kim Thạch lại thở phào một hơi tỏ ra cực kỳ nhẹ nhõm: “Vừa rồi ta cũng đã hỏi qua những Phệ Kim Thử này, bọn họ nói không ra tay ngăn cản tiểu hữu là do… không thấy tiểu hữu lại gần. Xem ra đôi mắt của Đại Đồng Mộc tiểu hữu thật sự rất thần kỳ.”



Không thấy hai chữ này thoạt nghe thì đơn giản, nhưng trong đó lại ẩn chứa rất nhiều sâu xa. Nghĩ xem, đám Phệ Kim Thử kia đâu chỉ không nhìn thấy hắn, bọn họ rõ ràng là không nghe thấy, không ngửi thấy, thậm chí hoàn toàn không cảm thấy có người đi ngang qua bên cạnh mình a. Dùng thần kỳ để gọi loại thủ đoạn này là còn nhẹ, phải gọi bằng thần kỹ thì đúng hơn.



Đủ khôn ngoan để hiểu được tất cả những chuyện này khiến ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thiên của cả Kim Thạch, lẫn các thiên tài đều trở nên ngưng trọng hơn rất nhiều.



Nếu gọi bọn họ là thiên tài, là yêu nghiệt, là quái vật v.v. các loại mỹ từ thiên hạ thường dùng để mô tả những người trẻ tài giỏi, thì “Quan Tài Nhân” Đại Đồng Mộc Vũ Hữu này nên là… một đầu Quỷ Mị thần bí mà đáng sợ.



“Khụ!” - Đang lúc mọi người còn chưa hết sững sờ với Tiêu Thiên, thì bên dưới bình đài Kim Thạch đã kịp hồi phục tinh thần để tiếp tục làm việc mình cần làm: “Đại Đồng Mộc tiểu hữu vượt ải thành công. Mời người kế tiếp. Nhắc nhở các ngươi một chút là thời gian còn lại chỉ không đến nửa canh giờ mà thôi.”







Phía trên các bậc thang, Tiêu Thiên nghe mình được tuyên bố vượt ải thành công trong lòng mới thở phào một hơi, chỉ là ngoài mặt vẫn duy trì bình thản đảo mắt đánh giá tình huống xung quanh.



“Diện tích không nhỏ, địa hình gồ ghề, loạn thạch san sát, thích hợp cho chiến đấu. Về phần cái gọi là Thiên Sơn Huyết Đàm thì lại không thấy đâu. Hẳn là ở nơi khác rồi.”



Địa hình không có gì bất thường, ánh mắt Tiêu Thiên tiếp tục chuyển hướng sang bốn người đang đứng gần mình. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn liền thấy bọn họ cũng đang mắt to, mắt nhỏ trừng mình như sinh vật ngoài hành tinh từ lúc nào.



Đáng nói là trong khi Đường Ưng cùng Mộ Thanh Loan chỉ đơn thuần là tò mò, thì không hiểu vì sao Phượng Thanh Nhi và Vương Trần lại có chút bất thiện.



“Chúc mừng!” - Thấy Tiêu Thiên nhìn sang, khuôn mặt kiên nghị đang lãnh đạm của Đường Ưng chợt lộ ra nét cười, lúc này chắp tay, khẽ gật đầu khá là thân thiện.



“Cùng vui!” - Tiêu Thiên cũng cười gật đầu khách khí trở lại một câu.



Không có quen biết gì nhiều nên mọi người rất nhanh liền riêng phần mình chìm trong suy nghĩ của bản thân. Cho đến khi… có người lên tiếng phá vỡ im lặng.



“Ngươi là Thi Tu à?”



Nghe được câu hỏi, cả đám quay đều nhìn sang, chợt phát hiện ra người vừa mở miệng chính là “Hoàng Tuyền Các” Vương Trần, mà người hắn đặt câu hỏi lại chính là Tiêu Thiên.



“Ta thích làm bạn với người sống hơn là xác chết.”



“Có kiểu người sống nằm trong quan tài sao?”



“Nằm trong quan tài chưa chắc là người chết. Ngược lại, kẻ ở bên ngoài chưa chắc đã đáng sống đâu.”



“Nói hay lắm, khanh khách!”



Đang lúc Tiêu Thiên và Vương Trần ý tứ sâu xa với nhau, thì một tiếng cười giòn tan bỗng nhiên vang lên chen ngang. Mọi người ngoảnh đầu nhìn lại, hóa ra là Mộ loli đang che miệng cười duyên, ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Vương Trần. Khỏi nói cũng biết nàng đây là muốn cho Vương Trần nếm một chút không thoải mái.



Quả nhiên, sau khi nghe lời này, sắc mặt Vương Trần liền biến âm trầm, vết sẹo hình con rết trên má càng làm hắn trở nên dữ tợn: “Mộ Thanh Loan, chỗ ta nói chuyện không đến lượt ngươi xen vào.”



“Trời đất bao la, chỗ nào là của ngươi? Khoan hãy nói, ngươi nghĩ mình là cái thá gì mà ta phải chờ đến lượt mới được nói chuyện?” - Mộ loli không sợ chút nào, ngược lại còn bĩu môi đánh đá trở về.



“Ngươi muốn chết!”



“Ta sợ ngươi quá a! Làm sao, muốn đánh nhau à? Tới, bản tiểu thư tiễn ngươi một đoạn xuống Hoàng Tuyền. À quên, ngươi vốn đã ở Hoàng Tuyền Các mà, hắc hắc hắc!”



Vương Trần liên tục bị Mộ Thanh Loan chơi chữ đắc nhân tâm tức tới siết chặt nắm đấm rồi, chỉ là bên cạnh còn Phượng Thanh Nhi cùng Đường Ưng nhìn chằm chằm như sói đói rình mồi, ấy là còn chưa kể đến một kẻ lạ mặt quỷ dị. Hắn hiếu chiến nhưng không ngu, lúc này phất tay áo, hừ lạnh nói: “Xem như ngươi miệng lưỡi lợi hại, lão tử không chấp nhặt nữ nhân. Ba tháng sau là Tứ Phương Các đại hội, đến lúc đó ta sẽ tự tay xé nát cái mỏ quạ này của ngươi.”



“Nói ta mỏ quạ cũng không nhìn lại chính mình, một thân “đen” như than còn bày đặt.” - Mộ Thanh Loan khóe môi hiện lên nụ cười nói.



“Hừ!”



Tiêu Thiên ở một bên nghe đấu khẩu, trong lòng âm thầm cho Mộ loli một ngón tay cái. Đối phương xuất thân Hoàng Tuyền Các liền chơi chữ đưa xuống hoàng tuyền. Đối phương một thân thuộc tính Ám nổi danh thì liên hệ với quạ đen vừa xấu, vừa xui. Mắng người có một bộ cỡ này, không đi làm rapper thực sự là lãng phí một tài năng.



Đang vểnh cổ đắc ý như thiên nga thắng trận, Mộ Thanh Loan thấy Tiêu Thiên nhìn mình liền đảo mắt một vòng, chợt “nhỏ giọng” hỏi: “Này, Tề Thiên Cung các ngươi thật sự có Đấu Thánh hả?”



Câu hỏi này vừa ra, không chỉ ba người còn lại bên cạnh đều vểnh tai lên, mà Kim Thạch dưới bình đài cũng vô duyên vô cớ hơi nhướng mày, ánh mắt không dấu vết nhìn về phía Tiêu Thiên.



“Ngươi… đoán xem!”



“Ta đoán cái đầu ngươi ấy!”



. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đồng Nhân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả N/A.
Bạn có thể đọc truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần Chương 420: Một đôi mắt thần kỳ! được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close