“T-Ta… ta chịu thua…”
Ầm! Ầm! Đoàng! Đoàng! Rẹttttt…
Lôi Kỳ Lân từ trên bầu trời lao xuống va chạm với mặt đất gây ra tiếng nổ như sấm rền. Năng lượng dao động khổng lồ như bão lốc quét ra xung quanh, đem quảng trường bằng phẳng mà cứng rắn đập lõm xuống một cái lòng chảo rộng hàng chục mét. Xung quanh lòng chảo bò ngổn ngang các vết nứt chân chim lan ra tới tận màn chắn phòng ngự. Trong không trung bay tứ tán các loại đá vụn.
Trúng một đòn này Vương Trần hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
“Dừng tay cho ta!”
Giữa lúc khói bụi còn chưa tan, kinh hoàng còn chưa tản thì giữa không trung bỗng vang lên tiếng ai đó gầm dữ tợn. Chợt một cơn gió lạ thổi ngang qua quét đi những thứ cản trở tầm nhìn, để lộ ra tại trung tâm lòng chảo hình ảnh Vương Trần ngồi xổm ôm đầu run lẩy bẩy, còn sư phụ hắn, chính là Hoàng Tuyền tôn giả, lại bất thình lình đứng đó quang ánh mắt lạnh lẽo sát ý về phía Wanda.
“Tốt, tốt, rất tốt! Biểu tử, ngươi thật đúng làm cho bổn tôn ngoài ý muốn a!”
Giận quá hóa cười, Hoàng Tuyền tôn giả một lần duy nhất thốt lên ba chữ tốt, sát khí như hóa thành thực chất tỏa ra khiến xung quanh khiến không khí cả quảng trường đều đông đặc. Vài kẻ thực lực yếu nhịn không được run lẩy bẩy, thậm chí hít thở không thông.
Là người đứng mũi chịu sào uy áp từ Hoàng Tuyền tôn giả, mũ trùm đầu của Wanda rốt cuộc cũng bị bật tung ra, để lộ gương mặt mịn màng… ẩn mất một nửa sau mặt nạ. Tuy nhiên, mái tóc dài gợn sóng màu vàng nâu cùng áo choàng bị phong bạo thổi bó sát thân thể lộ ra những đường cong đã nói rõ nàng là một nữ nhân.
Mà, đối với sát khí như thực chất từ một vị Đấu Tôn nhắm vào, Wanda chẳng mảy may tỏ ra bị ảnh hưởng, chỉ hơi ngẩng đầu nhìn về phía Lôi tôn giả, giọng lạnh nhạt hỏi: “Chiến đấu kết thúc chưa?”
“Ngươi…”
“Khụ! Vương Trần đã chịu thua. Trận này Wanda… thắng!” - Bị hàng trăm ngàn người nhìn chăm chú, cho dù là Lôi tôn giả cũng không khỏi khó chịu toàn thân, lúc này bất đắc dĩ ho khan một tiếng tuyên bố kết quả.
Thông báo chính thức vừa ra, Wanda lập tức xoay người xuống đài đi tìm nơi ngồi xuống nghỉ ngơi, giống như một trận chiến kinh thiên địa, khiếp quỷ thần vừa rồi cùng nàng không có liên quan chút nào vậy.
“Hừ!”
Vẻ mặt âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn theo Wanda mà không làm gì cả, cuối cùng Hoàng Tuyền tôn giả mới một tay xách lấy cổ áo Vương Trần đã hoàn toàn mất đi đấu chí bay lên đài cao, sau khi để lại một tiếng hừ lạnh khiến không ít người giật thót mình như vậy.
Thái độ ác liệt, lời nói hung ác, nhưng rồi cũng chỉ đến thế mà thôi. Do tính toán được thiệt hơn, hay là ngại mặt mũi đại hội, hoặc là bởi vì cánh tay tê rần vẫn không ngừng chớp nháy lôi điện hắn âm thầm giấu trong ống tay áo thì chỉ một mình Hoàng Tuyền tôn giả biết.
…
Đại hội tiếp tục diễn ra với trận chiến của những người khác, chẳng qua chuyện đó không còn liên quan gì nhiều đến Wanda và Tiêu Thiên nữa.
“Lâu rồi không gặp a, Wanda!”
“Vâng, chủ nhân.”
Hệ Thống offline rồi nhưng nguồn gốc năng lượng đồng nguyên vẫn có thể trở thành cầu nối cho hai người cách không nói chuyện với nhau bằng thần giao cách cảm. Trước đó Tiêu Thiên không muốn Wanda phân tâm khỏi đại hội nên vẫn luôn giữ im lặng. Hiện tại nàng ra nghỉ rồi thì không còn lý do gì mà không bắt chuyện nữa cả.
“Khoan hãy nói, một chiêu Lôi Độn - Kỳ Lân vừa rồi vừa dùng sức bản thân, vừa mượn địa hình và thời tiết đặc thù của Lôi Sơn để tăng mạnh uy lực thực sự là một lựa chọn rất sáng nước đấy.”
“Thuộc hạ chỉ làm hết sức mà thôi, chủ nhân.”
“Hahaha, ngươi a!” - Nữ Thần quả nhiên là Nữ Thần, chủ nhân khen cũng không cho mặt mũi: “Mà, sao ngươi lại đến đây thế?”
“Thuộc hạ đến theo kế hoạch của ngài, chủ nhân.”
“Kế hoạch… của ta!?” - Nghe được đáp án từ Wanda, Tiêu Thiên có hơi nhướng mày bất ngờ, nhưng rồi rất nhanh hắn liền hiểu ra: “À! Ra là thế! Nếu “ta” đã muốn ngươi làm chuyện này, vậy thì hẳn là “ta” có lý do của mình rồi. Đã như vậy… Wanda, cái gì nói được ngươi nói hết một lần cho ta đi.”
“Vâng, chủ nhân.”
Wanda ngoan ngoãn đáp lời, sau đó cẩn thận bàn giao lại kế hoạch của “Tiêu Thiên” vạch ra cho chính mình, từ những gì xảy ra sau khi hắn và mọi người bị chia cách, tới bọn họ quay lại Trung Châu như thế nào, bao gồm những ai, hiện đã và đang phân bố nhân sự ở đâu, mục đích để làm gì v.v. mọi thứ có thể nói Wanda đều một mạch nói hết ra. Dĩ nhiên, những cấm kỵ liên quan tới Nhân - Quả và du hành thời gian nàng đều khôn khéo tránh đi, mà bản thân Tiêu Thiên cũng hiểu có một vài lằn ranh không nên dẫm vào nên chưa hỏi thêm gì cả.
Lát sau.
“Thì ra là thế! Không hổ là Vô đại nhân!” - Nghe xong phần trình bày của Wanda, Tiêu Thiên chợt cảm thấy trong tim bừng nắng hạ, mặt trời chân lý chói qua tim, bao nhiêu khó khăn và mù mịt đều được vén ra… một nửa, nửa còn lại đương nhiên là phải do hắn tự mình đi tìm tòi và làm nốt chứ trên đời làm gì có chuyện không làm mà vẫn có ăn.
“Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì đây, chủ nhân?”
“Tiếp theo à? Tiếp theo… cứ theo kế hoạch mà thực hiện thôi!”
…
Trong khi Tiêu Thiên và Wanda thì tâm to nhỏ với nhau, thì các cặp trận khác cũng diễn ra hết sức đặc sắc. Và không ngoài dự đoán, với nội tình sâu dày cùng lợi thế sân nhà thì Phượng Thanh Nhi, Mộ Thanh Loan và cả Đường Ưng đều dành được thắng lợi để dắt tay nhau vào vòng tiếp theo.
Tuy nhiên…
“Như vậy bốn cái tên vào vòng tiếp theo đã được định ra. Hiện tại ta tuyên bố…”
“Khoan đã!”
...ngay khi Lôi tôn giả lần nữa hiện thân để tiến hành thủ tục bốc thăm chia cặp cho vòng bán kết, thì biến cố lại xảy ra.
Giọng nói lanh lảnh, nhưng lạnh nhạt, bất thình lình vang lên khiến cả quảng trường đều sững sờ. Hàng trăm ngàn ánh mắt đồng loạt hướng sang nơi âm thanh phát ra, và rất không bất ngờ, Wanda chính là người lên tiếng.
“Ngươi… có vấn đề gì không?” - Lôi tôn giả nhíu mày, giọng có chút khó chịu hỏi. Lấy bản lĩnh và địa vị của hắn, bị người khác nhảy vào họng trước mắt hàng trăm ngàn người đương nhiên là không dễ chịu gì rồi.
“Ta thì không có vấn đề, nhưng các ngươi thì có đấy.”
Dứt lời, Wanda hơi vung tay lên bắn ra ba khối thủy tinh tròn vo lớn cỡ lòng bàn tay bay tới lơ lửng trước mặt Phong, Lôi và Kiếm ba vị Tôn giả. Chỉ riêng Hoàng Tuyền tôn giả là không có.
“Đây là…”
“Lưu Ảnh Thạch sao?”
“Ngươi có ý gì?”
“Đây là thành ý của Cung chủ chúng ta. Các ngươi xem rồi sẽ hiểu.” - Wanda thản nhiên đáp.
“Cung chủ Tề Thiên Cung sao?”
Nghe được lời này, Phong, Lôi, Kiếm ba vị Tôn giả đều nhịn không được liếc mắt nhìn nhau một cái. Đối với kẻ lạ mặt nghi ngờ là Đấu Thánh kia, bọn họ đều đã được nghe đệ tử mình đề cập qua sau khi bọn họ trở về từ Thiên Mục Sơn Mạch. Nhưng trăm nghe không bằng một thấy, thực hư thế nào thì trừ khi tự mình gặp qua bọn họ mới tin, còn nghe đồn vĩnh viễn là nghe đồn mà thôi. Lẽ nào hiện tại chính là “một thấy” kia sao?
Về phần Hoàng Tuyền tôn giả bị cho ra rìa thì đã lạnh lùng nay càng âm trầm hơn, sát ý nhằm vào Wanda hoàn toàn không hề che giấu.
“Đã như vậy, ta cũng muốn thử xem vị Cung chủ đang nổi rần rần khắp Bắc vực kia rốt cuộc là thần thánh phương nào.” - Phong tôn giả làm người hào sảng, chỉ sau ít phút suy nghĩ liền không ngần ngại đem khối cầu Lưu Ảnh Thạch kia áp vào trán mình.
Lôi - Kiếm hai vị tôn giả thấy vậy cũng hít sâu một hơi, sau đó đồng loạt động thủ.
Bên cạnh ba người bọn họ, Hoàng Tuyền tôn giả híp mắt nhìn thật kỹ vẻ mặt ba người, không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì. Cùng lúc đó, hàng trăm ngàn khán giả bên dưới cũng không hẹn mà đều im lặng như tờ đồ dồn sự chú ý về phía đài cao. Rốt cuộc thì trong ba khối Lưu Ảnh Thạch kia lưu cái gì?
Câu trả lời là… rất khác nhau.
“Hỗn đản!”
Rắc! Bùm!
“Đây là…”
“Không thể nào!”
Trong khi Lôi tôn giả nhịn không được tức giận đến nỗi bóp nát khối cầu trong tay mình thành bụi phấn, hai mắt đùng đùng lôi điện, thì Phong tôn giả chỉ ngẩn người ngạc nhiên. Kiếm tôn giả ngược lại là thất thố đứng phắt dậy, trên mặt tràn đầy kinh ngạc.
Phản ứng trái ngược của ba người lập tức bị Hoàng Tuyền tôn giả cùng hàng trăm ngàn khán giả và cả Tiêu Thiên nhìn thấy. Lập tức một trận nghị luận xì xầm vang lên.
“Những hình ảnh này… là thật sao?” - Vẫn là Phong tôn giả mở lời đầu tiên, trong giọng nói mơ hồ còn mang theo sự hứng thú.
“Là thật hay giả còn tùy theo lựa chọn của các vị ngày hôm nay.” - Đôi con ngươi đỏ tươi của Wanda khẽ đảo qua ba vị Tôn giả, giọng thản nhiên: “Chọn đúng con đường, tương lai rộng mở. Còn như ngược lại… các ngươi đều đã thấy rồi đấy.”
“Ngươi đây là uy hiếp ta!?” - Câu trả lời của Wanda vừa ra, Lôi tôn giả lập tức gằn giọng hỏi. Có vẻ như những gì hắn thấy không được vừa mắt lắm thì phải. Cũng phải thôi, ai tận mắt nhìn thấy cảnh mình bị kẻ khác bóp chết mà chẳng như thế.
“Uy hiếp!? Ngươi hiểu lầm. Ta tốn thời gian ở đây nhiều lời với các ngươi đơn giản là bởi chủ nhân trạch tâm nhân hậu muốn cho các ngươi một cơ hội tự cứu mình. Cho nên đừng sủa ra mấy lời vô nghĩa!”
Nói, Wanda giật phăng áo choàng của mình quăng qua một bên, để lộ ra thân hình mảnh mai trải rộng những hoa văn kỳ dị mà vô cùng bắt mắt trên mặt, cổ, mu bàn tay v.v. số ít những nơi có da thịt lộ ra ngoài. Nhưng quan trọng hơn cả, là đẳng cấp một đường leo thẳng từ thập tinh Đấu Hoàng, vượt qua tứ tinh Đấu Tông lên thẳng… thập tinh Đấu Tông của nàng.
Mà theo Phù Thủy Đỏ bỗng nhiên bùng nổ khí tức thì cả tòa Lôi Sơn cũng bỗng nhiên rung lắc dữ dội, kéo theo mặt đất nứt toác ra từng khe sâu không đáy dài hàng trăm mét, nơi trũng trồi lên, núi cao lại sụp xuống, mặt đất gợn sóng như mặt biển, cuồng phong gào thét v.v. tràng cảnh không khác gì một trận siêu động đất cấp 12 giáng lâm trên toàn Phong Lôi Sơn Mạch.
. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…
Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 433: trở mặt!
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
-
N/A
Chương 433: Trở mặt!
Danh Sách Chương: