Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 453: long ấn, chuẩn bị xong xuôi!

Trang chủ
Đồng Nhân
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
Chương 453: Long Ấn, chuẩn bị xong xuôi!
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đan Tháp, ba ngày sau.



“Xuất thân tiểu gia tộc biên giới một Đế Quốc nghèo ở Tây Bắc Vực, lớn lên bình phàm cho đến khi thần thần bí bí trở thành lão sư của học viện Già Nam. Ngay trong năm thứ nhất giảng dạy đã tự tay đánh chết Đấu Hoàng đỉnh phong là Hàn Phong, đồng thời gây dựng được uy tín cực lớn trong lòng học sinh, trong đó có Diệp gia, Diệp Hân Lam.” - Đặt xuống tư liệu về Tiêu Thiên, Huyền Y hội trưởng hơi ngẩng đầu lên nhìn hai người đồng cấp của mình cười nói: “Quá trình trưởng thành này rất giống một kẻ bình thường bỗng nhiên quật khởi nhờ may mắn nhặt được giới chỉ chứa tàn hồn Dược Trần và được thu làm đệ tử như hắn nói a!”



“Không đúng!”



“Hả!?”



Huyền Y hội trưởng và Thiên Lôi Tử hội trưởng đồng loạt nhìn về phía Huyền Không Tử hội trưởng bằng ánh mắt nghi hoặc.



“Quá trình trưởng thành của hắn, nhỏ từ tiểu tiết, lớn tới đại sự, chúng… quá hoàn hảo. Như thể tất cả đã được cố ý sắp xếp để chỉ cần một mắt xích bị đào trúng là mọi thứ sẽ trồi lên theo đúng trình tự vậy.”



Lời này vừa ra, cả căn phòng đều trở nên trầm lặng. Bọn họ đều hy vọng Tiêu Thiên nói thật, nhưng đến khi nắm trong tay bằng chứng chứng minh được những gì hắn nói đúng là sự thật, thì trong lòng lại nảy sinh nghi ngờ. Một sự mâu thuẫn vô cùng nghịch lý.



“Ngươi đa nghi quá rồi đấy, Huyền Không.” - Ánh mắt lần thứ hai đảo qua bản CV “quá hoàn hảo” của Tiêu Thiên, Huyền Y hội trưởng chợt cười nói: “Tiểu tử này trước thay Dược Trần thanh lý môn hộ, sau lại trao cho chúng ta nghiên cứu cuối đời của lão sư hắn cho chúng ta, bây giờ còn muốn vì Đan Tháp thử giải quyết cái của nợ kia.



Bất kể hắn có lý do hay mục đích riêng hay không thì chúng ta cũng chẳng mất gì cả, ngược lại còn được đủ thứ. Đã như thế thì ngươi còn lo lắng gì nữa?”



“Cái này ta đồng ý với Huyền Y.” - Thiên Lôi Tử hội trưởng trầm giọng lên tiếng: “Dù nhìn từ góc độ cá nhân, hay lợi ích tập thể, thì tiểu tử kia cũng đã và đang làm rất tốt bổn phận đệ tử của Dược Trần, một Luyện Dược Sư tâm huyết vì Luyện Dược Giới, một đồng minh của Đan Tháp.”



“Vậy ý tứ của hai người các ngươi là…”



“Thông qua!”



“À!” - Nhìn Huyền Y và Thiên Lôi Tử hai người đồng cấp dứt khoát gật đầu, Huyền Không Tử hội trưởng cũng chỉ biết thở dài bất đắc dĩ: “Đã như vậy thì… thông qua đi!”







Không lâu sau, tại Diệp Viện.



“Cái này… là thật sao, lão sư!?”



“Chính ngươi đang cầm trong tay còn hỏi ta?”



“Nhưng mà… nhưng mà… ngươi rõ ràng…” - Hết nhìn huy chương trong tay, lại nhìn vẻ mặt không vui không buồn của Tiêu Thiên, cả người Hân Lam đều ngổn ngang trong gió: “Ngươi không khảo hạch, cũng chẳng kiểm tra gì, chỉ cùng ba vị Hội trưởng nói chuyện nửa buổi liền được phong làm Trưởng lão danh dự, cái này cũng quá… qua loa đi chứ?”



“Một chức vụ hữu danh vô thực mà thôi.” - Đối với vẻ mặt chết lặng của Hân Lam, Tiêu Thiên chỉ phất tay xem như không có gì to tát: “Quan trọng hơn là ngươi luyện Long Thần Tán đến đâu rồi?”



“Cái đó… ta đã luyện thành đan, chỉ là phẩm chất… không được cao lắm…”



“Ta nói, chuyện lần này thành bại là nhờ Tử Nghiên. Nếu như ngươi không thể làm nàng hài lòng, ta cũng rất khó hứa chắc a!” - Tiêu Thiên một mặt rèn sắt không thành thép thở dài.



“Xin lão sư yên tâm!” - Nghe Tiêu Thiên nói như vậy, Hân Lam lập tức gấp: “Ta đã sớm đưa tin về trong tộc, tin chắc bọn họ sẽ làm được tốt hơn ta ở đây!”



“Hy vọng vậy đi!” - Trong cười ngoài không cười, Tiêu Thiên khẽ gật đầu: “Mà, việc ta trở thành Trưởng lao danh dự của Đan Tháp có lẽ vẫn chỉ là chuyện nội bộ, tạm thời ngươi đừng lan truyền ra ngoài, biết chưa?”



“Vâng, lão sư.”



“Ừm!”



. . .



Thời gian cứ thế chậm rãi trôi qua.

Theo Đan Hội càng ngày càng đến gần, số lượng người đổ về Thánh Đan Thành cũng mỗi lúc một đông hơn, đến nỗi Diệp Viện vốn được Tiêu Thiên đánh giá là đủ yên tĩnh, bây giờ cũng đã không còn an ổn như vậy nữa.



Nguyên nhân không gì khác ngoài bốn chữ giậu đổ bìm leo.



Diệp, Tào, Đan, Bạch, Khâu được mệnh danh là Đan Tháp Ngũ Đại Gia Tộc, mỗi đời đều có người trở thành trưởng lão của Đan Tháp, địa vị cực kỳ cao cả trong lòng các Luyện Dược Sư, cũng như tu luyện giả toàn đại lục.



Đáng tiếc, quý khứ huy hoàng không cứu được thực tại điêu tàn. Thế hệ trẻ Diệp gia một đời kém một đời, đến Diệp Hân Lam hiện tại gần như đã không còn tư cách đứng ngang hàng với bốn gia tộc còn lại, chứ đừng nói đến đối đầu. Điều này khiến bọn họ dần trở thành đối tượng bị công kích bởi cả người trên, lẫn kẻ dưới trong Luyện Dược Giới.



Mạnh hơn thì khinh thường, yếu nhược thì hùa theo chỉ trích để tìm cảm giác cân bằng trong lòng. Cứ như thế, địa vị Diệp Gia càng ngày càng xấu hổ, mà đại viện tại Thánh Đan Thành này của họ cũng dần biến thành nơi cho những kẻ quá khích tới gây gổ kiếm chuyện.



Tuy nhiên, chuyện đó chẳng có liên quan gì tới Tiêu Thiên cả. Thực hiện chủ trương “mắt không thấy - tâm không phiền, tai không nghe - đầu không nhức”, hắn đơn giản là đặt xuống một lớp chân không cách âm quanh Diệp Viện ngăn những tạp âm vớ vẩn tiến vào bên trong.



Và cứ như thế, chó sủa thì sủa, người ngủ thì ngủ, hoàn toàn vô sự. Cho đến một ngày…



“Lão sư! Ta đến rồi!!!”



...một đầu Long cứ thế xông qua kết giới tiến thẳng vào bên trong và la hét rung trời.



“Biết rồi! Biết rồi! Sáng sớm đã om sòm!” - Trên miệng thì trách mắng, nhưng nhìn thấy Tử Nghiên mang theo Thanh Lân đến tìm mình đúng theo kế hoạch, Tiêu Thiên vẫn nhịn không được mỉm cười hài lòng: “Mệt mỏi hai người các ngươi rồi.”



“Không mệt mỏi, hì hì!”



“Nói không thế có tác dụng gì? Biết thương hoa tiếc ngọc thì tới cái gì đó thiết thực một chút đi.” - Thanh Lân ngoan ngoãn chỉ mỉm cười ngọt ngào, riêng con Rồng tham ăn kia thì miễn bàn. Không có cái gì cho nó lót dạ là chắc chắn nó sẽ không bỏ qua.



“Cho ngươi! Phần còn lại từ từ giao.” - Nói, Tiêu Thiên phất tay bắn ra năm bình Long Thần Tán hắn tự tay luyện chế cho Tử Nghiên xem như trả trước. Về phần bán thành phẩm của Hân Lam… vẫn là mang đi bón cho dược liệu thì hơn.



“Hắc hắc, đa tạ lão sư.” - Ngửa cổ đổ trọn một bình vào miệng, lúc này Tử Nghiên mới vừa nhai ngon lành, vừa một mặt đắc ý cười mãn nguyện: “Lần sau có việc cứ tìm ta. Đảm bảo hoàn thành nhanh, gọn, lẹ mà giá cả lại cạnh tranh.”



Nghe được lời này, không chỉ Tiêu Thiên co giật khóe miệng, mà những người khác trong phòng cũng ngã ngửa không thôi. Con Rồng này hoàn toàn không có cái gọi là Long Ngạo Thiên, ngược lại đã chấp nhận trở thành Thợ Săn Tiền Thưởng chuyên làm công ăn lương.



“Mà, tiền công cũng lấy rồi, thế thứ ta muốn ngươi có mang tới không?” - Ho khan một tiếng thay đổi không khí, ánh mắt Tiêu Thiên nhìn chằm chằm về phía Tử Nghiên hỏi.



“Có đây.” - Khẽ gật đầu nhỏ, Từ Nghiên không chút chậm trễ thò tay vào một vết nứt không gian lấy ra một chiếc bình ngọc nhỏ. Mọi người tò mò nhìn sang, chỉ thấy trong bình ngọc lưu chuyển thứ gì đó như chất lỏng màu vàng, mơ hồ tràn ra từng cỗ Long Uy mạnh mẽ.



“Đây là…” - Hân Lam lộ vẻ ngạc nhiên.



“Cổ Long Huyết đấy. Lão sư, ngươi đưa tay cho ta.” - Tử Nghiên đắc ý nói.



“Cái này để làm gì vậy, Thiên?” - Thấy Tiêu Thiên không chút ngần ngại đưa tay ra, Mỹ Đỗ Toa có chút kinh nghi bất định hỏi.



“Khắc Long Ấn.” - Vừa đáp Tử Nghiên, vừa cẩn thận rót một giọt máu màu vàng xuống lòng bàn tay Tiêu Thiên, sau đó hai tay nhỏ như hồ điệp xuyên toa làm ra đủ loại thủ ấn kỳ dị bằng tốc độ nhanh mọi người nhìn hoa cả mắt. Mà theo thủ ấn kết thúc, chỉ thấy giọt máu màu vàng kia vậy mà bung ra thành một cái ký hiệu kỳ dị dính vào lòng bàn tay Tiêu Thiên.



“Ta không rõ lão sư ngươi biết cố sự của Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa từ đâu, nhưng Long Ấn chỉ có tác dụng tương đối mà thôi. Tốt nhất là ngươi nên nghĩ cách làm Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa suy trước rồi hãy dùng thứ này, đến lúc đó tỷ lệ thành công mới cao.” - Khá bất ngờ là mọi chuyện thuận lợi nhưng Tử Nghiên không chút hi hi ha ha nào, ngược lại còn vô cùng nghiêm nghị nhắc nhở Tiêu Thiên.



“N-Nếu thất bại thì sao, Tử Nghiên?” - Thấy nàng như thế, Thanh Lân không khỏi ngập ngừng hỏi.



“Chậc! Thất bại a…” - Nghe thế, Tử Nghiên đột nhiên lè chiếc lưỡi nhỏ hồng hào ra, một mặt tinh nghịch liếc về phía Thanh Lân, nói: “Thành công thì lão sư khống chế Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, còn như thất bại thì hắn sẽ bị khống chế ngược lại. Đơn giản thế thôi.”



“Nha đầu, ngươi muốn chết phải không!?” - Lời này vừa ra, Mỹ Đỗ Toa lập tức xù lông: “Hậu quả nghiêm trọng như thế cũng dám lôi ra?”



“Đây là lão sư nói muốn, đâu phải lỗi của ta.” - Tử Nghiên có chút rụt cổ lẩm bẩm: “Lại nói, Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa được xưng là bất tử chi hỏa. Không dùng cách khống chế, chẳng lẽ so xem ai sống dai hơn hay sao?”



Nàng không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ mỗi Tiêu Thiên và vị đại tỷ này, dù chưa chắc Mỹ Đỗ Toa đã đánh lại nàng.



“Nhưng cũng không thể bất chấp nguy hiểm…”



“Được rồi, Toa Toa. Ta tự có chừng mực, ngươi đừng trách mắng Tử Nghiên mà oan cho nàng.” - Thấy Tử Nghiên sắc mặt đầy ủy khuất như trẻ nhỏ làm sai bị phụ huynh mắng, Tiêu Thiên mới bất cười lên tiếng giải vây.



“Phải đấy! Ngươi yên tâm đi, Toa Toa tỷ. Long Ấn này thế nhưng mà là ta vất vả trộm của một vị trưởng lão trong tộc, bỏ qua mức độ trân quý của nó thì cấp bậc khẳng định cao cấp hơn của vị tiền bối năm xưa gieo xuống người Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, cho nên tỷ lệ thành công sẽ rất cao. Chỉ cần là lão sư ra tay thì tên kia chắc chắn sẽ bị thu phục.”



Một pha vô hình vuốt mông ngựa này của Tử Nghiên khiến cả phòng đều không khỏi bật cười. Cũng chỉ nàng mới dám to gan đi làm cái chuyện đầu trộm đuôi cướp còn khoe khoang đầy tự hào như vậy a. Khoảng thời gian này Long Tộc chắc chắn là gà bay chó chạy với bà cô nhỏ này.



“Thiên, ngươi có nắm chắc không?” - Cười thì cười, Mỹ Đỗ Toa vẫn rất lo lắng cho nam nhân nhà nàng.



“Yên tâm đi. Nếu tình huống thực sự không tốt, ta cũng sẽ không tùy tiện sử dụng thứ này đâu.”



Tiêu Thiên đã nói vậy, mọi người trong phòng cũng chỉ có thể khẽ gật đầu. Riêng Mỹ Đỗ Toa thì không quên trừng Tử Nghiên một cái khiến nha đầu này lần nữa rụt cổ ngập ngừng.



. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đồng Nhân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả N/A.
Bạn có thể đọc truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần Chương 453: Long Ấn, chuẩn bị xong xuôi! được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close